Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 8

7 giờ tối.

Hằng ngày cứ đến giờ này là bệnh viện tâm thần Thanh Sơn lại cho các bệnh nhân tâm thần tề tụ tại phòng nghỉ, cùng nhau theo dõi tin tức thời sự trêи TV trong khu vực sinh hoạt chung.

Đã từng có nhiều người phản đối hành động này của Hách viện trưởng, cho rằng việc tụ tập như vậy chỉ dễ dàng tạo thành xung đột giữa các bệnh nhân mà thôi.

Vả lại người bị bệnh tâm thần thì làm gì hiểu được những tin tức thời sự mà TV đang phát, nếu như bọn họ có thể hiểu được thì họ đã chẳng phải ngày ngày sinh hoạt ở cái địa phương như nơi đây rồi.

Nhưng cuối cùng Hách viện trưởng vẫn kiên quyết thực hiện và duy trì thói quen ấy, cứ đến 7h tối hằng ngày là lại cho các hộ lý dẫn các bệnh nhân tới đây cùng xem tin tức.

Theo như lời ông nói thì cho dù bọn họ có vấn đề về đầu óc thì thế nào chứ, bọn họ vẫn phải có quyền biết quốc gia mà mình sinh sống đang diễn ra như thế nào, có quyết định gì mới hay có chuyện gì quan trọng phát sinh hay không.

….

Phòng sinh hoạt chung.

Trong màn hình TV đang truyền đến thanh âm quen thuộc.

Phần lớn bệnh nhân đều ngẩng đầu, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào khung sáng hình chữ nhật đủ màu sắc đó.

Trong màn hình TV, người dẫn chương trình có mái tóc ngắn, nở nụ cười tươi rói đã xuất hiện.

"Các ngươi nhìn đi, lão bà của ta tới rồi."

"Đó là khuê nữ của ta, một tay ta dọn phân, đút cơm, chăm bẵm, vất vả nuôi nàng lớn nhường này."

"Xùy, rõ ràng nàng đã hẹn ta trong đêm trăng tròn sẽ đến bên bờ hồ quyết đấu một trận, thế mà ta đợi mãi cũng chẳng thấy nàng ta dám đến, phế vật."

Trương lão đầu hỏi: "Ngươi biết nàng ta không?"

Lâm Phàm bình tĩnh đáp: "Biết."

"Là ai?" Trương lão đầu lại hỏi.

"Bạn gái ta."

Trương lão đầu nghe thế liền quay sang mặt đối mặt với Lâm Phàm, hai người cứ thế yên lặng nhìn lẫn nhau.



Qua hồi lâu sau, Trương lão đầu mới gật đầu, nói: "Ta tin tưởng ngươi."

Nữ MC mỉm cười, lên tiếng: "Xin chào buổi tối! Hôm nay là thứ bảy, ngày 29 tháng 2, hoan nghênh các bạn. . ."

Trương lão đầu kéo ống tay áo lên, cảm thấy rất nghi hoặc, trêи đồng hồ Rolex trị giá mấy trăm vạn của lão ghi rõ hôm nay là ngày mùng 7 tháng 3, thế nào mà cô nàng kia lại nói là ngày 29 tháng 2?

Trương lão đầu bèn đứng dậy, đi thẳng tới chỗ một người đàn ông có đeo cặp mắt kính thật dày, đoạn vỗ vỗ vào bờ vai của y rồi hỏi: "Uy! Ta mới mua chiếc đồng hồ này từ chỗ của ngươi, nhưng thời gian hiển thị lại không giống với trêи TV, ngươi xem thử một chút, có phải là có nhầm lẫn gì hay không?"

"Để ta xem thử." Nam tử đeo kính mắt nọ lần mò trong túi áo, lấy ra cái kính lúp rồi mất nửa ngày soi tới soi lui cái đồng hồ trêи cổ tay của Trương lão đầu, hồi lâu sau mới ngại ngùng nói: "À, là lỗi của ta, bây giờ ta sẽ điều chỉnh liền cho ngươi, ngươi cứ yên tâm, đây là sản phẩm trị giá hơn mấy trăm vạn, ngươi chính là khách VIP của cửa hàng chúng ta, nếu có bất kỳ vấn đề gì về sản phẩm, ta đều sẽ sửa chữa miễn phí cho ngươi."

