Cường Đại Chiến Y

Chương 230

Thái Khiêm tự cao tự đại lại bị một câu nói của Giang Cung Tuấn dọa sợ.

Anh ta không dám nói câu nào, ngoan ngoãn đi ca hát.

Giang Cung Tuấn vỗ bả vai Lâm Hoàng Minh, cười nói: “Không sao đâu, không cân để trong lòng, ăn uống bình thường là được rồi”

“Cảm ơn” Lâm Hoàng Minh cảm kích lần nữa.

Giang Cung Tuấn xua tay: “Chuyện nhỏ thôi mà”

Hứa Linh liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn, vuốt cảm nghi hoặc: “Tên này, dường như không đơn giản”

Cô ta vẫn luôn cho rằng Giang Cung Tuấn là một tên vô dụng.

Nhưng hôm nay Giang Cung tuấn đã thể hiện sức mạnh đáng sợ, dễ dàng đánh gục mãầy tên vệ sĩ của Hứa Khung, còn đánh cho đám người Đinh Ngọc Long rời khỏi buổi họp lớp, bây giờ minh tinh lớn Thái Khiêm lại tôn kính với anh như thể.

Còn gọi anh là chủ tịch.

Anh là chủ tịch gì?

“Giang Cung Tuấn”

“Hả?”

Giang Cung Tuấn nhìn Hứa Linh.

Hứa Linh mỉm cười nhìn anh, nói: “Đến bàn của tôi ăn đi”

Giang Cung Tuấn xua tay: “Không, không cần đâu.”

Anh xoay người về chỗ của mình.

Ngôi cùng bàn với anh đều là những người anh không quen, còn có một số người rất tệ.

Hứa Linh về đến chỗ ngồi.

Cô ta mới vừa về thì Đường Sở Vi đi ra từ toilet, cô cũng không biết chuyện xảy ra lúc nãy.

Hứa Linh nghiêng người qua, hỏi: “Sở Vị, Giang Cung Tuấn chồng của cậu có lai lịch gì vậy?”

“Hả?”

Đường Sở Vi hơi sửng sốt.

Có lai lịch gì?

Cô không biết lời này của Hứa Linh có ý gì, nghi hoặc nhìn cô ta.

Hứa Linh hỏi: “Trước kia anh ta làm gì?”

“Chồng của mình trước kia tham gia quân ngũ, xuất ngũ trở về từ Nam Cương, là quân Hắc Long đó.” Đường Sở Vi nói đến Giang Cung Tuấn, vẻ mặt tự hào và đắc ý nói: “Bây giờ còn làm ở Thời Đại, tuy rằng chỉ là nhân viên nghiệp vụ, nhưng tôi nghe nói tiêu chuẩn tuyển nhân viên nghiệp vụ của tập đoàn Thời Đại rất cao.”

Hứa Linh cũng biết việc Giang Cung Tuấn làm nhân viên nghiệp vụ ở Thời Đại.

Chỉ là không biết vì sao, bỗng nhiên cô ta cảm thấy Giang Cung Tuấn không đơn giản như vậy.

Cô ta liếc nhìn Giang Cung Tuấn đang ngồi ăn ở phía xa, không nghĩ nhiều nữa.

Bữa tiệc vẫn diễn ra, Thái Khiêm tiếp tục ca hát.

Bữa tiệc còn chưa kết thúc, anh ta đã hát xong hai mươi bài.

Đường Sở Vi cũng ăn xong, thấy Thái Khiêm hát xong, cô cũng đi qua, nhìn Thái Khiêm anh tuấn đẹp trai, hỏi nhỏ: “Anh…Anh Thái, có thể chụp chung với tôi một tấm không?”

Thái Khiêm vừa nhìn thấy một cô gái, hơn nữa còn là một cô gái xinh đẹp, nhan sắc không tệ, dáng người lại tốt.

Anh ta đánh giá Đường Sở Vi.

Đường Sở Vi còn xinh đẹp hơn những minh tinh nữ trong giới giải trí.

Anh ta đã từng nổi tiếng khắp nơi, những minh tỉnh nữ mới ra mắt, vì muốn bước lên cao, đều ào ào đến tìm anh ta.

