Cường Đại Chiến Y

Chương 778

Đoan Hùng, ở một nơi nào đó.

Đây là một ngôi nhà gỗ. Giang Cung Tuấn im lặng nằm trên giường.

Giang Thời đã bấm huyệt của anh rồi, huyệt đạo không được giải thì anh không thể nào tỉnh dậy được.

Giang Thời ngồi bên giường, nhìn Giang Cung Tuấn yên tĩnh ngủ say.

Lúc này, vẻ mặt Giang Thời âm dương bất định.

Từ năm ngoái sau khi Giang Cung Tuấn rời khỏi Nam Cương, tiến đến thành phố Tử Đằng, ông ấy không canh chừng Giang Cung Tuấn, chỉ cử người theo dõi Giang Cung Tuấn,

Mọi tung tích của Giang Cung Tuấn, ông ấy đều biết hết.

Ông ấy cũng biết Giang Cung Tuấn từng đến giáo phái Thái Nhất. Giáo phái Thái Nhất, tất nhiên ông cũng đã từng đến.

Mấy chục năm nay, ông đã đi đến khắp các môn phái trên thế giới.

Chỉ cần môn phái nào có chút nổi tiếng, ông dường như đều đi qua, võ công của những môn phái này, tất nhiên cũng bị ông học lỏm.

Ông biết được tuyệt học của giáo phái Thái Nhất nhưng võ công này không phù hợp với ông.

Bây giờ ông không xác định Giang Cung Tuấn có đi qua động Thánh Hỏa của giáo phái Thái Nhất chưa, không biết Giang Cung Tuấn đã được nhìn thấy Cửu Tuyệt Chân Kinh chưa.

Nếu như nhìn thấy rồi vậy thì ông muốn giúp Giang Cung Tuấn một tay.

Nếu như chưa từng nhìn thấy, vậy ông chỉ có thể đẩy Giang Cung Tuấn vào đống lửa thôi.

Giang Thời chìm vào suy tư.

Sau đó quay người rời đi. Không lâu sau, ông ta lại quay lại. Có điều, lần này ông ấy đã thay đổi dáng vẻ của mình, ông ấy thông qua mặt nạ da người, biến thành một người khác.

Đó chính là giáo chủ của giáo phái Thái Nhất, cũng tên là Thái Chân.

Mục địch Giang Thời giả mạo thành Thái Chân chính là muốn thử thăm dò Giang Cung Tuấn, muốn biết Giang Cung Tuấn đã nhìn thấy Cửu Tuyệt Chân Kinh chưa, nếu như chưa, vậy thì sẽ thông qua thân phận của giáo chủ giáo phái Thái Nhất, truyền thụ cho anh.

Sau khi tiến vào phòng, Giang Thời giải khai huyện đạo của Giang Cung Tuấn.

Không lâu sau, Giang Cung Tuấn tỉnh lại.

Anh khẽ mở mắt ra. Lúc này, anh cảm thấy đầu rất đau, dường như đã ngủ một thời gian dài vậy.

“Sở Vị”

Giang Cung Tuấn mở miệng gọi một tiếng. “Cậu tỉnh rồi”

Bên giường, truyền đến một giọng nói.

“Ai?”

Giọng nói này không phải của Đường Sở Vi, khiến Giang Cung Tuần cảnh giác.

“Là tôi đây, tôi là Thái Nhất” Giang Thời giả mạo Thái Nhất lên tiếng. Giang Cung Tuấn hơi nghiêng đầu, nhìn thấy người ngồi bên giường. Anh nhìn thấy rõ Thái Nhất, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó, anh lại bắt đầu cảnh giác, bởi vì hoàn cảnh ở đây không đúng.

“Tôi, đây là nơi nào?

Giang Thời cười nói: “Là thế này, sau khi tôi đến nước Đoan Hùng, thì tìm cậu khắp nơi, quanh quẩn mấy vòng mới tìm được cậu. Đường Sở Vị có chuyện phải về thành phố Tử Đằng, để tôi chăm sóc cậu mấy ngày”

Nghe thấy vậy, Giang Cung Tuấn thở phào một hơi.

