Cường Đại Chiến Y

Chương 1157

Giang Cung Tuấn nhìn khắp xung quanh.

Tất cả thực vật trong khu vực này đều khô héo, trở nên trụi lủi.

Đây là do ảnh hưởng của ma khí tạo thành.

Vẻ mặt của Giang Cung Tuấn vô cùng nghỉ ngờ nói: “Điều này thật kỳ lạ, sao trong khu vực này có thể có ma khí được chứ?”

Trần Vũ Yến cũng nói: “Em cảm nhận được một sức mạnh khiến cho trong lòng người ta run sợ, chúng ta vẫn đừng nên tiến vào, đổi chỗ khác đi, nếu như gặp phải nguy hiểm mất mạng thì cũng không đáng”

Ngô Huy phụ họa nói: “Đúng vậy đó, đổi chỗ khác đi, ngọn núi Vạn Quật này lớn như vậy, không nhất định phải khăng khăng đi vào.

nơi này”

Giang Cung Tuấn nhẹ gật đầu: “Ừm, đổi chỗ khác”

Ba người không chọn tiếp tục tiến vào bên trong.

Mà chọn đổi một hướng khác.

Sau khi ba người rời đi thì dốc hết sức mà bay, tốc độ rất nhanh, tìm kiếm yêu thú hùng mạnh trong phạm vi của núi Vạn Quật.

Chẳng bao lâu sau họ tiến vào trong một cái đầm lầy.

Trong vùng đầm lầy tỏa ra bọt khí màu đen, có một chút chướng khí màu đen bay lên từ trong vùng đầm lầy, có rất nhiều yêu thú đang bò ở trong vùng đầm lầy, những con rắn độc này có nhỏ có lớn.

Nhỏ thì chỉ có nhỏ cỡ bằng đầu ngón tay cái.

Lớn thì có dài đến mấy chục mét.

Âm!

Khẽ đến gần thì lập tức có tiếng nổ đáng sợ truyền đến.

Đám người Giang Cung Tuấn nghe thấy tiếng nên nhìn lại thì thấy có người đang chiến đấu kịch liệt với một con yêu thú ở bên ngoài đầm lầy.

€on yêu thú này là một con mãng xà dài mấy trăm mét, toàn thân đều là vảy màu trắng, nó bay ở giữa không trung, nó bay dẫn đến gió lớn quét sạch đầm lầy ở phía dưới, cuốn bay một chút nước.

bùn lên.

Mà có ba người đang vây quanh tấn công con mãng xà từ xung quanh.

“Là Ngọc Mỹ”

Sau khi thấy được người chiến đấu kịch liệt với con mãng xà thì Giang Cung Tuấn không khỏi ngừng lại.

Ngô Huy nói: “Hơi thở của con mãng xà này rất mạnh, đạt đến cấp nhập thánh bát giai”

Trần Vũ Yến gật đầu nói: “Èm, mặc dù Lâm Hoằng cũng đạt đến cấp nhập thánh bát giai, nhưng mà thực lực của yêu thú cấp nhập thánh bát giai thường mạnh hơn tu sĩ cấp nhập thánh bát giai rất nhiều, ba người họ muốn đánh giết được nó thì có chút khó”

Hiện tại Giang Cung Tuấn chú ý đến ở đẳng xa còn có mấy.

người nữa.

Những người này thấy có người chiến đấu kịch liệt với yêu thú cấp nhập thánh bát giai thì đều dừng lại quan sát tình huống.



Trong chiến trường, Lâm Hoäng cầm một thanh kiếm dài màu tím trong tay, kiếm dài phát ra ánh sáng kiếm màu tím, từng luồng ánh kiếm bay ra tấn công lên người của con mãng xà màu trắng, nhưng mà sức phòng ngự của con mãng xà màu trắng rất mạnh.

Ngay cả Lâm Hoằng cấp nhập thánh bát giai cũng không có cách nào tạo ra tổn thương thật sự lên nó.

Con mãng xà giận dữ, bỗng nhiên nó vung vẫy cái đuôi to lớn.

Cái đuôi mang theo sức mạnh đáng sợ mà quét ngang qua.

Lâm Hoằng nhanh chóng né tránh, mặc dù né nhanh nhưng mà anh ta lại bị cái đuôi của con mãng xà xoáy lên gió mạnh chặn đường lui, thân thể nghiêng lệch, thiếu chút nữa thì không đứng vững được.

Nhân cơ hội này, Ngọc Mỹ cũng bắt đầu tấn công.

Chỉ thấy thân thể của cô ta xuất hiện trên cao mấy trăm mét giữa không trung, trong tay biến ra ấn ký huyền bí, từng ký hiệu huyền bí được biến ra từ trong lòng bàn tay của cô ta.

Những ký hiệu này từ trên trời giáng xuống, tấn công lên người của con mãng xà.

Con mãng xà bị sức mạnh lớn tấn công, thân thể rơi từ trên trời xuống, rơi vào trong cái đầm lầy làm cuộn lên vô số nước bùn màu đen.

Lâm Hoằng bắt lấy cơ hội này ra tay lần nữa.

Kiếm dài trong tay phát ra ánh kiếm chói mắt, từng luồng kiếm khí giáng xuống từ trên trời, tấn công vào trong đầm lầy, tất cả đều tấn công lên người của con mãng xà màu trắng.

Một đệ tử khác của Thiên Viện cũng bắt đầu tấn công mạnh nhất, trong lòng bàn tay biến ra chân nguyên đáng sợ, chân nguyên tạo thành một hình tròn từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ đánh vào trong đầm lầy.

Gần như những thứ này chỉ tạo thành một chút vết thương nhỏ cho con mãng xà màu trắng mà thôi, còn chưa đủ để giết nó.

