Chuyên viên trang điểm giúp Lục Cảnh Hành xử lý tóc một chút, sau đó Lục Cảnh Hành lại đến phòng thay đồ thay quần áo.
Anh vừa đi khỏi, toàn bộ mọi người trong phòng đều chấn kinh rồi, Lục Cảnh Hành nói vậy ý là…thật sự có?
“Chu ca, Lục lão sư có đối tượng rồi sao?” Có một nhân viên thuộc bộ phận thị trường rất quen thuộc với Chu Thản nên đánh bạo hỏi thăm.
Chu Thản chỉ có thể khô khan cười: “Cái này phải hỏi cậu ta mới biết được nha.”
Nhân viên công tác cứng lại, trong mắt tràn đầy hai chữ nhiều chuyện, Chu Thản có một loại dự cảm là trên mạng rất nhanh liền sẽ có đồn đãi liên quan đến bạn gái của Lục Cảnh Hành.
Cái gì mà bạn tốt của tôi là nhân viên lâu năm của nhãn hàng xx, lời này là Lục Cảnh Hành chính miệng nói, nghe nói Lục Cảnh Hành còn đem chocolate tặng cho bạn gái nữa.
Các loại bát quái như vậy tất nhiên sẽ được truyền ra tới. Cũng thế, Chu Thản chỉ có thể ha hả, cậu vui là được rồi.
……..
Đêm đó, hộp chocolate kia liền được đưa đến Sở gia, chẳng qua không phải là đưa cho Sở Từ mà là đưa cho Điền Tam Thải. Lục Cảnh Hành mỉm cười nói: “Lần trước nói chuyện, con nghe nói bác gái thích ăn đồ ngọt nên con mang chocolate đến, hy vọng bác sẽ thích.”
Hai mắt của Điền Tam Thải lấp lánh sao, trong lòng bà tràn đầy giãy dụa, một bên là diễn viên nam chính mình thích trên truyền hình, một bên là con gái ruột, thật đúng là khó xử.
“Việc này, Cảnh Hành à, con có muốn vào nhà ngồi một chút không?” giãy dụa một hồi bà cũng cúi đầu trước sắc đẹp.
“Không được rồi thưa bác, hôm nay con phải về nha, lần sau con lại đến chơi.” Lục Cảnh Hành nói xong liền lễ phép chia tay bà đi rồi.
Chocolate có rất nhiều, người cả nhà đều ăn, Sở Trạch Vũ nhìn thấy có nhiều chocolate như vậy liền chậc chậc lắc đầu: “Có một em rể lợi hại như vậy thật là đáng tự hào nha, nhưng mà sao đại minh tinh tặng quà lại không có sáng ý gì hết cả thế này? Thế nhưng còn đưa chocolate.”
“Đúng vậy.” Sở Minh Phi nhét một miếng vào miệng, nhai nhai: “Hương vị cũng còn được, mẹ, mẹ kêu anh ta lại mang một ít đến, nói là anh vợ của anh ta muốn ăn là được.”
Điền Tam Thải hung hăng gõ đầu của hắn: “Cái gì đó? Bát tự còn không có phiết đâu, anh vợ anh vợ, làm sao mà mặt con lại dày như thế?”
“Này mà còn chưa phiết sao? Mẹ ăn cả chocolate của người ta rồi còn không phiết sao?” Sở Minh Phi cười nói.
Điền Tam Thải hừ hừ: “Hai kẻ không có tiền đồ, người ta chỉ dùng có mộ hộp chocolate liền mua được hai đứa rồi sao?"
Bà nhìn hai người bọn họ, những tưởng họ sẽ lên tiếng phản bác, ai ngờ hai người lại đồng thời gật đầu, nói một cách đương nhiên: “Đúng vậy, tụi con đã bị thu mua. Có một người em vợ cao cấp như vậy còn có gì mà không thỏa mãn cơ chứ?"
Nghe vậy, Điền Tam Thải liền vào bếp lấy chổi, chẳng qua ánh mắt cùa bà lúc nhìn chocolate cũng là tràn đầy ý cười. Lục Cảnh Hành đối Sở Từ là thật sự để bụng, công tác bận rộn như vậy mà mỗi sớm còn tranh thủ đến rèn luyện cùng Sở Từ, mỗi ngày đều đến nhà tìm, theo đuổi khẩn! Con rể như vậy quả thật là không có gì phải bất mãn.
