Cưới Trước Yêu Sau: Ông Xã Phúc Hắc Sủng Vợ Yêu

Chương 7

Nhìn bóng dáng vội vàng chạy trốn của Trì Tảo Tảo, Tiết Dung Chân vô cùng buồn bực, đưa mắt nhìn về phía con trai: “Diệp Nhị, Tảo Tảo nó làm sao vậy?”

Từ trước tới nay vợ chồng Diệp thị đều không quản Trì Tảo Tảo, nhưng khi con trai bọn họ quản cô, hai ông bà cũng không thể không nhúng tay vào.

Lúc này thấy Trì Tảo Tảo vội vàng rời đi, vợ chồng hai người rất hoang mang, không phải nó đã bị nhốt lại rồi sao?

Nhanh như vậy đã được thả ra rồi à?

Diệp Khuyết vờ như không nghe thấy, buông khăn ăn xuống, đứng dậy: “Ba mẹ, con đến công ty đây!”

Nhìn thái độ lạnh lùng của con trai, Tiết Dung Chân thực bất đắc dĩ. Hết cách, cũng đành phải để nó đi.

Trì Tảo Tảo đeo cặp sách, đi bộ đến trường học.

Vốn dĩ cô cũng có xe chuyên dụng đưa đón, nhưng hôm nay cô lại không muốn ngồi xe mà muốn hít thở không khí một chút, để thả lỏng thần kinh của mình.

Nhưng không ngờ rằng Diệp Khuyết sẽ chạy xe đến đây, từ từ ngừng lại bên cạnh cô.

Trì Tảo Tảo quay đầu qua nhìn, cửa sổ xe Bugatti từ từ hạ xuống, sau đó lộ ra gương mặt lạnh lùng cuốn hút của Diệp Khuyết.

Má cô đỏ lên, cuống quít né tránh tầm mắt anh, cúi đầu tiếp tục đi về phía trước.

“Lên xe!”

Giọng nói của người đàn ông không giận mà uy, rất có khí thế mệnh lệnh, khiến người khác không thể không phục tùng.

Cho nên, Trì Tảo Tảo vẫn mặt dày lên xe của anh.

Tuy là trước kia cô rất vui khi được anh đưa đến trường học, nhưng mà, sau chuyện của buổi sáng hôm nay, cô cảm thấy mình rất mất mặt, thật sự không còn mặt mũi nào đứng trước mặt anh ấy nữa.

“Còn có hai tháng nữa em phải thi đại học, học tập cho tốt, nếu em thi đậu đại học, anh có thể thỏa mãn một nguyện vọng của em.”

Không giống với trước kia, mỗi lần Trì Tảo Tảo ngồi ở trong xe thì anh đều trầm mặc im lặng.

Mà hôm nay, thế nhưng anh lại chủ động nói chuyện với cô?

Cô cảm thấy không thể tin được, quay đầu lại nhìn anh.

Anh lại không nhìn cô mà nghiêm túc lái xe.

Hôm nay Diệp Khuyết mặc một bộ âu phục vừa vặn, rất có phong thái của một vị lãnh đạo, vô cùng đẹp trai nhưng không mất đi vẻ nho nhã.

Cô chu chu miệng, thử hỏi anh: “Mặc kệ em nói ra nguyện vọng gì, anh đều sẽ thỏa mãn em?”

Cô cảm thấy, đây là cơ hội ngàn năm có một, tuyệt đối không thể bỏ lỡ.

“Ừm!”

“Nếu em thi đậu đại học, nguyện vọng của em chính là trở thành người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nguyện vọng này anh có thể thỏa mãn em không?”

Dù sao thì cô cũng đã mơ ước tới anh rất lâu rồi, không chiếm được thì thề không bỏ qua.

Cứ như vậy, chuyện của buổi sáng hôm nay, mặc dù là cô mơ thấy mình có dâm ý với anh, thật sự cô cũng không cảm thấy mất mặt gì cả.

Ai kêu cô thích anh như vậy!

Nghe xong lời cô nói, một lần nữa anh lại lựa chọn trầm mặc.

Thấy anh như vậy, Trì Tảo Tảo đã sớm mất hứng: “Còn nói quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, nếu anh làm không được, thì không cần khoác lác ở trước mặt em.”

"Trì Tảo Tảo!” Diệp Khuyết lạnh giọng đáp lại lời cô nói, trên mặt cũng không có biểu cảm gì: “Trên thế giới này, không có chuyện gì mà Diệp Khuyết anh không làm được, em cũng phải có bản lĩnh, thi đậu vào đại học trọng điểm kia đi rồi nói.”

Lập tức, Tảo Tảo vui mừng khôn xiết: “Anh đồng ý?”

Gương mặt anh lạnh lùng lại quyến rũ, cũng không thèm liếc nhìn cô lấy một cái: “Vợ của Diệp Khuyết anh, không thể là một người ngay cả đại học cũng thi không đậu, một cô gái không có văn hóa được.”

Tuy rằng lời nói của amh có chút làm người khác tổn thương, nhưng Trì Tảo Tảo biết, anh là đang khích lệ mình.

Cô cũng tự cổ vũ cho mình, cô đậu đại học, nhất định sẽ đậu đại học.

Nhìn anh, trong lòng cô lại có dự tính, nói: “Diệp Khuyết, nhớ kỹ ước định của chúng ta hôm nay, đến lúc đó ai đổi ý, thì người đó chính là con rùa rụt đầu.”

“……”

Rùa rụt đầu? Đây là một câu mà người vợ hiền lương thục đức nên nói hay sao?

Diệp Khuyết cạn lời.

Ngược lại, Trì Tảo Tảo ở bên cạnh mừng rỡ như điên, ảo tưởng đến hai tháng sau, cô mặc áo cưới, vẻ vang gả cho Diệp Khuyết.

Bình Luận (0)
Comment