Ông có con gái, tôi cũng có.
Long Hoàng cảm thấy rất mệt mỏi, loại cảm giác mệt mỏi không nói lên lời, ông ta hy vọng sự việc sẽ nhanh chóng kết thúc.
Từ xưa đến nay.
Bất kể là cuộc chiến tranh nào.
Long tộc luôn luôn là chủng tộc cao nhất, chỉ cần là bên mà bọn họ ủng hộ chắc chắn sẽ chiến thắng, ví dụ như Long Hoàng ông ta, đã từng tham gia trận chiến từ ngàn năm trước, cuối cùng là bọn họ giành chiến thắng, nâng cao địa vị của Long tộc lên mức cao nhất.
Không có chủng tộc nào dám to gan đi gây sự với Long tộc.
Cho dù là Ma tộc được mọi người công nhận là đáng sợ nhất cũng không muốn xảy ra tranh chấp với Long tộc bọn họ.
Sự việc đã xảy ra đến mức này.
Long Hoàng không biết tiếp theo đối phương muốn làm gì.
Đây là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất Long tộc bị chèn ép đến mức thê thảm nhất... Từ trước đến giờ chưa bao giờ có chuyện này xảy ra.
"Ờm, đúng rồi, tôi còn có một chuyện quan trọng nhất muốn nói rõ với mọi người." Lâm Phàm nghĩ đến mục đích đến đây lần này, rất quan trọng, liên quan đến tình huống của Khả Lam.
Sắc mặt của Long Hoàng tỏ vẻ vô cùng nghiêm trọng nói: "Xin mời nói."
Lâm Phàm nói: "Thực lực của Long tộc các người vượt xa mức bình thường, vì vậy tôi yêu cầu Long tộc các người, không được bước ra khỏi hòn đảo này khi chưa có sự cho phép của tôi."
"Bất kể là vì nguyên nhân gì, đều không được phép."
Anh nói vô cùng nghiêm túc.
Thực lực của Khả Lam quả thực không tồi, nhưng so với Long tộc, sự chênh lệch vẫn quá lớn, mà sự chênh lệch này không phải trong thời gian ngắn là có thể nâng cao được, cần phải từ từ phát triển.
Vì vậy anh phải hạn chế những lực lượng ở tầng cao của thế giới này.
Nhóm lực lượng này đối với Khả Lam mà nói, cô không thể chống lại được.
Sau khi Long Hoàng nghe xong, sắc mặt ngay lập tức thay đổi, loại yêu cầu này thực sự có chút quá đáng, Long tộc là một chủng tộc mạnh mẽ thuộc hàng đầu, không ngờ lại bị một con người ép buộc ở lại Đảo Rồng không được ra ngoài.
Loại yêu cầu này thật quá đáng.
Lâm Phàm thấy Long Hoàng hồi lâu vẫn chưa trả lời mới hỏi: "Sao vậy? Yêu cầu của tôi rất quá đáng sao?"
Anh hỏi.
Nếu như quá đáng, chúng ta có thể thương lượng, Lâm Phàm tôi không phải là kiểu người thích ép buộc người khác làm chuyện mà người ta không muốn.
Tất nhiên.
Anh vẫn hy vọng đối phương sẽ không ra ngoài.
Nguyên nhân chủ yếu là do, lo sợ con gái sẽ quấn lấy anh, đòi ăn loại thịt lúc trước, dù sao anh cũng là một người bố dễ mềm lòng, một khi bị quấn lấy, thấy con gái làm nũng, chắc chắn sẽ không thể nào từ chối.
Vì vậy.
Long tộc ở đây là an toàn nhất.
Long Hoàng thành khẩn nói: "Cường giả loài người, ta muốn biết ngươi mạnh đến mức nào, có được không?"
Ông ta nói những lời này thật có chút không ổn.
Long Hoàng cảm thấy không cam tâm, còn muốn vùng vẫy một chút.
Nếu như... ông ta nói nếu như thực lực của đối phương khiến ông ta nhìn thấy hi vọng, thì ông ta sẽ ngẩng cao đầu, khí thế ngạo nghễ, Long tộc tuyệt đối sẽ không cúi đầu, vĩnh viễn sẽ không.