Nhẹ giọng lẩm bẩm: “Sở Vi cũng thật là, đi cũng không nói với tôi một tiếng. Đúng rồi, tôi cảm thấy rất đau đầu, eo nhức lưng đau, như thể đã ngủ một giấc dài rồi vậy”

“Cũng không bao lâu cả, mới có một ngày thôi”

“Đây là đâu?”

“Đây là bên cạnh trang viên và cậu ở cùng với Sở Vi, tôi tạm thời ở đây, sau khi Sở Vi đi, tôi bế cậu qua đây.”

Giang Cung Tuấn cảm thấy có chút không đúng nhưng rốt cuộc chỗ nào không đúng thì anh cũng không thể nói rõ được.

“Đúng rồi”

Giang Thời lại hỏi: “Cậu lĩnh ngộ Cửu Tuyệt Chân Kinh đến đâu rồi?”

Giang Thời hỏi đến Cửu Tuyệt Chân Kinh, Giang Cung Tuần mới hoàn toàn thở phào.

Anh biết, Thái Nhất là thật.

Bởi vì, Cửu Tuyệt Chân Kinh của giáo phái Thái Nhất là một số công bất truyền, người ngoài không thể biết được.

Giang Cung Tuấn khẽ lắc đầu, nói: “Lúc trước chưa từng suy xét qua, cũng chỉ bây giờ mới bắt đầu suy nghĩ, có rất nhiều chỗ đều không hiểu”

“Dáng vẻ bây giờ của cậu, muốn hồi phục lại sức mạnh, khó như lên trời vậy. Chỉ còn một cách duy nhất chính là sử dụng Cửu Tuyệt Chân Kinh mà tôi đã dạy cậu, đoạn thời gian này. Tôi cũng đang nghiên cứu, tôi không có hội để luyện tập. Thế này đi, tôi cho cậu lĩnh ngộ, truyền thụ cho cậu có được không?

“Thế thì quá tốt rồi”

Trên mặt Giang Cung Tuần vui vẻ.

Hồi phục sức mạnh, là tâm nguyện của anh.

Cửu Tuyệt Chân Kinh uyên thâm, trong một thời gian ngắn, anh cũng không thể hoàn toàn hiểu được.

Mà các võ công bên trong Cửu Tuyệt Chân Kinh đều là đỉnh cấp thế giới.

Mười năm trước, Giang Thời đã bí mật lẻn vào giáo phái Thái Nhất rồi.

Những năm nay, ông học hết các võ công trên toàn thiên hạ.

Mục đích học tập của ông chính là bởi vì có thể quan sát các loại võ công trên thế giới, để tạo ra một bộ võ công bất khả chiến bại.

Mặc dù ông ấy không thể luyện được Cửu Tuyệt Chân Kinh, nhưng ông cũng đã nắm được nền tảng rồi.

Ông ta nói cặn kẽ những gì mà mình lĩnh ngộ được cho Giang Cung Tuấn.

Mấy ngày sau đó, Giang Cung Tuấn dường như đều nằm trên giường, đều đang nghiêm túc nghe Giang Thời giảng dạy. Có người chỉ điểm, một số nơi mà Giang Cung Tuấn không hiểu đều đã hiểu được hết. “Cảm ơn tiền bối”

Sau khi điều chỉnh, hiểu rõ, Giang Cung Tuấn không khỏi cảm ơn Giang Thời.

“Quan hệ của chúng ta, cần gì phải khách sáo chứ?

Giang Thời xua tay, nói: “Có điều, cậu như vậy, vẫn chưa đạt đến điều kiện để tu luyện Cửu Tuyệt Chân Kinh, còn kém một chút lửa mồi nữa. Cậu cần tôi giúp cậu không?”

“Vẫn, vẫn là thời đi”

Nghe thấy vậy, Giang Cung Tuấn sợ rồi.

Đây không phải là trò đùa đâu.

Mọi thứ đều là tuyệt mệnh, sự sống mỏng manh, xử lý không tốt, anh sẽ chết mất. Giang Thời cũng không làm lung tung, bởi vì quả thật không phải là trò đùa.

“Đúng rồi.”

Giang Thời nghĩ đến cái gì đó, nói: “Tôi nghe nói, kiếm thuật của Thiên Tuyệt vẫn còn một chiều cuối cùng nữa, chuyện này được gọi là Thiên Tuyệt thập tứ kiểm. Chỉ là trong truyền thuyết, cái này gần như có chút giống với kiếm thuật giáo phái Thái Nhất mà tôi dạy cho cậu”.

