Cường Đại Chiến Y

Chương 1062

Giang Cung Tuấn tự mình giành lấy được một tháng.

Một tháng ở thế giới bên ngoài, vậy thì ở trong nhà thời gian sẽ là bảy năm rưỡi.

Sau khi có đủ thời gian, anh rời khỏi thành phố Bất Châu, đi vào dãy núi ở núi Bất Châu, tìm một vùng đất không có người ở, cẩn thận cảm nhận xung quanh, sau khi phát hiện không có ai theo dõi, anh lấy chiếc nhẫn trên ngón tay ra thuận tay vứt nó đi. Chiếc nhẫn rơi trên mặt đất và biến thành một ngôi nhà to bằng nắm tay.

Khẽ lay động tâm trí, cơ thể của anh liền biến mất tại chỗ và bước vào Tiên phủ.

Sau khi vào Tiên phủ, Tiên phủ lại trở nên nhỏ hơn, biến về kích thước của một viên đá nhỏ ẩn trong đất, cho dù có đi ngang qua đây cũng sẽ không phát hiện ra sự tồn tại của Tiên phủ.

Giang Cung Tuấn tiến vào Tiên phủ và trực tiếp đến biệt thự thành chủ tìm Tổ Quỳnh.

“Thế nào rồi?” Tổ Quỳnh nhìn về phía Giang Cung Tuấn hỏi: “Đã hoãn thời gian quyết đấu lại một tháng nữa chưa?”

“Rồi” Giang Cung Tuấn gật đầu nói: “Tôi đã thành công xin hoãn trận quyết đấu lại một tháng sau.”

“Được rồi, đi theo tôi” Tổ Quỳnh đưa Giang Cung Tuấn rời khỏi biệt thự thành chủ và đến nhà Thời gian, rồi lại đến sân của ngôi nhà thời gian.

Lúc này, trong sân có một số chiến sĩ khác đang ngồi khoang chân trên mặt đất, nghiêm túc luyện công.

Để huấn luyện những chiến sĩ này, Tổ Quỳnh đã phải đổ máu của mình để hái nhiều trái cây thần kì trong Tiên phủ và đưa cho họ ăn. Công lực của những chiến sĩ này luôn được cải thiện không ngừng, cảnh giới cũng được cải thiện rất nhanh.

Giang Cung Tuấn vừa xuất hiện, binh lính trong nhà thời gian đều cảm giác được, mấy chục chiến sĩ này đồng thời đứng lên, cung kính nói: “Long Vương”

Tổ Quỳnh nói: “Được rồi, mọi người đi ra ngoài luyện công trước đi. Trong khoảng thời gian này, Giang Cung Tuấn sẽ bế quan ở đây”.

“Vâng. Những người lính trong ngôi nhà thời gian nhanh chóng rời đi. Chẳng mấy chốc, chỉ còn lại Giang Cung Tuấn và Tổ Quỳnh ở đây.

Giang Cung Tuấn khoanh chân ngồi trên mặt đất.

Tổ Quỳnh đứng trước mặt anh, nói: “Giang Cung Tuấn, bây giờ tôi nói ngắn gọn cậu phải làm gì trong khoảng thời gian một tháng này, tương ứng với bảy năm rưỡi ở nhà thời gian”

“Ừ” Giang Cung Tuấn gật đầu nói: “Chị nói đi.”

Tổ Quỳnh nói: “Tôi sẽ nói cho cậu biết những bài công pháp mà cậu cần phải tu luyện trước”

“Bước nghịch thiên?” Giang Cung Tuấn hỏi.



“Ừ” Tổ Quỳnh gật đầu.

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn cũng có hứng thú.

Tổ Quỳnh nói tiếp: “Bước nghịch thiên là tuyệt học của tộc Thần Viên từ xa xưa, là do Kinh Hồng đại đế phải tốn rất nhiều tâm huyết mới có được. Muốn tu luyện tuyệt học này, có một điều kiện tiên quyết đó là thể chất cần phải đủ mạnh mẽ.”