"Đây là yêu cầu của ông à?" Lâm Phàm trầm tư hồi lâu, sau đó nói: "Thực lực của ông quá yếu, tôi sợ ra tay với ông, ông sẽ chết, rằng tôi có thể khống chế sức mạnh của mình, nhưng bất kỳ chuyện gì cũng có vạn nhất, thế này đi, dạo gần đây tôi có lĩnh ngộ được một chút Ma Pháp, ông xem có thể chống đỡ được không?"
Long Hoàng nghe vậy, cảm thấy đối phương đang sỉ nhục mình.
Thậm chí căn bản không để ông ta vào mắt.
Điều này đối với Long Hoàng mà nói là một sự nhục nhã.
Nhưng rất nhanh...
Một chuyện khủng bố đã xảy ra.
Chỉ thấy Lâm Phàm giơ một ngón tay lên, nhìn như có vẻ không có gì, nhưng rất nhanh một cảnh tượng khủng bố đã diễn ra.
Nguyên tố Ma Pháp khắp đất trời bắt đầu kéo đến, ngưng tụ lại trên đầu ngón tay của anh, các nguyên tố đủ loại màu sắc tụ lại một khối.
Có màu đen, màu đỏ, màu xanh lam, màu trắng, màu vàng...
Các nguyên tố với các màu khác nhau tập hợp lại một chỗ.
Hình thành nên một quả cầu càng ngày càng to.
Một lượng sức mạnh mang tính hủy diệt đè nén lên chỗ sâu thẳm nhất của tất cả Long tộc.
Điều này làm sao có thể, lĩnh vực cấm ma không hề có tác dụng gì với anh cả. Long Hoàng nhìn đến ngây ngốc, giống như không dám tin vào cảnh tượng trước mắt, lĩnh vực cấm ma của Long tộc có tác dụng với loài người thậm chí là đối với các chủng tộc khác.
Nhưng bây giờ... đối phương lại có thể hội tụ nguyên tố Ma Pháp ngay trước mặt ông ta.
Điều này cho thấy lĩnh vực cấm ma không có tác dụng gì với anh cả.
Thậm chí.
Ông ta có thể cảm nhận được, quả cầu nguyên tố Ma Pháp mà đối phương ngưng tụ được có thể hủy diệt tất cả, bất kỳ một thành viên nào của Long tộc nào đều không thể chống đỡ nổi, cho dù là Long tộc miễn nhiễm với Ma Pháp cũng không thể chống lại.
Đó là một sức mạnh vượt xa tất cả.
Mặt biển tĩnh lặng cũng nổi dậy những cơn sóng lớn cùng với quả cầu Ma Pháp càng ngày càng to, trên mặt đất của hòn Đảo Rồng cũng xuất hiện vết nứt giống như có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.
"Đủ rồi..."
Long Hoàng hét lên.
Ông ta sợ nếu cứ tiếp tục như vậy, thì cả hòn đảo này sẽ bị đối phương phá vỡ mất.
Lâm Phàm xua tay, quả cầu Ma Pháp ngưng tụ ở đầu ngón tay biến mất, tách ra thành rất nhiều nguyên tố, dung hòa với đất trời.
Người khác thi chuyển Ma Pháp đều coi trọng chú ngữ, còn anh coi trọng, mình thi chuyển Ma Pháp gì.
Đối với Lâm Phàm mà nói.
Đây chính là một món thập cẩm, không cần nghĩ ngợi gì cả.
Các loại nguyên tố Ma Pháp dung hòa vào với nhau.
Còn về uy lực mà nó sản sinh ra đáng sợ đến đâu.
Đây là điều anh không cần thiết phải nghĩ.
Chương 1353: Ông có con gái, tôi cũng có. (2)Ông có con gái, tôi cũng có. (2)
Long Hoàng không hề có bất kỳ ý nghĩ phản kháng nào nữa, chậm rãi nói: "Ta đồng ý với yêu cầu của ngươi, nếu không được sự cho phép của ngươi, Long tộc sẽ không rời khỏi đây, nhưng ta muốn hỏi người một chuyện, ngươi có thể nói cho ta biết được không."
"Ông hỏi đi."
