Cường Đại Chiến Y

Chương 1097

Bước vào cánh cửa không gian và thời gian, Giang Cung Tuấn bước vào vùng đất hồi ức.

Anh cũng bước đầu đi tìm hiểu về vùng đất hồi ức. Vùng đất hồi ức, chính là thời gian bắt đầu mở ra vùng đất hồi ức, quay trở về thời kỳ sơ khai của trời đất, nhìn thấu ý nghĩa tối thượng của trời đất, và những thứ khác, anh đều không hiểu.

Anh nhìn bốn phía xung quanh, theo quan sát khu vực này không có người. Cơ thể từ trên không trùng hạ xuống, xuất hiện trên dãy núi Mang Mang, chiếc nhẫn trên tay biến ảo ra một tia sáng rơi trên mặt đất, cuối cùng biến thành một Tiên phủ nhỏ, Giang Cung Tuấn bước vào Tiên phủ.

Sau đó, tiên phủ cử nhỏ dần, cuối cùng chìm trong lòng đất. Ngay cả khi ai đó đi qua đây, họ sẽ không nhìn thấy sự tồn tại của Tiên phủ.

Bên trong Tiên phủ.

Giang Cung Tuấn, Huyền, Tổ Quỳnh, ba người lại gặp nhau ở đây.

Giang Cung Tuấn kể chuyện bước vào cánh đồng thời gian không gian và đến vùng đất hồi ức, nhìn Huyền, Tổ Quỳnh hỏi: “Huyền, chị Tổ Quỳnh, hai người có biết nơi hồi ức này không?”

Tổ Quỳnh sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Vùng đất hồi ức, không ngờ Tạo hóa xuất hiện sau thiện tại trên trái đất lại chính là vùng đất hồi ức.”

Nghe vậy, trong lòng Giang Cung Tuấn mừng rỡ. Nhìn thái độ của Tổ Quỳnh, cô ấy chắc chắn đã nghe qua về vùng đất hồi ức, nhất định biết về vùng đất này.

Giang Cung Tuấn không giấu được tò mò hỏi: “Chị Tổ Quỳnh,vùng đất hồi ức rốt cuộc có nguồn gốc ra sao?”

Huyền ở bên cạnh nói: “Vùng đất hồi ức, đó là ước mơ tối thượng của tất cả cao thủ. Chỉ cần tu luyện đạt đến cấp bậc đại đế, sẽ được đi đến vùng đất hồi ức đều muốn đi đến thời mà trời đất còn sơ khai, biết được bí mật cuối cùng của trời đất mà phá bỏ, sẽ đạt tới cảnh giới chưa từng có.”

Tổ Quỳnh gật đầu.

Huyền nói đúng, nhưng muốn vào được vùng đất hồi ức thì cũng không phải chuyện dễ dàng gì, đạt đến cấp độ đại để đi chăng nữa nếu vào vùng đất hồi ức cũng phải đánh đổi nhiều thứ, không ngờ, trong thời đại rực rỡ này, Tạo hóa đầu tiên lại là vùng đất hồi ức”

Huyền nói tiếp: “Khi đó, Kinh Hồng đại đế từng nói trong lịch sử có rất nhiều cao thủ đã đi vào vùng đất hồi ức. Mức tu luyện của họ đã đạt đến trình độ cao nhất, vì vậy bọn họ đã đi đến vùng đất hồi ức muốn phá tan bí mật cuối cùng của trời đất. Để bước vào cảnh giới cao hơn, rất nhiều đại đế đã bước vào nhưng vẫn chưa có ai có thể đi đến cuối cùng.”

“Tôi đoán rằng mở cửa lần này cũng không có ai đi được đến cuối cùng”

“Tuy nhiên đây lại là nơi vô số đại để đi vào, đầy cơ hội và Tạo hóa, chỉ cần kiếm được một chút là đủ cho cả đời.” Huyền và Tổ Quỳnh nói sơ qua về vùng đất hồi ức.



Vùng đất hồi ức là sự tồn tại của trời đất thuở khai thiên lập địa, không một ai biết nó tồn tại như thế nào. Chỉ biết rằng sau khi vào vùng đất hồi ức, chỉ cần hoàn thành thử thách của thiên đạo là có thể du hành xuyên thời gian và trở về quá khứ.

Càng hoàn thành nhiều thử thách, càng được trở về thời gian xa hơn. Thử thách càng khó, thời gian xuyên về càng nhiều đến khi trở lại thời sơ khai của trời đất.

Tổ Quỳnh nhìn Giang Cung Tuấn cười nói: “Giang Cung Tuấn, cậu sinh ra ở thời đại này chính là một may mắn lớn, cho dù cậu có thể đi đến nơi nào, cảnh giới của cậu có thể tiến đến đâu trong vùng đất hồi ức, điều này sẽ mang lại lợi ích cho cậu mãi về sau”

Giang Cung Tuấn gật đầu, hỏi: “Vậy chị Tổ Quỳnh có biết thử thách trong vùng đất hồi ức là gì không?”

Tổ Quỳnh lắc đầu, nói: “Cái này tôi không biết, bởi vì thử thách của vùng đất hồi ức và thiên đạo có liên quan đến nhau, đây không phải là con người tạo ra mà là do thiên đào tạo thành”

“Thiên đạo ư” Giang Cung Tuấn lần đầu nghe thấy từ này.