Mà Sở Từ thì đến tận tối mới biết được lai lịch của cái hộp chocolate này, cô cắn răng. Lục Cảnh Hành thật là gian trá, làm như vậy sẽ khiến cả nhà cô đều biết ý đồ của anh ta. Nhưng anh ta lại cố tình không nói rõ với cô mà muốn từ việc tiếp cận với người xung quanh để chậm rãi thẩm thấu cảm hóa cô? Nghĩ vậy Sở Từ cũng bật cười, sau đó lột một viên chocolate ra ăn, ừm, thật ngọt!
Buổi tối Sở Trạch Vũ còn xin lỗi cô nói: “Em gái à, anh lỡ ăn mất chocolate của em rồi, nhưng mà không sao đâu, cũng sắp đến lễ tình nhân rồi, em kêu Lục Cảnh Hành đưa tiếp cho em ha.”
Sở Từ vẫn bảo trì mỉm cười: “Chuyện của em không cần anh phải quản, anh hai vẫn là nên tự quản lý mình cho tốt đi, đóa hoa đào nát của anh đã duy trì rất lâu rồi mà anh còn có thời gian quản chuyện của em hả?”
“Cái gì mà hoa đào nát nha? Lần này em tính nhất định là không chuẩn!” Sở Trạch Vũ bất mãn nói: “Lần này nhất định là tình yêu đích thực! Tình yêu đích thực đó có biết không?”
Sở Từ chỉ hừ một tiếng rồi lên lầu, không thèm để ý đến hắn.
……….
Đang trong kì nghỉ nên Sở Từ có nhiều thời gian lên mạng hơn, cô đem mấy tập mới vẽ của “Thiên tài nữ thần tính” ra đăng Weibo.
Chi Lan là một ngưởi biên tập lâu năm của tạp chí Mị Họa, ngày thường cô rất thích xem truyện tranh, cũng thích khai quật nhân tài, chỉ có điều nhân tài trong nước về mảng này thật sự là rất ít cho nên kế hoạch tìm kiếm người mới mỗi năm của tạp chí đều không thể thực hiện được, những người được đào móc ra nếu không phải là không vẽ được thì là cốt truyện không được, muốn tìm một người vừa vẽ tốt lại vừa có nội dung hấp dẫn quả thật là thiếu càng thêm thiếu, có người như vậy cũng là cấp bậc đại thần, năm nay Chi Lan còn không có phát hiện nhân tài có cấp bậc như vậy đâu. Hôm nay nhân nhàn rỗi nên cô lên Weibo lục soát những Weibo truyện tranh đứng đầu để xem, vừa lục ra liền thấy một truyện tranh về phong thủy. “Thiên tài nữ thần tính”? Là truyện tranh nói về việc đoán mệnh sao? Loại truyện tranh còn có người đọc? Truyện này là do @ ‘Sở Sở vẽ truyện tranh' vừa mới tuyên bố, Chi Lan chỉ nhìn lướt qua liền thấy ngay lập tức có 1 lượt chia sẻ và 22 bình luận.
Quả nhiên như cô đã đoán trước, người trong nước bị truyện tranh Nhật Bản vỡ lòng nên yêu thích chủ yếu là thể loại truyện tranh giống Nhật Bản, thích sự tinh tế và khoa trương, cũng thích kiểu truyện tranh tả thực duy mĩ, đề tài hay thay đổi, các tác giả truyện tranh trong nước gần đây cũng có một vài người quật khởi, nhưng tác giả chân chính có thể lấy ra tay vẫn là không có vài người. Loại truyện tranh về bói toán như thế này không được hoan nghênh cũng là bình thường, dù sao truyện này không có nhiều sắc thái hấp dẫn như truyện tranh Nhật Bản, lại còn có rất nhiều phong cách của Trung Quốc, phong cách như vậy đến nay trên thị trường còn không có phổ biến đâu. Chi Lan bất giác lắc đầu thở dài.
Xem ra người tác giả này chọn sai phong cách rồi, nếu là thuận theo trào lưu, vẽ kiểu truyện tranh có màu sắc nồng đậm một ít thì ít nhất cũng có người đọc, không đến mức chỉ có 1 lượt chia sẻ như thế này. Chẳng qua…
Chi Lan đọc một hồi, càng đọc càng mê muội, kịch bản của truyện tranh này viết rất tốt, là đoàn đội của một phòng làm việc nào đó chế tác sao? Hẳn là như vậy rồi, rốt cuộc nếu một người họa sĩ muốn kiêm cả vẽ tranh lẫn biên kịch thì thật sự là quá khó, nếu có một người chuyên viết kịch bản cũng là bình thường, nếu là đoàn đội chế tác thì ít lượt chia sẻ như vậy là không ổn, cái phòng làm việc này hẳn là ngay cả tiền lương cũng khó có thể phát cho nhân viên đi?
Chi Lan nghĩ nghĩ, tiện tay nhấn nút F5. Vừa thấy màn hình được đổi mới liền sợ ngây người.
