Cường Đại Chiến Y

Chương 958

Vô Cơ, thánh nữ của Vô Hư môn cũng biết chắc chắn sẽ có loại vật thần thánh gì đó xuất thế. Cô ta biết mình không phải là đối thủ của Thái Thụy Anh, nhưng cô ta vẫn liều chết. Bởi vì theo như cô ta đoán thì Thái Thụy Anh không dám đánh chết cô ta.

Ngay cả khi cô ta chết thì Thái Thụy Anh cũng bị tổn thất nặng nề, điều này sẽ mang lại cho con người trái đất một cơ hội. Đối mặt với Thái Thụy Anh, Vô Cơ không sợ hãi chút nào. Hơi thở trên người phập phồng, nhìn như đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết.

Thanh trường kiếm trong tay nắm chặt, cô ta vô cùng lạnh lùng nói: “Làm đi, lần trước tôi không cố hết sức. Nhưng lần này tôi tới đây chơi một trận hay, để tôi xem, anh mạnh đến mức nào”

Thái Thụy Anh nhìn Vô Cơ, anh ta thực sự không ngờ rằng Vô Cơ sẽ trở lại núi Bất Châu một lần nữa. Lần trước đấu với cô ta, anh ta biết thực lực của người phụ nữ này cho dù so với anh ta cũng không yếu hơn bao nhiêu, nếu là trận quyết chiến, cho dù có thể giết chết đối phương, anh ta cũng sẽ bị trọng thương.

“Vô Cơ, cô thật sự cho rằng tôi không dám giết cô sao?” Thái Thụy Anh lạnh lùng nói.

“Anh không dám” Vô Cơ nói: “Tôi biết rằng anh rất mạnh, nhưng anh không mạnh hơn tôi bao nhiêu đâu. Nếu như chiến đấu một sống một con với tôi, anh nhất định sẽ bị thương, anh không phải là đối thủ với người trên trái đất.

“Cho nên chúng ta vẫn nên chung sống trong hòa bình, tôi chỉ cần giữ chút tôn nghiêm” Vô Cơ đưa ra một yêu cầu.

Thái Thụy Anh không chắc chắn lắm. Giờ đây, anh ta chỉ có một mình trên trái đất, đệ tử dưới môn phái rất yếu. Anh ta vẫn không thể một mình đè bẹp tất cả mọi người. Tuy nhiên, nếu anh ta có được trái thần thánh thì mọi chuyện sẽ khác. Với trái thần, sức mạnh của anh ta sẽ tăng lên một bậc.

Suy nghĩ xong, anh ta gật đầu nói: “Được rồi, tôi hứa với cô sẽ không làm gì người vô tội, nhưng cô phải cùng tôi liên thủ chống lại mấy người cường giả trên trái đất” Nghe đến đây, Vô Cơ thở phào nhẹ nhõm.

Cô ta biết Bách Hiểu Sinh, một con người rất mạnh mẽ có thể vượt trội hơn cô. Tuy nhiên, chỉ cần cô ta hợp lực với Thái Thụy Anh thì sẽ không cần sợ Bách Hiểu Sinh.

Vô Cơ nhìn về phía Thái Thụy Anh nói: “Dẫn tôi đi xem, xem cái gì xuất hiện”

“Mời đi lối này.” Thái Thụy Anh quay lưng bỏ đi. Chẳng bao lâu, họ đã đến nơi.

Đây là một cây lớn cáo mười mét, trên cành nở ra nhiều bông hoa màu tím, khi nở ra có ảnh sáng màu tím, hương thơm thẩm đẫm. Vừa đến gần cây này, Vô Cơ đã cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của trời đất, khí thế này quá uy nghiêm, còn mạnh hơn vô số lần so với chốn võ lâm của cô ta.

“Linh khí của trời đất tuy mạnh, nhưng cũng là mọc ra trên đất tổ. Bây giờ phong ấn còn chưa mở ra mà linh khí mạnh như vậy, nếu như mở phong ấn ra thì…” Vô Cơ kinh ngạc nói.

