Cuồng Long Xuất Thế

Chương 318

Diệp Huyền hơi mỉm cười, nói: “Cô đừng hiểu lầm, cơ thể hai người trúng kịch độc, tôi đang dùng linh khí để chữa trị độc cho cô mà thôi!”

Nữ sĩ quan phụ tá trong nháy mắt mặt đỏ tới mang tai. Bởi vì bàn tay dày của Diệp Huyền mang theo một cảm giác thoải mái ấm áp, linh khí truyền vào trong cơ thể tràn ngập năng lượng cực nóng, khiến cho cô vốn dĩ đang rét run, thân thể mềm mại dần dần khôi phục lại sự ấm áp!

Hơn nữa, bởi vì trải qua sự cọ rửa của nước biển, cổ áo trước ngực của mỹ nữ sĩ quan phụ tá đã mở ra, nội y nhỏ gợi cảm cũng lộ ra trước mắt Diệp Huyền. Cứ như vậy, hô hấp của mỹ nữ sĩ quan phụ tá nhịn không được cũng tăng thêm vài phần!

Nhưng thay vì nhìn lén cô, Diệp Huyền lại nghiêm túc điều trị. Mỹ nữ sĩ quan phụ tá vội vàng đỏ mặt hỏi: “Huyền Hạo đại nhân, cảm tạ ân cứu mạng của anh!”

“Tình hình của tiểu thư nhà tôi có ổn không?” Cô nhìn Tiêu Băng Tuyết vẫn bất tỉnh nhân sự, có vẻ vô cùng lo lắng: “Cô ấy trúng độc nghiêm trọng, chắc phải xuất động pháp bảo mạnh hơn mới có thể chữa khỏi cho cô ấy.”

Diệp Huyền di chuyển bàn tay to trước ngực mỹ nữ sĩ quan phụ tá, sau đó nhanh chóng cởi nút áo Tiêu Băng Tuyết!

Cứ như vậy, bộ ngực trắng nõn của Tiêu Băng Tuyết cùng với nội y gợi cảm bên trong cũng lập tức lộ ra, mang theo một chút ám hương nhàn nhạt.

Diệp Huyền hơi sửng sốt mới trấn định lại, hai tay đè lên người Tiêu Băng Tuyết, nhập linh khí, không cho cô khí độc công tâm mà chết. Nhìn dung nhan tuyệt mỹ của Tiêu Băng Tuyết, Diệp Huyền không ngờ hắn lại có cơ hội tiếp xúc. thân mật với Tiêu Băng Tuyết. Nếu nói ra, chỉ sợ bản thân cũng sẽ không tin, bản thân Tiêu Băng Tuyết cũng sẽ không tin.

Mỹ nữ sĩ quan phụ tá nhìn thấy cảnh tượng như vậy nhất thời trên mặt đỏ bừng, có vẻ có chút thẹn thùng nhẹ nhàng quay mặt di.

“Tôi chỉ là vì cứu tiểu thư nhà cô, nên mới làm như vậy.”

Diệp Huyền sợ cô sẽ nghĩ sai, nên nhẹ giọng giải thích một tiếng. Mỹ nữ sĩ quan phụ tá khẽ cắn môi, sau đó gật đầu đáp lại:

“Huyền Hạo đại nhân nhân phẩm cao thượng, đương nhiên là đáng tin cậy. Hy vọng anh có thể cứu tiểu thư nhà tôi tỉnh lại...”

Diệp Huyền khẽ gật đầu, tập trung tinh thần cảm nhận tình hình trong thân thể Tiêu Băng Tuyết, nhưng kết quả lại không được như ý muốn: “Ngộ độc đã được một thời gian, khí độc cũng đã ăn mòn trái tim.”

Diệp Huyền hít một hơi sâu: “Nếu như không phải vừa rồi truyền một đạo linh khí vào cho Tiêu Băng Tuyết, có lẽ cô ấy đã không còn sống rồi.”

“Huyền Hạo, vậy có cách nào có thể cứu cô ấy không...”

Mỹ nữ sĩ quan phụ tá gấp đến độ bật khóc, thân thể khế run rẩy, có thể thấy được trong lòng cô vô cùng lo lắng:

“Không cần lo lắng, tôi có thể cứu cô ấy. Chỉ cần hai người còn một hơi thở, thậm chí là chết, tôi cũng có cách.”

“Cùng lắm thì, tôi chuyển một ngụm tiên khí cho cô ấy là được!”

Diệp Huyền không suy nghĩ nhiều, lập tức tháo mặt nạ xuống, định dùng miệng chuyển tiên khí chữa thương cho Tiêu Băng Tuyết!

Nếu nói linh khí tu tiên có thể trị thương xua độc, thì tiên khí của tu tiên giả lại là linh đan diệu dược cứu mạng!

Nhưng vừa tháo mặt nạ xuống, mỹ nữ sĩ quan phụ tá lập tức thấy rõ dung mạo của Diệp Huyền!

“Là anh?”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment