Tiêu Nhân như chống lại Quý Tu vậy, nhất định fai nghe đáp án từ miệng anh, nếu k sẽ k bỏ cuộc.
Yes or no, chỉ đơn giản v thôi.
Anh chắc fai nói rất thông thả chứ?
Cô đã nói 3 năm i love you trong lòng r!
Mỗi lần như v cô đều nhớ đến bộ dạng của anh, khắc ghi mấy chữ đó vào sâu trong tim.
Cô tuy bình thường hay nói lớn vô tư nhưng lúc nghĩ đến anh vẫn mất mát, cũng ngọt ngào như tất cả cô gái nhỏ chìm trong tình yêu vậy.
Mà anh thì s, có giống cô k?
Hoặc là chỉ thích 1 chút hay là k có?
Có lẽ vì uống say nên đêm nay gan cô lớn hơn.
Thấy Quý Tu k nói gì, trực tiếp ngồi xích qua 1 tay ôm cổ anh, mở 2 chân ra như bạch tuột ôm lấy eo anh, “Tu Tu, gật đầu yes lắc đầu no, anh k nói dùng hành động chứng minh anh yêu em cũng đc!”
Quý Tu “”
Thực ra mấy ng kia đã cười ra tiếng, Khương Viên bị nghẹn nước ngọt trong họng, hung hăng ho ra tiếng, “Yêu chỉ 1 từ, anh chỉ nói 1 lần, thầy Quý, muốn nói k?”
Mắt cô mang theo tâm trạng sâu không hiểu đc.
Quý Tu nhàn nhạt ngẩng đầu nhìn, dừng trên ng Khương Viên nửa giây sau đó nhìn mấy ng đàn ông xung quanh với khuôn mặt vô cảm.
Lần này ánh mắt của anh mang sự cảnh cáo.
Cố Quân Thụy giả bộ k thấy, tìm tiếp tự lẩm bẩm, “Ai nói yêu chỉ 1 từ chỉ nói 1 lần? Bạn gái hỏi mấy lần thì đáp mấy lần có đc k?”
Tiêu Nhân bị chữ bạn gái kích thích đến nóng máy, ôm mặt Quý Tu k đợi anh nói trực tiếp áp lên môi anh.
Cả thế giới như ngừng lại.
K ai nói chuyện chỉ còn tiếng gió, vòng thành 1 thế giới nhỏ chỉ có Tiêu Nhân và Quý Tu trong đó, những ng khác đều bị cách ra ngoài.
Môi mềm quá.
Trc đây cưỡng hôn là mạnh mẽ chà sát, mà bây h môi cô dừng trên môi anh---
1s
2s
Rất nhiều rất nhiều giây.
Mùi hương độc nhất như gió xuân chui vào khoang miệng, giống như mùi vị trong tưởng tượng, k, còn tốt đẹp hơn là mùi vị trong tưởng tượng nhiều nhiều lần!
Tiêu Nhân cảm thấy tim mình như có ánh sao soi sáng bay đến tận trời!
Nhưng tim cô còn sáng hơn ánh sao!
Cô thậm chí quên là fai nhắm mắt, cứ ngây ngốc si mê nhìn mũi anh gần trong gang tấc, đôi lông mi dày.
K ai có hành động tiến thêm 1 bước, 2 môi dán vào nhau đã khiến Tiêu Nhân thỏa mãn, rất thỏa mãn.
Cho đến cúi cùng vẫn là anh lùi về sau, “Thở đi, đồ ngốc”
Tiêu Nhân ngây ng mở miệng, có gió chui vào, cô mới tỉnh lại rồi thở 1 hơi dài.
Mặt đã đỏ ửng như ng say nhưng tuyệt đối k vì uống rượu là ra.
“Anh còn chưa trả lời câu hỏi của em”
“Đc r, đừng làm loạn nữa” Quý Tu đứng dậy ngắt lời Tiêu Nhân, kéo cô từ trên cát dậy, sau đó 2 tay bỏ túi quay ng nhàn nhạt nói với đám ng kia, “Các ng cũng về nghỉ sớm, tôi đi ngủ đây”
Thời gian biểu của thầy Quý luôn đúng h như v, nghề pháp y k cho anh thức khuya ảnh hưởng đến khả năng suy đoán và thị lực của mình.
- -------- ----------