Lâm Phàm thấy đối phương nể mặt mình như vậy, cũng không nhiều lời gì nữa, hơn nữa anh đã ăn biết bao nhiêu thịt rồng rồi, người ta đều không oán trách mình, anh còn có thể nói gì được nữa.
Long Hoàng nói: "Mấy năm trước, tinh linh tộc bị ma tộc hủy diệt, nữ vương cũng bị giết chết, nhưng sau đó lại được một cường giả hồi sinh, đó là do cậu làm phải không?"
Không ngờ rằng đối phương lại hỏi mình câu này.
"Có thể giữ bí mật không?" Lâm Phàm hỏi.
Long Hoàng nói: "Ta đảm bảo."
"Đúng là do tôi làm."
Nghe thấy chính miệng đối phương thừa nhận, Long Hoàng chấn động nhìn đối phương.
Hồi sinh?
Đây là loại Ma Pháp đáng sợ biết bao nhiêu, cho dù là Long tộc cũng chưa từng biết đến trên thế gian này lại có Ma Pháp Hồi Sinh, hơn nữa đối phương còn làm được, vậy thì để thi triển Ma Pháp đó phải đáng sợ đến mức nào.
Chính vào lúc này.
Long Hoàng cúi người với Lâm Phàm, thành khẩn nói: "Có thể giúp cho Long tộc của chúng tôi hồi sinh lại những quả trứng rồng đã bị mất đi sinh mệnh được hay không, từ trước đến giờ Long Tộc điều rất hùng mạnh, nhưng tỷ lệ sống sót lại rất thấp, trong số rất nhiều trứng rồng được sinh ra, bởi vì không có đủ sức sống, nên đã mất đi sinh mệnh không thể ấp được.
"Con gái của tôi cũng như vậy."
"Hi vọng cậu có thể giúp chúng tôi."
Long Hoàng nói xong những lời này, cũng không biết đối phương có đồng ý hay không.
Có thể tưởng tượng...
Ma Pháp Hồi Sinh là loại Ma Pháp mạnh đến mức nào, muốn thi triển nó chắc chắn cần phải trả giá rất nhiều.
Có lẽ đối phương thi chuyển Ma Pháp Hồi Sinh, cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Nghĩ đến đây.
Long Hoàng chuẩn bị mở miệng, nhưng Lâm Phàm lại mỉm cười nói: "Ông cũng có con gái à, tôi cũng có, tôi có thể hiểu cảm nhận của ông, tất nhiên là được, mang hết số trứng đó ra đây, tôi có thể giúp mọi người."
"Dù sao thì ông là con rồng khá tốt, tôi đã ăn nhiều thịt giống như vậy rồi, mà ông còn không trách tôi, còn rất lịch sự nói chuyện với tôi, tôi rất xem trọng ông."
Long Hoàng luôn cảm thấy đầu óc mình không được tốt cho lắm, lúc đối phương nói chuyện, nhìn thì có vẻ rất hòa nhã, nhưng mỗi câu mỗi chữ lại như nhát dao sắc, giết người trong vô hình.
Nếu như thực lực của Lâm Phàm không đủ mạnh.
Vậy chỉ cần những lời vừa rồi thôi.
Long tộc chắc chắn sẽ cùng nhau xông lên liều mạng với anh.
Thật ngang ngược.
Sau khi Lâm Phàm vừa dứt lời, thành viên trong Long tộc bắt đầu sôi sục, nhà nào mà không có vài quả trứng bị chết cơ chứ, đó đều là con của bọn họ đấy, chắc chắn rất đau lòng.
Lúc trước khi bọn họ nhìn thấy Lâm Phàm, trong lòng đều tràn ngập phẫn nộ, không cam lòng.
Đối phương thích ăn thịt rồng, chính là kẻ thù của bọn họ, nhưng bây giờ đối phương nói ra những lời như vậy, bọn họ cảm thấy, ác ma loài người đáng sợ, hình như rất tốt bụng, rất thân thiện, thực sự rất ổn.
Không bao lâu sau.
Đã có thành viên của Long tộc chuyển trứng rồng ra, số lượng có rất nhiều, chắc tầm vài chục quả.
