Cuồng Long Xuất Thế

Chương 102

"Diệp Huyền, Dương Duy..."

Nghĩ đến việc để Dương Duy và Diệp Huyền đến công ty Triệu thị lấy hợp đồng đã ký, Lâm Thanh Nham liền không khỏi cảm thấy phiền muộn!

Lâm Thanh Nham biết rất rõ về Dương Duy, nếu là gọi đi chơi đi uống rượu thì khẳng định Dương Duy so với ai khác đều lành nghề hơn!

Nhưng kêu anh ta đi ký hợp đồng lấy tiền, nghĩ kiểu nào cũng thấy không đáng tin cậy!

Nói đến Diệp Huyền, người này lưu manh, xấu xa, bảo hắn đi cua gái hay đánh nhau thì còn được!

Còn bảo hắn đi thu nợ thay tập đoàn chỉ sợ so với Dương Duy còn không đáng tin hơn!

Sắc mặt Lâm Văn Bạch cũng tràn đầy phiền muộn: "Thanh Nham, chuyện này con không cần lo lắng, cha sẽ sắp xếp người giải quyết, về phần Dương Duy và Diệp Huyền, chỉ cần bảo bọn nó ở yên một chỗ là được!"

Phía bên kia, trong văn phòng Giám đốc Tài chính.

Lục Kiên vừa gật đầu vừa cười: "Cha, Dương Duy và Diệp Huyền có thể lấy được hợp đồng đã ký tên từ tập đoàn Triệu thị sao?"

Lục Chí Phàm cười vô cùng gian trá: “Hai tên đó đều là rác rưởi! Hơn nữa cha đã sớm liên hệ với tập đoàn Triệu thị rồi, sếp bên đó sẽ không ký tên!" 

"Chỉ cần loại bỏ tổ tám, tập đoàn Lâm thị sẽ phải thay đổi thành tập đoàn Lục thị, cha con chúng ta là mới là chủ nhân thực sự của tập đoàn!"

Hai cha con liếc nhìn nhau rồi nhịn không được cất tiếng cười to, tựa như đã nhìn thấy cảnh tượng hai cha con Lâm Thanh Nham bị đuổi ra khỏi tập đoàn đầy nhục nhất

Cùng lúc đó, ở tổ tám của bộ phận dự án thuộc tập đoàn Lâm thị.

Trợ lý của Lâm Thanh Nham đến thông báo cho nhóm người Dương Duy về nội dung cuộc họp buổi sáng vừa rồi.

Nghe được những lời trợ lý xinh đẹp nói, Dương Duy lập tức bị tức đến mức mặt đỏ tới mang tai: "Chết tiệt, cha con nhà họ Lục này quá thất đức, bọn họ làm như vậy chính là muốn loại bỏ tổ tám chúng ta!"

Mặt nữ trợ lý cũng tràn đầy u sầu, thấp giọng nói: "Đội trưởng Dương, cô Lâm nhờ tôi nói cho cậu biết, cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhiệm vụ này không đơn giản!"

Sau khi nữ trợ lý rời đi, Dương Duy lập tức chạy tới chỗ Diệp Huyền!

Hai tay anh ta vô cùng ân cần xoa bóp hai vai Diệp Huyền: "Đại ca! Vừa rồi anh cũng nghe thấy rồi chứ, chuyện này anh nhất định phải giúp em một chút!" 

Nhìn thấy bộ dáng nịnh nọt của Dương Duy, Diệp Huyền không khỏi mỉm cười: "Chỉ là ký tên thôi, không phải là chuyện nhỏ à?"

Dương Duy mặt ỉu xìu, sắp khóc: "Đại ca, đây là một cái hố lớn!"

"Ông chủ tập đoàn Triệu thị Triệu Cường này, trước kia từng kiếm bộn tiền nhờ kinh doanh mờ ám, sau này mới chuyển dần thành thương nhân hợp pháp, ông ta không phải người tốt lành gì!"

"Tôi còn nghe nói Triệu Cường rất có thế lực, từng đối đầu trực diện với Ngô Thiên Di của tập đoàn Thiên Di, là một kẻ hung hãn!"

"Bây giờ Ngô Thiên Di đã chết, Triệu Cường sẽ càng thêm không chút kiêng ky!"

"Nếu để em đại biểu tập đoàn mình đi tìm Triệu Cường lấy chữ ký, em sợ bị người ta đánh cho tàn phế luôn áI"

Dương Duy càng nói, vẻ mặt càng cay đắng: "Nếu em làm hỏng việc này, không chỉ làm chị Thanh Nham mất mặt xấu hổ, mà ngay cả ông nội em cũng sẽ cảm thấy em đúng là phế vật, gia tộc cũng sẽ từ bỏ eml"

Diệp Huyền không nói gì, chỉ im lặng nghe Dương Duy nói. Có vẻ như người gọi là ông chủ Triệu của tập đoàn Triệu thị chắc chắn sẽ không coi Dương Duy ra gì!

Thậm chí còn có thể kéo dài việc ký tên này, ngáng chân hai cha con Lâm Thanh Nham!

Không khó để nhìn ra hai cha con Lục Kiên này chỉ sợ sớm đã thông đồng trước với Triệu Cường của tập đoàn Triệu thị!

Những lời khẩn cầu của Dương Duy còn chưa dứt, văn phòng của tổ tám đã bị đẩy ra, người đến là Lâm Thanh Nham!

"Dương Duy!"

"Chị Thanh Nham, sao chị lại tới đây?"

"Tôi suy nghĩ một chút, quyết định để cậu đến tập đoàn Triệu thị thăm dò trước một chút, nhớ kỹ, đừng nói chuyện ký hợp đồng!"

Nghe cô nói như vậy, Dương Duy vô cớ cảm thấy trong lòng đau xót!

Xem ra chị Thanh Nham cũng cho rằng mình không đáng tin lắm!

Tuy nhiên, anh ta vẫn nở một nụ cười tự tin: "Chị Thanh Nham, em đã nói rồi, em sẽ không để chị thất vọng nữa!"

"Huống hồ còn có anh Diệp đi cùng tôi, chỉ là đi lấy một hợp đồng đã ký tên thôi mà, đơn giản!"

Bình Luận (0)
Comment