Anh ta cũng chơi phụ nữ chơi đến muốn nôn.

Nhưng nhìn thấy Đường Sở Vi, anh ta không rời mắt được.

Anh ta gật đầu cười nói: “Được, ở đây nhiều người quá, rất ồn ào, chúng ta ra ngoài đi”

“Được, được”

Đường Sở Vi vừa mừng vừa lo, lập tức gật đầu.

Hai người đi ra ngoài sảnh lớn.

Không ít bạn học ăn xong cũng đi theo ra ngoài, muốn nhân cơ hội này chụp ảnh cùng minh tinh lớn Thái Khiêm, sau khi trở về còn có vốn để khoác lác.

Ở bên ngoài.

Thái Khiêm và Đường Sở Vi đứng chung một chỗ.

Đường Sở Vi lấy di động ra, mở camera.

Thái Khiêm tự giác tới gần cô, còn vươn tay ôm chặt eo nhỏ của cô.

Tay của anh ta vừa chạm vào thân thể của Đường Sở Vị, thân thể của cô lập tức căng cứng, nhanh chóng cách xa anh ta ra.

Thái Khiêm không vừa lòng, nói: “Tôi chụp chung với cô là vinh hạnh của cô, chụp ảnh thân mật một chút có gì không tốt?”

Nói xong, anh ta lại muốn ôm Đường Sở Vi.

“Thôi, không chụp nữa” Đường Sở Vi nhanh chóng rời đi.

Cô không ngờ, Thái Khiêm lại…

Không chụp cũng không sao.

Trong mắt Thái Khiêm hiện lên một tia âm u, anh ta hạ thấp bản thân chụp ảnh với fans, đây là vinh hạnh của fans, làm một minh tinh lớn, không biết có bao nhiêu fans nữ muốn lên giường với anh ta”

Những fans nữ đó đều tự hào vì được lên giường với anh ta.

“Không biết điều” Anh ta lạnh giọng hừ một tiếng.

Đường Sở Vi rời đi, những fans nữ khác của anh ta vây quanh muốn chụp ảnh chung.

Dáng vẻ xinh đẹp một chút thì Thái Khiêm ôm eo, khoác vai.

Còn không có nhan sắc thì anh ta chỉ đứng ở một bên.

Sau khi chụp ảnh chung xong, anh ta rời đi, về phòng nghỉ ở lầu hai.

Người đại diện của anh ta là chị Hồng đang ở trong phòng nghỉ.

Chị Hồng đã ngoài ba mươi, nhưng lại bảo dưỡng rất tốt, nhìn như cô gái mười tám, làn da trắng nõn.

Cô ta mặc một chiếc váy gợi cảm, quyến rũ nằm trên giường.

“Chị Hồng”

Thái Khiêm đi đến, trên khuôn mặt mang theo sự vui mừng, hưng phấn kêu lên: “Chị, chị đoán xem hôm nay em nhìn thấy aï?”

Chị Hồng nói với vẻ mặt uể oải: “Em lại nhìn trúng fans nào rồi đúng không?”

“Không, không phải đâu, em…Em nhìn thấy chủ tịch đứng sau Thời Đại”

“Cái gì?”

Chị Hồng lập tức bò dậy từ trên giường, vẻ mặt không thể tin nổi: “Thật… Thật à? Thực sự là chủ tịch đứng sau Thời Đại sao?”

“Đúng vậy, em chắc chăn không nhìn lầm”

Thái Khiêm kích động nói.

Sau khi đắc tội với chủ tịch đứng sau Thời Đại anh ta đã bị phong sát.

Anh ta nằm mơ cũng muốn gặp được chủ tịch đứng sau Thời Đại, nhận sai với anh.

Ông trời vẫn quan tâm đến anh.

“Chị Hồng, buổi tối hôm nay, em định ở đây một đêm, muốn đi tìm chủ tịch để xin lỗi, em muốn xin lỗi, chỉ cần chủ tịch tha thứ cho em thì em có thể trở lại như xưa, em có thể tiếp tục nổi tiếng khắp nơi”

Thái Khiêm thấy hy vọng về sự trở lại.