Cô ta lập tức nhìn về phía Thái Thụy Anh hỏi: “Đây là cây gì?”

Thái Thụy Anh lắc đầu nói: “Tôi không biết.”



“Nó hình thành như thế nào?”

“Cô hỏi hơi nhiều rồi đấy. Thái Thụy Anh liếc nhìn Vô Cơ, anh ta không muốn nói thêm.

Anh ta không muốn nói nhiều, Vô Cơ cũng không hỏi, mà nhìn chằm chằm vào bông hoa màu tím. Hoa nở rất đẹp, ánh tím tỏa sáng, hương thơm lan tỏa, một khi đã kết thành quả thật tuyệt vời. Cô ta bắt đầu mong đợi.

Lúc này Giang Cung Tuấn và Đường Sở Vi đã đợi dưới núi. Dưới chân núi, rất nhiều võ giải xuất hiện, một số Giang Cung Tuấn biết, một số Giang Cung Tuấn không biết, những người này đều tự mình tới chào hỏi Giang Cung Tuấn và Đường Sở Vi. Giang Cung Tuấn cũng đáp lại từng người một. Lần chờ đợi này là một ngày.

Một ngày sau, Chiêu Tử Vương và Lan Đà xuất hiện. Ngoài ra còn có một số người từ Lan Lăng quốc, bao gồm Trần Vân, người mà Giang Cung Tuấn quen thuộc và anh cả của Trần Vũ Yến.

Giang Cung Tuấn nhanh chóng đi tới, gọi to: “Ông nôi, chú”

Chiêu Tử Vương nhìn về phía Giang Cung Tuấn, hỏi: “Cung Tuấn, bây giờ tình hình như thế nào?”

Giang Cung Tuấn lắc đầu nói: “Cháu cũng không biết. Cháu chỉ biết có ánh sáng màu tím nở rộ, hương thơm lan tỏa. Đó hẳn là một loại hoa quả thần kỳ. Về phần nó như thế nào, cháu cần phải đi mới biết biết. Thánh nữ của Vô Hư môn lên đó vẫn chưa xuống. Chắc hẳn là đã thỏa thuận gì đó.”

Khi nghe điều này, Chiêu Tử Vương cau mày: “Nếu nói như vậy bây giờ ở Bất Chu ngoài Thái Thụy Anh còn có thánh nữ của Vô Hư môn?”

“Vâng” Giang Cung Tuấn gật đầu nói: “Chính là như vậy.” Chiêu Tử Vương chìm trong suy nghĩ. Nếu chỉ là một người, ông ta nhất định sẽ đi lên xem qua. Nhưng bây giờ ở núi Bất Chu có hai cường giả Thông Thiên, nếu đi lên một mình ông ta cũng không cùng lúc đánh được hai người bọn họ.

“Bách Hiểu Sinh có ở đây không?” Ông ta liếc nhìn xung quanh, không nhịn được hỏi, bởi vì ông không thấy bóng dáng của Bách Hiểu Sinh.

Giang Cung Tuấn nói: “Trưa hôm qua cháu mới đến, đã đợi ở chân núi. Tiền bối Bách Hiểu Sinh chưa tới.”

“Chờ đợi thêm đi.”

Chiêu Tử Vương nói: “Bách Hiểu Sinh quan tâm đến phong ấn, phải chú ý người này mọi lúc mọi nơi, anh ta nhất định sẽ xuất hiện” Chiêu Tử Vương tin chắc rằng Bách Hiểu Sinh sẽ xuất hiện.

Một nhóm người đang đợi ở đây, ngày càng có nhiều võ giả đến.

“Haha, anh Giang. Xa xa có tiếng cười, Mộ Dung Xuân vội vàng chạy tới, cười lớn nói: “Đã đi nửa năm rồi. Nghe nói cậu tu luyện ở Nam Hoang Hồng Hà Sơn quan. Cậu tu luyện như thế nào rồi?”



