Cuộc Sống Tuổi Học Trò

Chương 52



Tác giả: Minh Dạ
Hôm nay là ngày 6/4, là ngày con tim tôi đập rộn ràng, máu trong cơ thể sôi trào, các tế bào hừng hực khí thế.

Trong tôi có phản ứng ấy bởi hôm nay, chúng tôi ăn mừng một sự kiện: Ngày của đàn ông.
Sở dĩ người ta gọi cái này là ngày đàn ông là vì theo giải thích của giới trẻ, ngày 6/4 ứng với số 64.

Mà trong bảng tuần hoàn hóa học, số 64 là nguyên tố Đồng, viết tắt là Cu.

Mà tại Việt Nam, Cu thường được hiểu là con trai.

Chính vì vậy mà nhiều trẻ hiện nay ngầm định ngày 6/4 là ngày của con trai (Boys Day), ngày dành cho nam giới.


(*)
(*) Nguồn: quantrimang.com
Để ăn mừng sự kiện trọng đại này, anh em chúng tôi đã tổ chức một bữa tiệc hoành tráng.

Với sự góp mặt của đại biểu khách quý từ trong nhóm chơi game, anh em chúng tôi bắt đầu bàn bạc kĩ lưỡng với nhau.

[Phong Nguyên đã lột xác thành công: Alo anh em ơi!]
[Nhà Nam đã hết muối: Lô cái gì?]
Thằng Nam trả lời ngay lập tức.

Tôi cứ tưởng hôm nay nó đi học thêm, nên không chơi được.

Mà không sao, chuyện quan trọng bây giờ là phải tuyên truyền lý tưởng cao cả của tôi cho chúng nó, nên càng nhiều đứa biết càng tốt.
[Phong Nguyên đã lột xác thành công: Nhân dịp hôm nay là ngày đàn ông, tao tuyên bố cho chúng mày một chuyện.]
[Chuyên Văn bị trĩ: Chuyện gì đấy?]
Nhìn thấy dòng tin nhắn này, tôi lập tức xác định được rằng, tôi, Phong Nguyên, đã thành công thu hút sự chú ý của chúng nó.
Ha ha ha, quả nhiên, ông trời không bao giờ phụ lòng tôi!
Vì không để công sức chúng nó chờ tôi bị uổng phí, nên tôi phải trau chuốt từng câu từng chữ trong dòng tin nhắn.
[Phong Nguyên đã lột xác thành công: Hôm nay, tao, Nguyên đẹp trai chính thức bước vào giai đoạn đi bộ xuyên việt.

Chúng mày hãy chúc mừng tao đi!]
Vừa gửi tin nhắn, con mèo mẹ tôi mới mua bỗng dưng nhảy lên tặng cho khuôn mặt "nghiêng thùng đổ nước" của tôi vài đường cơ bản.
Đau quá mẹ ơi! Cha tiên sư nhà con mèo kia, mày có biết mày vừa đụng vào khuôn mặt của thiên tài trời sinh không hả? Mày làm như vậy chắc chắn tương lai ắt sẽ gặp "quả táo"! Hừ, tiên tri tài ba đã nói thì chỉ có đúng, không sai vào đâu được!
Tôi lườm con mèo một cái.

Trong đầu khí thế oai phong lẫm liệt vậy thôi chứ tôi cũng chẳng dám làm gì nó.


Nó mà có mệnh hệ gì thì về mẹ làm thịt tôi luôn! Đến lúc đấy con ruột hay con ghẻ chỉ cần nhìn là biết ngay.
Haiz, số khổ, số khổ!
Những lúc như vậy, tôi chỉ biết nhìn những câu khen ngợi của đám bạn để an ủi tâm hồn bé nhỏ bị tổn thương sâu sắc.

Thế nhưng, đám bạn kia khiến người anh em tốt là tôi đây đau khổ.
[Cao nhân bế quan tu luyện một tháng, đừng làm phiền: Ôi, chúc mừng, người anh em của tao.

Chúc mừng mày đi bộ xuyên việt vào bệnh viện tâm thần nha!]
Mịa! Sao nó lại dám nói ra những lời như thế? Cái đồ vô lương tâm! Tuy rằng cái chuyện đi bộ xuyên việt là do người ta bịa ra, nhưng không biết giả vờ khen người ta mấy câu à?
[Nhà Nam đã hết muối: Kìa chúng mày, chúc mừng nó xuyên việt vào bệnh viện tâm thần đi! Để tao vỗ tay trước.]
Đấy! Bạn bè thế đấy! Bạn bè trên ti vi ăn ngủ có nhau, sáng chào, chiều tạm biệt, tối chúc ngủ ngon, thiếu một trong hai là không sống được.

Vậy mà bọn này còn rủa tôi vào bệnh viện tâm thần! Lại còn chúc mừng nữa!
Thôi, như tôi đã từng nói, tôi có tấm lòng rộng lượng, nhưng tôi sẽ không bỏ qua cho chúng nó! Tôi sẽ coi như mấy dòng tin nhắn kia là chúc mừng tôi biết đi bộ xuyên việt!
Quá tuyệt vời! Mình đúng là thông minh!
Vừa nãy đầu óc hoạt động quá sức, nên tôi phải đi bồi dưỡng nó một lúc.

Lúc này, tôi chỉ cần bước mười bước để ra khỏi phòng, rẽ trái và bước thêm mấy chục bước đi đến mở cửa tủ lạnh, lấy hộp sữa bò.
Hộp sữa mang theo hơi lạnh, từng dòng sữa ngọt ngào đi vào trong dạ dày.

Sau khi uống hết nửa hộp, tôi phát hiện ra mình đã thiếu sót một công đoạn nào đó rất quan trọng.
Sau một hồi suy nghĩ thì tôi cuối cùng cũng đưa ra được kết luận: Tôi quên chưa đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng.
Chết dở rồi! Giờ làm sao đây? Bây giờ đi đọc có được không nhỉ? Không ngờ mình lại thiển cận như thế, chắc không phải do mèo cào nên đầu óc bị lú đâu?
Đã đến nước này thì chỉ còn cách uống hết xong chốc đọc sau, rồi đưa em nó về với thùng rác.


Kế hoạch này vừa nảy ra trong đầu, tôi lập tức thực hiện, và đưa ra kết luận: Quả là một biện pháp hữu hiệu.

Tuyệt vời, mười điểm sáng tạo!
Quay trở lại phòng ngủ, tôi đến trước màn hình máy tính, thấy có hơn một trăm năm mươi cái tin nhắn.

Toàn chiến thần nhắn tin! Không biết đám bạn kia nhắn cái gì mà nhiều vậy nhỉ? Hay là chúng nó nói xấu sau lưng tôi? Chuyện này có khả năng lớn!
Vừa định vào vạch trần ý đồ của chúng nó thì tin nhắn của thằng C hiện lên.
[Chuyên Văn bị trĩ: Ê, anh em! Để kỉ niệm ngày của đàn ông, tao thấy đi bơi là hợp lý nhất!]
Tôi thấy thằng này nói cũng đúng nên tặng nó một câu tán thưởng.
[Phong Nguyên đã lột xác thành công: Được đấy con trai! Rất tốt! Ý tưởng rất tuyệt vời!]
[A đi theo chủ nghĩa độc thân: Mà lúc đi bơi thì mặc gì?]
[Nhà Nam đã hết muối: Mặc váy đi, để khoe chân.]
[Cả nhóm: …]
Khoe cái mẹ gì? Không sợ làm phản cảm người ta à?
[Nhà Nam đã hết muối: À, chúng mày yên tâm, chị họ tao có nhiều váy lắm! Để tao bảo chị đấy cho mượn!]
Vâng, bạn tốt quá! Biết quan tâm đến anh em ghê!
________________________________
Hoàn chương 52
13/07/2022.


Bình Luận (0)
Comment