Gương mặt Tổ Quỳnh lo lắng: “Ôi, nói sao cho cậu hiểu đây, nói thế này đi, thiên đạo là phụ trách tất cả sự sống. Nó vượt qua tất cả sự tồn tại của sinh, lão, bệnh, tử của bất kỳ sinh vật nào, mọi thứ đều nằm trong sự kiểm soát của thiên đạo.

Giang Cung Tuấn vẫn chưa hiểu rõ.

Huyền nói: “Cái này cậu cũng không cần hiểu, cậu chỉ cần biết rằng, mọi sự tu luyện đều là khổ luyện, đều là muốn tới gần thiên đạo, thực lực càng mạnh thì càng gần thiên đạo, càng không bị thiên đạo kiểm soát.”

Tổ Quỳnh gật đầu, nói tiếp: “Khi thực lực đủ mạnh có thể thông qua thiên đạo nhìn ra bí mật của thiên cơ, có thể đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, thậm chí dưới áp lực của thiên đạo, có thể xoay chuyển trời đất và thay đổi một vài thứ”

Hai người giải thích thâm thúy quá, Giang Cung Tuấn nghe vẫn chưa hiểu.

Giang Cung Tuấn nói: “Vậy bây giờ tôi phải làm gì?”.

Tổ Quỳnh nói: “Đương nhiên là tiếp nhận thử thách rồi.”

Huyền gật đầu: “Đúng vậy, Tổ Quỳnh nói đúng, tôi cho rằng việc mở vùng đất hồi ức lần này là không bình thường, theo lẽ thường thì chỉ có cao thủ cấp đại để mới đủ tư cách tiến vào vùng đất hồi ức. Nhưng lần này nơi đây lại mở để cấp độ nào cũng có thể vào được, tôi nghĩ đây là ý định của thiên đạo để phóng thích.”

Tổ Quỳnh động viên: “Giang Cung Tuấn, cố lên, tôi tin cậu có thể làm được. Nếu cậu có thể trở về thời sơ khai, hiểu được bí mật của trời đất sẽ có lợi cho cậu cả đời về sau.”

“Được.”

Giang Cung Tuấn gật đầu, nói: “Vậy tôi đi ra ngoài trước.”



“Đi thôi.” Tổ Quỳnh vẫy tay.

Giang Cung Tuẩn trong đầu lóe lên một ý nghĩ, ngay sau đó liền xuất hiện ở thế giới bên ngoài.

Trên mặt đất xuất hiện một đạo ánh sáng vàng, ánh sáng hóa thành một chiếc nhẫn, xuất hiện trên ngón tay Giang Cung Tuấn. Giang Cung Tuấn nhìn xung quanh, nhìn về phía dãy núi nguyên thủy, nhẹ giọng lẩm bẩm nói: “Vùng đất hồi ức, trở về thời điểm trời đất sơ khai, thiên đạo, tất cả những thứ này đều thần bí.”

“Chỉ là làm thế nào để vượt qua thử thách?”

Giang Cung Tuần tự hỏi, khi anh đang bối rối, một giọng nói vang lên.

“Nhất cử nhất động trong vùng đất hồi ức, mỗi lời nói, mỗi hành động đều có thể xuất hiện thử thách. Nhưng bên trong vùng đất hồi ức nguy hiểm vạn phần, chỉ cần không chú ý sẽ mất mạng”

Bum!

Lúc này, một tia sáng trắng từ trên trời giáng xuống, một lệnh bài màu trắng rơi trước người Giang Cung Tuấn.

Âm thanh tiếp tục vang lên: “Tất cả những sinh vật bước vào vòng đất hồi ức đều được bảo vệ, nếu gặp nguy hiểm thì bóp nát lệnh bài, như vậy có thể rời khỏi vùng đất hồi ức, đương nhiên rời đi rồi sẽ mất tư cách thực hiện thử thách.”

Giang Cung Tuấn nhìn tấm lệnh bài trước mặt, lấy cất đi, được bảo vệ, đây có phải là sự bảo vệ cuat thiên đạo?” Giang Cung Tuấn nhẹ nhàng nói.

Đến bây giờ anh vẫn chưa biết rõ là lời của ai, chẳng lẽ ở vùng đất hồi ức này vẫn còn ẩn chứa một cao thủ bí ẩn, liệu cao thủ này có phải là người điều khiển tất cả những thứ ở đây không?”

Trong lòng Giang Cung Tuấn hiện lên một suy nghĩ.

Nhưng không lâu sau, suy nghĩ này đã bị anh loại bỏ bởi vì Huyền và Tổ Quỳnh cho rằng vùng đất hồi ức không phải tầm thường. Không một sinh vật nào có thể kiểm soát được nơi này, người điều khiển vùng đất là thiên đạo tối cao.

Thiên đạo vượt lên trên tất cả mọi thứ.

“Giang Cung Tuấn, đúng là oan gia ngõ hẹp”

Lúc trong đầu Giang Cung Tuấn đang nảy nghi ngờ, từ xa truyền đến một tiếng cười quái dị.
Bình Luận (0)
Comment