Giang Cung Tuần nhìn đoàn người Mộ Dung Xuân, cười nói: “Không sao, thực lực cũng đã tăng lên”

Nghe vậy, Mộ Dung Xuân vội vàng quan tâm hỏi: “Cậu đã đạt tới cảnh giới nào?”

Giang Cung Tuấn đắc thắng nở nụ cười: “Tôi đã phá được Phong ấn thứ hai”

Mộ Dung Xuân kinh ngạc: “Phong ấn thứ hai mà cậu phá nhanh như vậy sao, mới được có nửa năm chứ mấy?” Mộ Dung Xuân không thể tin được. Chỉ sau nửa năm, Giang Cung Tuấn đã thoát khỏi phong ấn thứ hai, tốc độ tu luyện này quá nhanh. Còn ông ta còn chưa cảm nhận được sự tồn tại của linh khí trời đất. Giang Cung Tuấn cười cười, không nói nhiều.

Với sự xuất hiện của đám người Mộ Dung Xuân, các võ giả khác cũng xuất hiện. Ông nội Giang Cung Tuấn Giang Thời cũng tới, lần này là cùng với hai vị chiến thần của nhà họ Giang là Giang Quốc Đạt và Âu Dương Lãng. Hai người đã nhập thất trước đó. Trong lúc bế quan, họ đã sử dụng long nguyên, hiện tại đã tiến vào cảnh giới thứ chín.

Trong sáu tháng qua, Giang Thời cũng không có nhàn rỗi, ông ấy cũng đã hấp thu uy lực của huyết long, cưỡng ép tiến vào cảnh giới thứ chín. Ba người đều mạnh mẽ đột phá, sở hữu sức chiến đấu cảnh giới thứ chín, nhưng bọn họ không thể cảm nhận được sự tồn tại của linh khí trời đất.

Giang Cung Tuấn bước tới chào hỏi Giang Thời.

“Ông nội”

Giang Thời liếc nhìn Giang Cung Tuấn, khẽ gật đầu: “Chà, Cung Tuấn à, tình huống bây giờ thế nào?” Giang Cung Tuấn kể lại đại khái tình hình của núi Bất Chu.

Nghe vậy, Giang Thời trầm ngâm.

“Thái Thụy Anh cộng với Vô Cơ, chuyện này có chút khó khăn rồi đây.”

Sau đó mọi võ giả khắp nơi cũng lần lượt đến. Những kẻ mạnh trên trái đất tập hợp gần như đầy đủ, chỉ có Bách Hiểu Sinh là không đến. Đã một ngày kể từ khi Chiêu Tử Vương xuất hiện. Nhưng Bách Hiểu Sinh vẫn chưa đến. Hương thơm từ trên đỉnh núi càng ngày càng thơm, Chiêu Tử Vương biết quả này sớm chín, không thể đợi lâu hơn nữa.

“Tất cả mọi người. Ông ta lớn tiếng nói, mọi người đều nhìn về phía Chiêu Tử Vương.

Chiêu Tử Vương nói: “Núi Bất Chu thuộc về trái đất, người ngoài không thể chiếm được. Hôm nay dù liều chết cũng phải giành lại núi Bất Chu”

“Bây giờ có hai vị thần trên đỉnh núi, tôi có thể chống lại một vị. Mọi người có đủ tự tin để đánh với một người còn lại không?”

Nghe đến đây, mọi người đều im lặng, ngay cả những người của huyết tộc ly khai khỏi hai cường quốc cũng im lặng. Sự khác biệt giữa việc phá bỏ phong ấn thứ hai và trạng thái siêu năng lực là quá lớn, cho dù một vài người đã phá bỏ phong ấn thứ hai cộng lại, họ cũng không phải là đối thủ của một người đến cảnh giới siêu năng lực mạnh mẽ.
Bình Luận (0)
Comment