Nam tử đeo kính mắt đưa ngón tay vào trong miệng, dính dấp một chút nước bọt rồi bôi bôi xóa xóa trêи cổ tay Trương lão đầu, sau đó lại lấy từ đâu ra một cây bút, cẩn thận viết xuống con số 9/2.

"Đã sửa xong rồi."

Trương lão đầu lật tay tới lui, xem kỹ càng xong liền hài lòng gật đầu, "Tốt lắm, quả nhiên đồng hồ ở tiệm ngươi là hàng chuẩn xịn."

TV treo ở trêи tường vẫn đang tiếp tục phát sóng tin tức thời sự.

Nhưng bởi vì nãy giờ đã qua mấy phút mà nữ MC tóc ngắn ban nãy vẫn chưa xuất hiện lại, khiến đám người bị bệnh tâm thần kia trở nên không an phận, có nhiều kẻ đã lục tục đứng dậy đòi trở về đi ngủ.

Lâm Phàm thì khác, hắn vẫn ngồi y nguyên ở đó, ngẩng đầu lẳng lặng nhìn màn hình TV.

« Tà vật cấp bảy ở Thái Sơn đã bị những nhân viên phụ trách bắt giữ và tiêu diệt, thi thể của chúng đã được cơ quan chức năng đưa về để tiến hành giải phẫu nhằm nghiên cứu cơ cấu, hy vọng có thể sớm phát hiện được nhược điểm của tà vật nhắm đưa ra những biện pháp hợp lý để đối phó với bọn chúng. »

« Tiếp theo chúng tôi sẽ thông tin đến quý vị một tin tức khác, Mao Sơn cao viện - một trong mấy đại cao viện của nước ta vừa phát thông cáo tuyển sinh cả nước, những người chưa tròn 20 tuổi cũng có thể đến đây nộp đơn báo danh. »

Rất nhanh, nửa giờ phát sóng bản tin thời sự đã kết thúc.

Lâm Phàm và Trương lão đầu được hộ lý đưa trở lại phòng bệnh số 666, hai người nằm trêи giường, ánh mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà tuyết trắng.

"Ta phát hiện hình như ta bị lừa rồi." Trương lão đầu băn khoăn lên tiếng.

"Chuyện gì?" Lâm Phàm hỏi.

"Ta cho rằng cái đồng hồ mà ta mua của Lý tiểu tử là hàng rởm, nếu không tại sao nó cứ trục trặc hoài, rõ ràng là y lừa ta hơn mấy trăm vạn, ta rất khó chịu, thế nhưng ta đánh không lại y nên chỉ đành chịu đựng thôi, ô ô ô. . . Ta khó chịu quá." Trương lão đầu oa oa kể khổ.

"Có sữa đậu nành ở đó không? Ta muốn uống sữa đậu nành." Lâm Phàm đột ngột đổi chủ đề.

"Có, để ta lấy cho ngươi." Trương lão đầu mở ngăn tủ bên giường, lấy ra một túi sữa đậu nành rồi quăng sang cho Lâm Phàm, "Cho ngươi, Sprite."



"Coca Cola."

Ừng ực ừng ực!

Bên ngoài cửa sổ rất an tĩnh, thỉnh thoảng mới có tiếng còi ô tô vang lên.

Hai người nằm ở trêи giường của mình, lẳng lặng uống từng ngụm sữa đậu nành.

Thời gian dần trôi qua, tiếng ngáy phì phò của Trương lão đầu đã vang khắp phòng.



Tích tắc… tích tắc… tích tắc...

Chiếc đồng hồ treo trêи vách tường cuối hành lang đã điểm con số: 23 giờ 59 phút.

Tích tắc… tích tắc… tích tắc...

Kim giây nhúc nhích từng chút một.

Đinh!

00 : 00

Ngày 29 tháng 2 đã qua, hiện tại chính là ngày mùng 1 tháng 3.

« Tràng cảnh dị vực chính thức mở ra. »

« Lựa chọn mục tiêu: Trần Dương - hậu nhân đời thứ 199 của người sáng tạo ra "Thiên Chùy Bách Luyện Pháp". »

« Nhiệm vụ: Trợ giúp Trần Dương trở thành người mà không ai trong trường học dám khi dễ. »

« Thực lực thể chất: 100%. »

« Khai mở! »

...

Bình Luận (0)
Comment