42234 lượt chia sẻ, 53201 bình luận, 62930 like.
Chi Lan suýt nữa đ-ng đầu vào bàn máy tính, có lầm hay không? Vừa mới chớp mắt một cái liền có hơn 4 vạn lượt chia sẻ rồi, xảy ra chuyện gì vậy? Có phải là cô nhìn lầm rồi không? Hay là Weibo động kinh?
Nhất thời trong lòng Chi Lan dâng lên vô số suy đoán, cô kích động click vào Weibo của Sở Sở, nhìn qua mới biết mỗi post truyện tranh của Sở Sở đều có hơn 5 vạn chia sẻ. Thì ra thể loại truyện tranh này không phải là không có người xem mà ngược lại còn rất là hot, có một đống người mỗi ngày chờ đợi tập mới đâu! Chi Lan kích động hỏng rồi, lại mở những Weibo khác của Sở Sở ra xem, Weibo đầu tiên của Sở Sở được đăng là vào mùa thu năm nay, trong thời gian ngắn như vậy thế nhưng đã có hơn 300 vạn fan, mỗi Weibo đều có nhiều người cổ động như vậy. Hơn nữa số fan này còn có độ sinh động vô cùng lớn, tình huống như vậy cô chỉ thấy được ở Weibo của một số tiểu thịt tươi hoặc là đại thần truyện tranh trứ danh mới có thôi, còn ở trong nước…còn không có loại tình huống này xảy ra đâu.
Chi Lan lại đổi mới một chút. Lúc này đây đã có hơn 10 vạn chia sẻ.
Điên rồi điên rồi! Các fan của Sở Sở điên rồi! Một cái truyện tranh phong thủy mà thôi, tuy rằng là hay cô cũng thừa nhận, nhưng điều này không phù hợp với kịch bản nha? Kịch bản là chỉ có những loại truyện tranh sắc thái tươi đẹp hoa lệ mới có thể hot nha! Truyện tranh kiểu Trung Quốc màu sắc nhạt nhẽo lại chỉ có thể lấy tình tiết làm chủ như vậy làm sao lại có thể được hoan nghênh như thế? Chẳng lẽ là do cô thật sự già rồi nên mới không theo kịp thời đại sao?
Chi Lan nhanh chóng click vào nút tin nhắn để gửi tin cho Sở Từ: “Sở Sở đại đại, chào cô, tôi là Chi Lan, biên tập viên của Mị Họa, đại đại đã từng nghe nói qua Mị Họa của chúng tôi chưa?”
Sở Từ click mở tin nhắn, đọc xong liền ngẩn ra, cô đương nhiên là đã nghe nói về Mị Họa, không chỉ nghe nói qua mà còn đặc biệt quen tai nữa, vì Mị Họa là đại lý truyện tranh xuất bản lớn nhất trong nước, rất nhiều truyện tranh nổi tiếng đều được in ở đây, vô cùng nổi danh.
“Chào cô.” Sở Từ không chắc người tới có ý định gì nên chỉ gửi tin chào hỏi lại.
Bên kia máy tính, Chi Lan thấy Sở từ trả lời lập tức kích động nói tiếp: “Đại đại thật là siêng năng, đồng thời đăng hai bộ truyện tranh, đại đại có thể sắp xếp được thời gian sao?”
Sở Từ cười cười: “Cũng còn được, do có một bộ phận là tôi đã vẽ sẵn từ trước rồi.”
“Tôi thấy hai bộ truyện tranh này đều rất tốt, ngài có phòng làm việc chuyên môn để hoạt động sao?”
Phòng làm việc? Sở Từ phủ định nói: “Không phải, tất cả đều là do tôi tự vẽ.”
“???????” Vì biểu đạt sự kinh ngạc của mình, Chi Lan gửi siêu nhiều dấu chấm hỏi. Một người vẽ hai quyển truyện tranh, quyển nào quyển nấy lại đều tốt như vậy, thế nhưng chỉ có một người đang vẽ, căn bản là không có những người khác hỗ trợ? Sao có thể chứ?
“Ngài thật sự không có phòng làm việc sao?” Chi Lan lại hỏi lại, cô muốn xác định chắc chắn hơn một chút.
“Không có nha, tôi còn đang đi học đâu, mở phòng làm việc thì không có phương tiện vận hành nha.”
“Đại đại vẫn còn là học sinh? Thật là tuổi trẻ tài cao nha, tôi đã xem qua các Weibo của đại đại, “Thiên tài nữ thần tính” đã thêm cho Mạn Khách, vậy Mạn Khách có tính toán xuất bản thành thực thể cho ngài chưa?”