Cường Đại Chiến Y

Chương 878

Được giữ chức vị phó trưởng đoàn.

Cô ta vẫn còn rất trẻ, thế nhưng thực lực của cô ta rất khỏe.

Ở tuổi hai mươi bảy, đã trở thành một dị năng giả hệ 9S.

Cô ta xuất hiện ở khu vực trung tâm của đỉnh núi Lục Hoàng, ngước nhìn bầu trời u ám, cười nói: “Ai là người có thực lực mạnh nhất, còn có ai có thể là Minh chủ của Võ Minh thiên hạ không?”

Sự âm u trên mặt Thiên tan biến mất.

Đáp lại bằng một nụ cười: “Đúng như vậy, quy tắc là như thế này, cô là ai, xin báo lại danh hiệu”

Linna mở miệng nói: “Tôi là Linna, phó đoàn trưởng của đoàn dị năng Hợp Chúng Mỹ Nghe thấy danh hiệu của đoàn dị năng, vẻ mặt của Thiên bỗng trở nên nghiêm nghị.

Hợp Chúng Mỹ là cường quốc số một trong thiên hạ hiện nay, sức mạnh quân sự của quốc gia này còn mạnh hơn cả Đoan Hùng, và cũng đây là kẻ thù mạnh nhất của Đoan Hùng.

Trong quá khứ, hầu hết các trận chiến ở biên giới của Đoan Hùng đều do quốc gia này đứng sau hậu thuẫn.

Với tư cách từng là tâm phúc bên cạnh vua một thời, làm sao có thể không biết tập đoàn dị năng này được.

Chỉ có điều,đoàn dị năng của Hợp Chúng Mỹ trước giờ vẫn luôn hoạt động ở nước ngoài, cũng chưa bao giờ đặt chân đến Đoan Hùng, thật không ngờ rằng hôm nay lại đến Đoan Hùng.

“Hóa ra là đoàn dị năng đến từ Hợp Chúng Mỹ xa xôi, thật sự thất lễ rồi” Thiên nói.

Trong quá khứ, các cổ võ giả của Đoan Hùng rất sợ những dị năng giả.

Trong những cuộc giao tranh giữa các quốc gia, các cổ võ giả của Đoan Hùng đã gặp dị năng giả, đều chỉ đi qua đi lại xung quanh. Bây giờ tình hình đã không giống như trước, ông ta đã bước vào bậc thang trời thứ chín, đó là một sự tồn tại khủng khiếp, bây giờ trời không còn sợ hãi trước dị năng.

Tuy nhiên bây ông ta không tiện xuất hiện.

“Tôi hy vọng cô không làm tôi thất vọng, cô phải đánh bại tất cả mọi người thì mới có cớ để tôi có thể xuất chiến.”

Thiên nghĩ thầm trong lòng.

Sau đó, nhìn các võ giả bên phía Đoan Hùng và một số võ giả đến từ các nước khác, liền mở miệng nói: “Kính thưa các vị, dị năng giả đến từ bang nước Mỹ này muốn trở minh chủ của võ lâm thiên hạ, có ai muốn đến thách đấu với người kia không?”

“Để tôi”

Thiên vừa dứt lời thì ngay lập tức có người xung phong nhảy ra.

Người này là một người đàn ông trung niên, khoảng bốn mươi tuổi, mặc một bộ âu phục màu đen, trông ông ta không giống một võ giả chút nào mà lại có vẻ như là một doanh nhân thành đạt.

Ông ta là Tiêu Dao Đàm.

Tiêu Dao Đàm có được tất cả chân khí của Tiêu Dao Văn Thiên và đi bước vào cảnh giới thứ tám.

Thế nhưng trong khoảng thời gian này, ông ta đã rất đau khổ vì bị Giang Quốc Đạt đánh đến mức phải, sau khi Giang Quốc Đạt chết, ông ta vẫn không thể tìm được cơ hội để phô trương quyền lực của mình.

Từ đó đến nay vẫn luôn chưa có cơ hội để nâng cao danh tiếng của gia tộc nhà Tiêu Dao.

Cuối cùng bây giờ cũng đã tìm thấy một cơ hội.

Ông ta biết rằng mình không không có cách nào để có thể làm minh chủ Võ Minh.

Tuy nhiên, hiện tại ông ta muốn cho tất cả các võ giả trong thiên hạ biết rằng gia tộc nhà Tiêu Dao không phải là ngọn đèn dầu sắp hết nhiên liệu, mà ông ta muốn cho tất cả các võ giả trong thiên hạ biết rằng trong gia tộc nhà Tiêu Dao cũng có những cường giả siêu cấp.

