Cuồng Long Xuất Thế

Chương 335

Trương Vấn Thanh vô cùng hoảng sợ, thì ra là anh Diệp Huyền và Tiêu Băng Tuyết kia cũng có hôn ước với nhau?

Chỉ thấy Tiêu Băng Tuyết khoanh hai tay vòng trước ngực, lạnh giọng nói: “Diệp Huyền, tôi cũng không có hứng thú quản chuyện riêng tư của anh.

Nhưng mà anh đã đồng ý giải trừ hôn ước với tôi, thế tại sao còn muốn ở trước mặt cha tôi cáo trạng việc tôi buộc anh từ hôn?”

Hôm nay cha của Tiêu Băng Tuyết gọi điện thoại cho cô, hỏi rằng có phải cô và Diệp Huyền nối lại hôn ước hay không, chuyện này khiến cho trong lòng Tiêu Băng tuyết như có một tảng đá lớn đè trong lòng. Cho nên Tiêu Băng Tuyết liền đến tìm Diệp Huyền.

Diệp Huyền thông minh như vậy đương nhiên liền biết Tiêu Băng Tuyết vì giấu giếm chuyện hủy hôn với cha và bị ông nổi giận mắng Tiêu Băng Tuyết mộ

Cho nên Tiêu Băng Tuyết thầm nhận định trong lòng, nhất định Diệp Huyền đang âm thầm giở trò quỷ.

“Cô hiểu lầm tôi rồi, tuy rằng cô cũng là người đẹp, nhưng tính cách của cô không hợp với khẩu vị của tôi.”

Diệp Huyền lạnh lùng cười nói: “Cho nên hôn ước giữa hai chúng ta được hủy bỏ, cô không biết tôi vui vẻ như thế nào đâu, lý do gì tôi phải đi cáo trạng chứ? Chẳng lẽ là muốn cô tiếp tục làm phiền tôi sao?”

Đương nhiên Tiêu Băng Tuyết nghe hiểu được Diệp Huyền đang nói móc cô, sắc mặt lập tức trầm xuống: “Vậy hiện tại ngay bây giờ anh hãy gọi điện thoại cho. cha tôi, chính miệng nói cho ông ấy biết là do anh muốn hủy hôn với tôi đi.”

Diệp Huyền không nhịn được cười to lên: “Sao tôi lại thấy cô rất buồn cười vậy, rõ ràng là cô không muốn thực hiện hôn ước với tôi, vì cái gì lại để tôi gọi điện thoại nói với cha cô? Cô muốn gây chuyện thì gây một mình, tôi không hùa theo. cô đâu.”

Nói xong Diệp Huyền năm lấy tay Trương Vấn Thanh muốn rời khỏi chỗ này, Tiêu Băng Tuyết liền cắn răng nói: “Diệp Huyền, anh đừng có đắc ý vội. Tối mai ở yến tiệc của Phiền Chiến Vương, tôi sẽ trang điểm đến tham dự buổi tiệc, đến lúc đó tôi sẽ cho anh biết giữa chúng ta khoảng cách chênh lệch như thế nào.”

“Vậy thì liền chờ xem.”

Diệp Huyền chẳng hề để tâm, lộ ra ý cười khinh miệt. Giữa chúng ta đương nhiên là có sự chênh lệch rất lớn, cô chỉ là một người phàm tục bình thường, còn tôi là người tu tiên.

“Hừ!"

Tiêu Băng Tuyết nhìn chằm chằm vào bóng dáng rời đi rồi đần dần biến mất của Diệp Huyền, trong lòng càng nghĩ càng giận:

“Tôi thật sự không hiểu rõ, vì sao cha lại kiên trì muốn tôi kết hôn với loại người như này chứ..."

Vương Tiểu Vũ ở một bên nghe lời này ở trong lòng cũng thầm cười khổ: “Đại tiểu thư, đó chính là Huyền Hạo đại nhân.”

Nhìn thấy vẻ mặt dường như có gì đó không đúng của Vương Tiểu Vũ, Tiêu Băng Tuyết không nhịn được hỏi: “Tiểu Ngọc, dạo này em luôn phân tâm, em đang suy nghĩ cái gì vậy?”

“Không có, chẳng có suy nghĩ cái gì cả.”

Vương Tiểu Vũ vội vàng lắc lắc đầu, nhưng vẫn không nhịn được, nhẹ giọng nói: “Tiểu thư, cô cho rằng Diệp Huyền có thể đang cố ý che giấu thân phận của mình, hoặc là có thể hắn ta là người có công lớn với quân đội, nên cho cô mới kiên quyết thúc giục chuyện đính hôn của hai người không?”

Tiêu Băng Tuyết cười lạnh: “Ha ha, chỉ bằng hắn ta hả? Không thể phủ nhận võ công của hắn cao, nhưng với tính cách phóng khoáng của hắn, thì làm sao có thể lập được chiến công với Chiến Bộ được?”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment