“Phẩm vị của chị vẫn tốt như v, người lại đẹp, chị là thiên thần hóa thân sao.”
“Chị là thiên thần em là tiểu tiên nữ rồi.”
Hạ Băng Khuynh thấy họ vào chế độ khen lẫn nhau, mà càng nói càng khoa trương, nhịn k đc chặn lại: “Đc rồi, 2 ng hoàn toàn là ép người khác khen mình.”
“Tiểu yêu tinh nhà cậu, v cũng bị cậu trêu chọc, mất hứng!” Tiêu Nhân xua tay.
“Chị, em và Tiêu Nhân ở phòng nào?” Hạ Băng Khuynh hỏi.
“Căn 4 và 5 bên trái, vừa hay ở giữa.” Hạ Vân Khuynh đáp.
“Đc, chúng em đi xem xem.”
Hạ Băng Khuynh kéo Tiêu Nhân lên lầu.
Trên lầu cũng thiết kế rất đẹp.
Hạ Băng Khuynh đẩy cửa căn phòng thứ 4, Tiêu Nhân cũng vào.
“Cậu muốn ngủ đây hay kế bên?” Hạ Băng Khuynh hỏi.
“Tùy đi, tớ ngủ phòng này đi.” Tiêu Nhân nói, lén khóa cửa pòng, đến trc mặt Hạ Băng Khuynh, lén hỏi: “Chuyện đó chúng ta có làm k?”
Nói đến cái này, Hạ Băng Khuynh cũng căng thẳng lên, áp thấp giọng nói: “Tớ thấy quên đi, hôm nay xảy ra vài chuyện, chúng ta hoàn toàn k có đất thắng.”
“K làm sao biết k thể thắng.”
“Ý cậu là---”
“Làm đó, đến cũng đến rồi, đến trang bị cũng mua rồi.” Tiêu Nhân nói, khoác cổ Hạ Băng Khuynh, áp xuống: “K lẽ cậu k cảm thấy đây là thời điểm tốt nhất, 1 đường náo loạn, tâm trí anh ta thư giãn, hoàn toàn k nghi ngờ, anh ta tuyệt đối k nghĩ chính ta có kế hoạch làm anh ta hôn mê.”
“Ài, cậu nói v cũng thấy đúng.” Hạ Băng Khuynh đồng ý gật đầu: “Vì thầy Quý đến rồi, sự chú ý của cậu đến bên thầy Quý, vì Mộ Nguyệt Sâm đến, lòng của anh ta chỉ nghĩ đến đấu khẩu, quan trọng là, kế hoạch lần này tuy có chút ngoài ý muốn, nhưng nghĩ kĩ thấy rất thuận lợi, hoàn toàn k ngửi thấy mùi âm mưu.”
“Cho nên nói, bỏ lỡ cơ hội này sẽ k còn tốt v nữa, lần nữa là thời gian tuyệt vời nhất.” Tiêu Nhân tự tin cực kỳ nói.
Nhưng Hạ Băng Khuynh k tin sự tự tin của cô nữa, nha đầu này thường ở lúc quan trọng xảy ra sai sót.
Cô do dự tí: “Tớ nghĩ tí đi!”
“Cậu còn nghĩ gì, chỉ có cơ hội tối nay, cậu muốn làm thì quyết nhanh.” Tiêu Nhân tính vốn nóng nói.
Hạ Băng Khuynh nhìn mặt Tiêu Nhân: “Trên thực tế, tớ k yên tâm về cậu, tớ s cứ thấy để cậu đi đối phố anh ta, thực lực quá chênh lệch, nếu đồng ý, như là đào hố tự chôn mình v.”
Thật sự rất khó nghĩ, vốn biết k làm là lý trí nhất, nhưng cô cứ bị kế hoạch này câu dẫn”
Tiêu Nhân nhíu mày, đầu có chút rối: “Ài, k đúng, có liên quan k?”
“Đây k fai trọng điểm” Hạ Băng Khuynh ngăn suy nghĩ của Tiêu Nhân: “Trọng điểm là tớ muốn nói, anh ta rất lợi hại, đầu óc chậm chạp của cậu mà nói, tớ thật sự k yên tâm.”
“Cho nên chúng ta cùng làm đi!”
“Để tớ nghĩ!”
Đầu họ gần nhau thì thầm nói chuyện, cửa sau phòng mở, có ng bước vào, thấy họ, đi qua, cong lưng: “Hai ng đang nói gì? Hoan nghiêng anh nghe lén k?”
Cổ 2 cô gái liền cứng nhắc.
- -------- ----------