Nói xong, cô ta liếc nhìn Giang Cung Tuấn. “Thể chất của cậu rất đặc biệt, hoàn toàn có đủ tư cách tu luyện Bước nghịch thiên, nhưng không phải bây giờ. Tuy rằng thể chất của cậu rất đặc biệt nhưng với thể lực hiện tại, cậu còn chưa đạt tới mức có thể tu luyện Bước nghịch thiên.

Trong khoảng thời gian này ở Nhà Thời Gian, cậu nên cố gắng nâng cao cảnh giới và thể lực của mình. Cảnh giới của cậu ít nhất cũng phải nâng lên cảnh giới siêu phàm và thể chất ít nhất cũng phải đạt tới mức độ nhập thánh”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn trợn tròn mắt nói: “Sau khi thể chất đạt đến trình độ có thể so sánh với cảnh giới nhập thánh thì cho dù tôi không cần luyện Bước nghịch thiên, Tiềm Mạc có lẽ cũng không thể làm gì được tôi nữa rồi.”

“Cậu biết cái gì” Tổ Quỳnh kêu lên: “Đây là một bộ thiên tuyệt học không có đối thủ, một khi luyện thành công thì sẽ có rất nhiều lợi ích, có thể dễ dàng đấu với người vượt cấp, giết địch vượt cấp một cách dễ dàng.”

“Được rồi” Giang Cung Tuấn cũng không nói thêm nữa.

Đối với anh bây giờ, có tu luyện Bước nghịch thiên hay không giờ cũng chẳng còn quan trọng lắm, bởi vì trong khoảng thời gian tới, anh sẽ có thể đạt tới cảnh giới có thể so sánh với Tiềm Mạc.

“Ba năm” Tổ Quỳnh nói: “Cho cậu ba năm để tu luyện thân thể, nâng cao cảnh giới. Thời gian còn lại, cậu sẽ luyện Bước nghịch thiên”

“Ừ, được” Giang Cung Tuấn gật đầu.

Tổ Quỳnh rất mạnh, bây giờ Tổ Quỳnh nói gì, sắp xếp như thế nào thì anh sẽ nghe theo như vậy.

“Cậu bắt đầu đi, tôi đi hái một ít quả thần kì cho cậu” Tổ Quỳnh nhắn lại một tiếng rồi bỏ đi.

Còn Giang Cung Tuấn thì khoanh chân trên mặt đất, bắt đầu nghiêm túc tu luyện, vận khí, khẽ lay động tâm trí, linh khí của trời đất trong toàn bộ biệt thự thần tiên nhanh chóng tụ lại chậm rãi tiến vào cơ thể, được tinh luyện trở thành năng lượng tinh khiết nhất.

Chẳng mấy chốc, Tổ Quỳnh đã mang theo một số trái cây thần kỳ trở về. Những quả này chứa đựng linh khí huyền diệu của trời đất, mỗi quả đều mạnh hơn quả bạc mà Giang Cung Tuấn từng có được trước đó.

Theo như lời của Tổ Quỳnh thì đây là linh quả cấp năm, linh quả có phẩm cấp này là phù hợp nhất với Giang Cung Tuấn. . Đọc truyện hay tại # tru mtruyen.NE T #

Giang Cung Tuấn cũng biết, linh quả của trời đất cũng phân thành phẩm cấp, từ cấp một đến cấp chín, sau cấp chín trở thành quả tiên là quả có cấp độ cao nhất, còn quả cấp một là cấp thấp nhất.

Tuy nhiên, hầu hết các loại linh quả xuất hiện trên trái đất đều nằm dưới cấp thứ năm. Quả cấp năm được coi là rất quý giá, hầu hết chúng đều chỉ đạt từ cấp nhất đến cấp hai.



Linh quả từ cấp một đến cấp hai dành cho những võ giả chưa đạt tới cảnh giới nhập thần thông dùng là thích hợp nhất.

Giang Cung Tuấn không hề khách sáo, cầm lấy quả và nhanh chóng ăn một quả sau khi ăn xong mới bắt đầu tinh luyện.