Giang Thời là người nhà họ Giang, mặc dù ở nhà họ Giang, ông ấy không có tư cách đi luyện thiên tuyệt thập tam kiếm.

Nhưng ông đến võ công của các môn phái khác cũng có thể học trộm được, thì nói gì là gia tộc mình.

Nói thật, cho dù ông đã học nhiều võ công, nhưng vẫn không thể hiểu được thiên tuyệt thập tứ kiếm.

Nhưng ông đã học được kiếm thuật của giáo phái Thái Nhất rồi.

Về phần nửa sau của kiếm thuật Thái Nhất, cũng chính là phần mà khai tổ vẫn chưa tạo ra, ông chưa học được, nhưng đã đạt đến cảnh giới của ông, võ công của ông đã vô cùng cao rồi.

Ông có thể đoán được đại khái, thiên tuyệt thập tứ kiểm với phần sau của kiếm thuận Thải Nhất có một số điểm chung.

Đây đều là biểu hiện của kiếm thuật khi đã đạt đến cực hạn.

Giang Cung Tuấn gật nhẹ đầu, nói: “Tôi cũng đoán như vậy, đây cũng là con đường mà tôi nên đi.”

“Đáng tiếc cơ thể của cậu lại không được, nếu không tôi có thể dạy kiếm thuật Thái Nhất cho cậu, bởi vì bây giờ tôi đã học được kiểm thuật Thái Nhất rồi”

Giang Cung Tuấn cười nói: “Tiền bối đã chỉ điểm cho tôi rất nhiều rồi”.

Mặc dù lúc trước giáo chủ giáo phái Thái Nhất luôn gọi Giang Cung Tuấn là anh em nhưng bây giờ giáo chủ giáo phái Thái Nhất chỉ điểm anh nhiều như vậy, một tiếng tiền bối này, giáo chủ giáo phái Thái Nhất cũng xứng.

Chỉ là cho dù thế nào Giang Cung Tuấn cũng không ngờ, giáo chủ giáo phái Thái Nhất trước mặt này, lại là ông nội anh giả mạo.

“Giang Cung Tuấn, tôi muốn giúp cậu”

Giang Thời đột nhiên đứng lên nhìn Giang Cung Tuấn nằm trên giường, nói từng chữ một: “Cậu còn phải làm rất nhiều chuyện, tôi không muốn cả đời này cậu đều phải ngồi trên xe lăn”.

“Anh, anh muốn làm cái gì?” Sắc mặt Giang Cung Tuấn thay đổi.

“Xin lỗi, nếu như cậu không được, vậy thì chính là mệnh của cậu.”

“Tôi tin, cậu cũng không muốn cả đời này đều phải ngồi trên xe lăn. Bây giờ có cơ hội để cậu trở về đỉnh phong. Tôi giúp cậu một lần, là chết, hay là lại bay lên trời cao, thì phải dựa vào chính cậu rồi”

Nói xong, ông ấy giơ tay. Trong lòng bàn tay xuất hiện một cỗ khí lực cực mạnh. Đập một chưởng xuống.

“A.”

Giang Cung Tuấn đau khổ kêu lên một tiếng.

Lúc này, anh cảm thấy nội tạng của mình như bị thiêu đối, kinh mạch đứt đoạn, đau đớn từ trong cơ thể truyền đến khiến anh sống không bằng chết, đau đớn khiến vẻ mặt anh méo mó, hai mắt trừng to.

Lúc này, anh cảm thấy đầu óc choáng váng.

Anh có một loại cảm giác muốn ngủ. “Giang Cung Tuấn, cậu tỉnh lại đi”

“Cửu tuyệt, cửu tốn, bây giờ là cơ hội duy nhất, như người ta nói, cửu tử nhất sinh, cửu nguyên quy nhất, bắt đầu vận công, bắt đầu tu luyện. Tôi tin cậu, tin cậy nhất định có thể làm được.”

Khi Giang Cung Tuấn đang chuẩn bị mê man, bên tại truyền đến giọng nói dứt khoát.
Bình Luận (0)
Comment