Chị Hồng đứng đắn nói: “Ừm, nhất định phải xin lỗi cho tử tế, Thái Khiêm, chờ đến lúc gặp chủ tịch, thái độ của em nhất định phải nghiêm chỉnh, chủ tịch nói gì thì là như thế, em nhất định không được phản bác, cho dù chủ tịch muốn em quỳ xuống, em cũng phải quỳ, biết chưa?”

“Chị Hồng, em biết rồi, nhưng mà em là minh tinh lớn, sao có thể quỳ xuống trước mặt nhiều người như vậy, chị Hồng, hay đến tối rồi chúng ta đi tìm chủ tịch được không?”

Thân là một minh tinh lớn, Thái Khiêm không muốn mất mặt.

Chị Hồng gật đầu: “Ừm, cũng đúng”

“Đúng rồi, chị Hồng, em nhìn trúng một fans, chị giúp em dẫn đến đây đi” Thái Khiêm nghĩ tới Đường Sở Vi.

Đường Sở Vi quá xinh đẹp, anh ta tham lam, muốn dẫn tới đây, tối hôm nay từ từ hưởng thụ.

“Được, là người nào, chị sẽ nghĩ cách”

Biệt thự trên núi, ban công ở lầu hai.

Sau khi bạn học ở lớp A và lớp B ăn xong thì đi tắm suối nước nóng, mà ở ban công lầu hai đúng lúc có thể nhìn thấy suối nước nóng ở phía trước.

Thái Khiêm chỉ vào một cô gái mặc bikini màu đỏ: “Chính là cô ấy, chị Hồng, chị nhìn kìa, dáng người đó thật hoàn mỹ”

Thái Khiêm bị dáng người của Đường Sở Vi mê hoặc.

Chị Hồng nhìn thấy Đường Sở Vi, gật đầu nói: “Ừm, chị sẽ nghĩ cách, về phòng đi”

Hai người cùng nhau về phòng.

Không chỉ có Thái Khiêm bị mê hoặc.

Tất cả bạn học của lớp A và lớp B đều trợn tròn mắt.

Đường Sở Vi mặc bikini rất mê người, thậm chí một số người hướng nội còn không dám nhìn cô, nhìn cô một cái thì mặt sẽ đỏ lên.

Giang Cung Tuấn cũng bị mê hoặc.

Kết hôn với Đường Sở Vi lâu như vậy rồi, anh cũng chưa từng thấy Đường Sở Vi gợi cảm đến thế.

Tuy rằng tất cả phụ nữ đều mặc đồ bơi.

Nhưng Giang Cung Tuấn nhìn thấy ánh mắt của nhiều người đàn ông, lập tức không vui, đó là vợ của anh, thuộc về một mình anh, chỉ có anh mới được nhìn.

Anh cầm khăn tắm nhanh chóng đi đến, che thân thể của Đường Sở Vi, không vừa lòng nói: “Vợ à, sao em lại ăn mặc như vậy ra đây?”

Đường Sở Vi trợn mắt: “Mặc như vậy có sao đâu: Mà những người đàn ông xung quanh, thấy Giang Cung Tuấn kéo khăn tắm che thân thể mềm mại của Đường Sở Vi lại thì trong lòng thầm mắng tổ tiên mười tám đời của Giang Cung Tuấn.

Giờ phút này, Hứa Linh mặc bikini màu trắng đi theo ra.

Hứa Linh mặc lộ liễu hơn, quần lót chữ Đinh, áo ngực hình như nhỏ hơn một cỡ, có thể nhìn thấy khe ngực.

“Giang Cung Tuấn, anh suy nghĩ bảo thủ quá, thời đại nào rồi, anh đi bờ biển nhìn xem, mọi người đều mặc như thế”

Giang Cung Tuấn nhìn cô: “Người khác thế nào anh không quan tâm, anh không thích vợ của mình mặc như vậy bị người khác nhìn.”

Nói xong, anh kéo Đường Sở Vi đi về.

“Vợ ơi, không tắm suối nước nóng nữa”

“Này, Giang Cung Tuấn…”

Đường Sở Vi kêu lên.
Bình Luận (0)
Comment