Linh khí của trời đất ẩn chứa trong quả quá là dồi dào. Lỗ chân lông trên khắp người Giang Cung Tuấn đều giãn ra, trong cơ thể anh hiện lên một tia sáng, tựa như một vị thần giáng trần.

Thực lực của Giang Cung Tuấn đã đạt tới thần thông cấp thức tám, thêm một bước nữa sẽ là thần thông cấp chín, nhưng để củng cố cảnh giới của mình anh không ngừng áp chế cảnh giới, nén chân khí của mình lại.

Chân khí của anh liên tục được luyện hóa, ngày càng trở nên tinh khiết hơn. Anh cứ áp chế như vậy tròn một tháng trời.

Một tháng sau, anh không còn trấn áp được chân khí của mình nữa, và chuyện gì đến cũng phải đến, anh bước vào cảnh giới thần thông cấp chín.

Sau khi đạt đến cảnh giới thần thông cấp chín, anh tiếp tục hấp thu linh khí của trời đất trong linh quả để nâng cao chân khí.

Với vô số linh quả, chân khí của anh tăng lên rất nhanh, không tới một tháng liền hoàn toàn đạt tới cảnh giới thần thông cấp chín. Đạt tới cảnh giới này, anh lại một lần nữa áp chế cảnh giới và chân khí của mình.

Lần này, anh đã kìm nén nó trong suốt ba tháng trời. Ba tháng sau anh mới đột phá và tiến vào cảnh giới siêu phàm.

Trong ngôi nhà thời gian, Giang Cung Tuấn ngồi khoanh chân trên mặt đất, trong cơ thể anh biến ra một sức mạnh to lớn.

Lúc này, anh cảm giác được mình đã thoát khỏi cõi đời trần tục, cảm giác cơ thể rất nhẹ, giống như đã mọc thêm đôi cánh và bay lên vậy.

“Đây…đây là cảnh giới siêu phàm sao?” Giang Cung Tuấn đứng dậy, nắm chặt hai năm đấm và khơi dậy chân khí, cảm nhận được sức mạnh truyền đến từ trong cơ thể, vẻ mặt tràn đầy bình tĩnh và tự tin.

“Tốt lắm” Giọng Tố Quỳnh văng văng bên tai.

“Cảnh giới hiện tại của cậu rất ổn định, trong mỗi cảnh giới đều đã đạt tới cực hạn. Có thể nói, trong cùng một cảnh giới thì sức mạnh của cậu là không có đối thủ. Hiện tại cậu đã bước vào cảnh giới siêu phàm rồi, tiếp theo tạm thời cậu không cần nâng cao cảnh giới nữa, chỉ cần tập trung nâng cao thể lực, chuẩn bị tu luyện Bước nghịch thiên”

Giang Cung Tuấn phản ứng lại, gật đầu nói: “Ừ” Ngay khi vừa gật đầu, anh đã cảm nhận được một áp lực khủng khiếp từ trời đất.

Dưới áp lực này, cơ thể anh hoàn toàn bị uốn cong, xương cốt trong cơ thể cũng bị nghiền nát và có tiếng rắc rắc.

Các cơ bắp cũng không thể chịu được lực này, các vết nứt bắt đầu xuất hiện.

Anh ngã xuống đất, chửi lớn: “Tổ Quỳnh, chị làm gì vậy, còn không cho tôi chút thời gian để chuẩn bị.”

Tổ Quỳnh đứng một bên cười nói: “Tôi biết thể chất của cậu rất kỳ lạ, khả năng hồi phục rất mạnh. Áp lực này đối với cậu mà nói chẳng là gì cả. Chỉ có trong tình huống áp lực như vậy, cơ thể của cậu mới có thể trở nên mạnh mẽ hơn. Cậu hãy cố lên. Tôi không thể đợi thêm nữa, rất muốn xem loài người sau khi tu luyện Bước nghịch thiên sẽ mạnh như thế nào”
Bình Luận (0)
Comment