Lúc Lâm Phàm nhìn thấy đống trứng đó, đã nghĩ đến số trứng mà con gà đẻ ra, đầu hiện lên hình ảnh, anh cầm lấy quả trứng, gõ nhẹ vào thành nồi, hai tay tách vỏ trứng ra, bỏ vào trong nồi, tiếng dầu ăn sôi, mùi hương trứng rán ập vào mũi.
Cảnh tượng thật đẹp.
Sắp chảy cả nước miếng rồi.
"Đều ở đây hết rồi hả?" Lâm Phàm hỏi.
Long Hoàng nói: "Tất cả đều ở đây rồi."
Lâm Phàm mỉm cười: "Được tôi biết rồi."
Sau đó chỉ thấy Lâm Phàm nhẹ nhàng giơ tay lên, một tầng ánh sáng vàng bao phủ lấy đống trứng.
Cảnh tượng trước mắt, khiến cho Long Hoàng rất chấn động, đây là Ma Pháp gì vậy, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng màu vàng, không nhìn thấy những thứ khác, thậm chí còn không cảm nhận được rốt cuộc đây là nguyên tố ba pháp gì.
"Hồi Sinh!"
Lâm Phàm nhẹ giọng nói.
Trong lúc thi triển Hồi Sinh, hư không lại xuất hiện một con đường, những thứ đi trái với quy luật đều không được phép tồn tại, cho dù ý chí không xuất hiện ngăn cản, cũng sẽ có những lực lượng khác ngăn cản.
"Hơi thở này..."
Long Hoàng thấy con đường đen tối đó, trong lòng chấn động, hơi thở của vùng đất vong linh quy tụ, luồng sức mạnh tràn ngập mục nát, là nơi mà chỉ có vong linh mới đến được.
Tử Thần xuất hiện, vẫn là chiếc áo choàng màu đen đã cũ, tay cầm Lưỡi Hái Tử Thần.
Chỉ là lần này, phía sau lưng của Tử Thần, xuất hiện một đôi mắt vô cảm, giống như hai quả vải vậy, trắng đến dọa người, có sức uy hiếp đến tất cả Long tộc.
Long Hoàng lẩm bẩm nói: "Vùng đất mà vong linh hội tụ, có vị thần nắm giữ tất cả linh hồn, tự ý hồi sinh sinh linh, sẽ phải chịu sự trừng phạt của vị thần vong linh..."
Long Hoàng hiểu biết rất nhiều, nói những điều mà mình từng thấy được.
Đó là vùng mà không ai dám đặt chân đến.
Cho dù là Ma Pháp Sư tinh thông Ma Pháp vong linh, cũng không thể nào cảm ứng được vùng đất đó.
Lâm Phàm nhìn con đường cười nói: "Tạo hình của Tử Thần thật ổn, không ngờ rằng lại có thừa một đôi mắt, được Long tộc nhờ cậy, hồi sinh một ít trứng rồng, Nếu như có liên quan gì đến các vị, hi vọng các vị có thể hiểu cho, Long Hoàng là người tốt, tôi rất thích, các vị có thể nể mặt tôi không."
Cuối cùng vẫn không nể mặt.
Tử Thần vung lưỡi hái lên, đôi mắt quả vải phía sau con đường phát ra ánh sáng quỷ dị.
"Aizzz." Lâm Phàm Cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ có thể đánh ra một quyền vào con đường đen đó.
Ầm!
Tử Thần biến mất.
Đến đôi mắt quả vải cũng bị phá nát.
Hơi thở của vùng đất vong linh, cũng đi theo con đường, sau đó biến mất, bầu trời khôi phục vẻ yên tĩnh.
Lúc này.
Tất cả thành viên của Long tộc đều thở gấp, khí thế vừa rồi đè ép bọn họ giống như cái chết đang cận kề, cảm giác đó, thực sự chỉ có tự mình trải nghiệm mới có thể hiểu được.
Khủng bố...
Thực sự vô cùng khủng bố.
Sau đó bọn họ khiếp sợ nhìn Lâm Phàm.
Sao người này lại mạnh đến mức đó.
Đến Long Hoàng cũng ngây ngốc nhìn Lâm Phàm.
Có lẽ trong cuộc đời này chuyện sáng suốt nhất mà ông ta làm đó chính là không có tranh chấp gì với loài người, nếu không thì hậu quả...vipTruyenGG.com