Theo giọng nói truyền đến, Tiêu Dao Đàm xuất hiện ở khu vực trung tâm.

Nhìn thấy Linna còn đang trong độ tuổi thiếu niên, khóe miệng nhếch lên, cười nói: “Cô nhóc, cô đúng là còn quá trẻ, chẳng lẽ Hợp Chúng Mỹ không có cường giả hay sao mà lại cử một cô gái chân yếu tay mềm như cô ra để tranh đoạt chức vị thiên hạ Minh chủ Võ Minh thế này? Nếu tôi ra tay đánh cô thì cho dù có đánh bại được cô, chuyện này mà truyền ra ngoài thì mặt mũi ta biết để vào đâu?”

“Ha ha.”

Linna nhếch miệng mỉm cười.

Tiêu Dao Đàm mỉm cười giễu cợt: “Theo như tôi thấy thì hay là đổi người khác lên tỷ thí đi chứ tôi sợ lát nữa mình ra tay mạnh quá sẽ làm tổn thương đến cô. Với bộ dạng da thịt mềm mại như cô thì chỉ thích hợp nằm trên giường thôi.”

“Ha ha..”

Bốn phía xung quanh rộn rã tiếng cười nói.

Sắc mặt của Linna trầm xuống ngay lập tức.

Cô ta nhìn Tiêu Dao từng chữ từng chữ nói với giọng điệu đầy can đảm: “Đừng nói những lời nhảm nhí nữa, mau ra tay đi.”

Tiêu Dao Đàm biết rõ đây chắc chắn là một cao thủ, bởi vì nếu không phải là một cao thủ, vào lúc này cô ta sẽ không đứng lên để tranh giành vị trí thiên hạ minh chủ Võ Minh, ông ta làm như vậy cũng chỉ là để quấy nhiễu trạng thái tâm tư của cô ta mà thôi.

Tại thời điểm này, ông ta ngay lập tức thu hồi nụ cười trên mặt.

Đột ngột xuất chiêu.

Một chưởng vừa xuất kích thì ngay lập tức có một ấn ký bàn tay hư ảo hiện ra, mang theo một sức mạnh công kích đáng sợ hướng về phía Linna.

Chiêu ông ta vừa ra tay chính là Tiêu Dao Thập Tuyệt Chưởng.

Các võ giả ở đằng xa nhanh chóng lùi lại vài bước.

Mà thân thể Linna ở giữa nhảy bay vút lên cao và xuất hiện giữa không trung ở độ cao hàng chục mét.

Một chưởng của Tiêu Dao Đàm bị hụt, mặt đất bị chấn động rung chuyển, dường như rung chuyển cả ngọn núi. Thấy vậy, các võ giả xung quanh lần nữa lui lại phía sau, nhanh chóng rời khỏi núi Lục Hoàng như vậy, bởi vì bọn họ đều biết một khi đánh trúng, ngọn núi nhất định sẽ bị đánh vỡ tan tành.

Sau khi Tiêu Dao Đàm thu tay lại, ông ta lại bắt đầu xuất ra một chiêu mới.

Xuất hiện giữa không trung ngay lập tức.

Vào lúc này, bốn phía xung quanh Linna đều bị bao vây bởi những ẩn chưởng.

Tuy nhiên, ngay vào lúc này, một vòng tròn ánh sáng màu trắng đột nhiên xuất hiện xung quanh thân thể của Linna.

Vòng tròn sáng trắng này đang chống đối lại với ẩn chưởng huyễn ảnh.

Rầm rầm rầm.

Các ấn chưởng tấn công vào vòng tròn ánh sáng, tạo ra một tiếng nổ lớn ồn ầm ầm Mà bốn phía xung quanh thân thể Linna toả ra vòng tròn ánh sáng màu trắng nhìn qua trông rất thiêng liêng, thật giống như là một nữ thần vậy.

Lúc này, cô ta giơ tay lên.

Trong lúc giơ tay lên, một luồng những hoả diễm xuất hiện trong không trung.

Luồng những hoả diễm này này nhanh chóng bay về phía Tiêu Dao Đàm với nhiệt độ cao mãnh liệt.

Tiêu Dao Đàm đã bị chậm một bước không kịp né tránh nên đã bị hoả diễm bao vây ngay lập tức.

Ông ta sợ hãi nhanh chóng lùi về phía sau, hội tụ chân khí, muốn nhanh chóng phá tan hỏa diễm đang vây xung quanh cơ thể.

Tuy nhiên hoả diễm này rất kỳ lạ, dường chân khí của anh ta không làm gì được hoả diễm ấy.

Trong một khoảng thời gian, ông ta đã rất chật vật.

“Điều này.”