“Con người ghê tởm”

Trong đầm lầy truyền đến tiếng gầm gừ tức giận, thân thể cao.

lớn của con mãng xà màu trẳng bay lên giữa không trung, há miệng phun ra một luồng khí độc.

Luồng chân nguyên ẩn chứa khí độc đáng sợ, dính vào ắt phải chết.

Ba người không dám khinh thường, nhanh chóng lui lại.

Cuộc chiến lại tiếp tục.

Giang Cung Tuấn cũng không ra tay mà chỉ quan sát tình hình từ nơi xa.

Mà cuộc chiến ở nơi này cũng thu hút sự chú ý của không ít người.

Chẳng mấy chốc xung quanh đã tụ lại hơn ngàn người.

Hơn một ngàn người này trên cơ bản đều là nhóm, vài ba người một nhóm, mà những người dám đến nơi này đều có lòng tin với thực lực của mình.

“Chậc chậc”

Giang Cung Tuấn nhìn nơi xa đang chiến đấu mà không khỏi tán thưởng nói: “Không hổ là bậc đại thần thông, mặc dù Ngọc Mỹ vẫn không có cách nào lĩnh ngộ được chữ trên bia đá, thế nhưng cô ấy lại có thể thi triển những ký tự đó, những ký tự này ẩn chứa sức.

mạnh vô cùng to lớn, có ký tự này áp chế nên ba người mới có thể miễn cưỡng giao đấu với con mãng xà”

Ngô Huy nhẹ gật đầu nói: “Ừm, đúng là như vậy, nếu tiếp tục đọ sức như vậy thì chắc chản con mãng xà này phải chết”

Cuộc chiến kéo dài khoảng chừng ba tiếng.



Lâm Hoằng nắm lấy cơ hội, kiếm dài sắc bén chém ra, kiếm khí dập dờn, trực tiếp chặt đứt đầu của con mãng xà màu trắng.

Sau khi đầu của con mãng xà bị chém xuống thì cuộc đại chiến này cũng có một kết thúc.

Cơ thể của ba người hạ xuống từ trên trời.

Trên mặt của Ngọc Mỹ vui mừng nói: “Thật sự không ngờ mới ngày đầu tiên mà đã đánh chết được một con yêu thú cấp nhập.

thánh bát giai rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chản ba người chúng ta sẽ chiếm được ba vị trí đầu”

Lâm Hoằng nhìn Ngọc Mỹ, trong biểu cảm có chút ái mộ, anh ta nói: “Sư muội Ngọc Mỹ đúng là quá lợi hại, không hổ là bậc đại thần thông, nếu như không có em giúp đỡ ở bên cạnh thì anh vốn không thể nào chặt đứt đầu của con yêu thú này được”

Ngọc Mỹ cười thản nhiên một tiếng: “Sư huynh quá khen rồi”

Một người khác nói: “Em được nhờ ánh sáng của sư huynh và sư tử Anh ta cũng là đệ tử của Thiên Viện, thực lực rất mạnh, cũng đạt đến cấp nhập thánh lục giai hậu kỳ, sắp bước vào nhập thánh thất giai.

Sau khi ba người đánh chết con mãng xà màu trắng xong thì thổi phồng lẫn nhau một đợt.

Lâm Hoằng vung kiếm dài trong tay lên trực tiếp phá nát thi thể của con mãng xà, lấy yêu đan ra ngoài.

Nhưng mà ngay vào khoảng khắc này, một luồng năng lượng cực kỳ mạnh truyền đến từ phía xa, luồng sức mạnh này trực tiếp cướp lấy yêu đan.

Lâm Hoằng quá chủ quan, đợi đến khi anh ta kịp phản ứng lại thì yêu đan đã xuất hiện trong tay của một người đàn ông.

Người đàn ông đứng trên cao mấy chục mét giữa không trung, trên người anh ta mặc áo choàng dài màu vàng, dáng vẻ có chút tuấn tú, nhìn viên yêu đan trong tay, cười nhạt một tiếng rồi nói: “Cảm ơn ba vị”

Ngọc Mỹ nhìn người đã cướp yêu đan, trên gương mặt xinh đẹp.

hiện lên sự tức giận, quát lớn hỏi: “Xung Phan Bá, anh có ý gì?”

Kẻ cướp đoạt yêu đan không phải ai khác mà anh ta chính là đệ tử mạnh nhất thế hệ này của Minh Lam Tông và cũng là một kẻ bậc đại thần thông.

“Có ý gì sao?” Xung Phan Bá cười nhạt một cái rồi nói: “Cũng không có quy định nào không cho phép cướp đoạt yêu đan, sao nào, không phục à?”

“Tìm chết”

Mặt của Lâm Hoằng tối sầm lại, kiếm dài trong tay vung lên.

Anh ta đang định ra tay.

Nhưng mà bây giờ lại xuất hiện thêm mấy người nữa.

Ngọc Mỹ nhận ra mấy người kia.

Đệ tử của Tà Kim Thánh, Tây Định Trí.

Đệ tử của Đế Thiên, Lâm Dinh Thiện.

Trước đó mấy người này từng xuất hiện ở gia tộc cổ xưa, đi đốt tháp tu luyện ở gia tộc cổ xưa.

Ngọc Mỹ không ngờ vậy mà ba người này lại bắt tay với nhau.

Trên người Tây Định Trí mặc áo choàng dài màu xám, trên khuôn mặt có chút tuấn tú nở một nụ cười thản nhiên: “Cô Ngọc Mỹ, từ lúc chia tay đến giờ cô vẫn khỏe chứ”

Lâm Dinh Thiện cũng hé miệng cười một tiếng: “Chúng tôi muốn viên yêu đan này, cô có ý kiến gì sao?”
Bình Luận (0)
Comment