Không ít cường giả có mặt ở đó đều bàng hoàng khi chứng kiến cảnh tượng này.

“Có phải đây chính là thực lực của dị năng không?”

Ở phía xa.

Trần Vũ Yên cũng đứng xem một cách nghiêm túc.

Nhìn thấy những gì diễn ra ở đây, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lộ ra vẻ kinh ngạc, cô ta nói: “Con biết rồi ba ơi, cô ta là dị năng giả điều khiển hỏa diễm. Cái gọi là dị năng giả là dùng linh lực của chính mình giao thoa các nguyên tố của trời đất để tạo thành hỏa diễm. Hỏa diễm này rất quỷ dị, chân khí của Tiêu Diêu Đàm thực sự không có cách nào trấn áp, tự mình nếm vị của đau khổ.”

Trần Phi Hùng với tư cách là chưởng môn phái Thiên Sơn.

Ông ta đương nhiên biết rõ về dị năng.

Chỉ có điều, chi tiết thì ông ta không biết nhiều lắm.

“Vũ Yên, làm thế nào để phá giải thế trận này?”

Trần Vũ Yên cho biết: “Muốn phá giải thể trận này rất đơn giản, chỉ cần nắm trong tay dị năng hệ thuỷ là có thể phá giải được dị năng hỏa diễm này. Ngoài ra tu luyện chân khí Hàn Băng cũng được, Hàn Băng Vạn Kiểm Khuyết của phái chúng ta cũng có thể dễ dàng phá giải được hỏa diễm này.

“Đúng vậy.”

Trần Phi Hùng gật đầu nói: “Cứ xem trước đi rồi nói tiếp.”

Phía trước, trong chiến trường.

Tiêu Dao Đàm đang bị bao trùm trong ngọn hoả diễm.

Giờ phút này, ông ta thúc giục toàn bộ chân khí để chống nhưng mọi thứ vẫn không có tác dụng gì.

“Tôi đầu hàng”

Vào khoảnh khắc này ông ta đã kịp thời lên tiếng.

Linna cũng đã thu lại hoả diễm ngay lập tức sau khi ông ta vừa nói xong.

Về phần Tiêu Dao Đàm, tóc của ông ta đã bị cháy xém một chút, quần áo trên người ông ta cũng đã bị cháy một ít, bộ dạng lúc bấy giờ trông rất thảm hại.

Ông ta nhìn Linna, thầm nguyền rủa trong lòng một tiếng rồi sau đó bỏ đi.

Linna đang lơ lửng trên không trung ở độ cao hơn ba mươi mét, nhìn những thiên hạ võ giả đã rời khỏi núi Lục Hoàng vừa rồi và mở miệng nói: “Còn có ai muốn khiêu chiến với tôi không?”

Giọng nói của cô ta cũng không lớn lắm nhưng đủ để vang vọng đến tại của tất cả mọi người.

Đến giờ phút này tất cả mọi người đều đã thấy sự kinh hoàng của dị năng giả.

Tại thời điểm này, tất cả mọi người đều đang ông tìm tôi còn tôi nhìn ông, sau một hồi lâu mà cũng không có ai muốn đi lên.

“Ba, ba đi đi”

Trần Vũ Yên đẩy Trần Phi Hùng lên và nói: “Hàn Băng Khuyết chính là khắc tinh của dị năng thuộc hệ hoả. Cho dù cô ta có thể đánh bại được cảnh giới thứ tám là Tiêu Dao Đàm nhưng chưa chắc cô ta có thể thể đánh lại cảnh giới thứ bảy là ba.”

“Ừ, để ba ta đi thử xem” Trần Phi Hùng nói, “Nơi đây là địa phận của nước Đoan Hùng làm sao có thể để cho dị năng giả các người diễu võ dương oai được”

” Trần Phi Hùng của phái tới để gặp các người đây.”

Một giọng nói to vang lên.

Theo hướng âm thanh truyền đến, Trần Phi Hùng trong tay cầm kiếm bay ra, xuất hiện trên đài chiến ngay lập tức, chậm rãi rút kiếm trong tay ra.

Tuy nhiên, đây lại là một thanh kiếm đã bị gãy.

“Ha ha…” Đám dị năng giả ở đằng xa bật cười thật lớn.

“Chọc tôi cười đến chết mất thôi.”

“Cầm một thanh kiếm gãy như vậy mà cũng muốn khiêu chiến với phó đoàn trưởng Linna của chúng tôi sao?”

“Phó đoàn trưởng, hãy chiến đấu thật quyết liệt để cho các võ giả của Đoan Hùng biết rằng dị năng của chúng ta hùng mạnh đến cỡ nào”
Bình Luận (0)
Comment