Cuồng Phi Sủng Vương Thanh Hy

Chương 331

Các bạn đang đọc truyện Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy – Chương 331 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy – Mặc Uyên (TruyenGG) mới nhất tại Ngôn Tình Hay

 Cố Thanh Hy mò vào vạt áo nhưng không tìm được gì, không nhịn được muốn mắng một câu.   

 

Vào thời khắc quan trọng thế này mà trên người không có bất kỳ món ám khí hay châm độc nào cả.  

 

Diệp Phong lo lắng, giãy giụa đứng dậy ngăn cản những cao thủ kia giúp đám người Cố Thanh Hy, nhưng vì say mèm nên hai chân hắn ta như nhũn ra, vừa đứng lên đã ngã xuống.  

 

Khi Diệp Phong sắp tuyệt vọng, trong lúc mơ màng, hắn ta nhìn thấy Dịch Thần Phi giơ tay phải ra hút cây sáo ngọc bích bên hông Cố Thanh Hy đi.  

 

Tiếng sáo trong trẻo xuyên qua xe cáp, lướt qua mọi người, quanh quẩn trong núi, dư âm văng vẳng bên tai.  

 

Khi tiếng sáo vang lên, nhiệt độ trong không khí giảm mạnh, thậm chí còn có thể nhìn thấy bông tuyết chậm rãi rơi xuống trong bóng đêm.  

 

Bông tuyết bay múa giữa không trung như những tinh linh, tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.  

 

Rất nhiều người khó hiểu.  

 

Tại sao ngày nắng nóng lại có tuyết rơi?   

 

Họ còn chưa nghĩ xong, những bông tuyết xinh đẹp kia đã hoá thành những lưỡi dao bắn về phía các cao thủ như dời núi lấp biển.  

 

Vì trời quá tối, cộng thêm bất ngờ nên không ít cao thủ bị bông tuyết bắn trúng chỗ trí mạng, tử vong tại chỗ.  

 

“Cẩn thận bông tuyết”.  

 

Tên cao thủ cấp bốn hét lên, định đi đoạt sáo ngọc bích của Dịch Thần Phi, nhưng trên không trung lại có một sức mạnh ngăn cản gã ta, khiến gã ta không thể tới gần Dịch Thần Phi nửa bước.  

 

Tiếng sáo nhẹ nhàng đột nhiên thay đổi, âm điệu trở nên nhanh hơn, giống như lũ quỷ múa loạn, sát khí ngút trời, mưa máu tầm tã.  

 

Nghe thấy tiếng sáo này, trừ đám người Cố Thanh Hy, tất cả cao thủ đuổi giết họ đều bị chảy máu miệng và mũi, những người bị nặng thì chết ngay tại chỗ.  

 

“Quần ma loạn vũ, rốt cuộc ngươi là ai?”  

 

Tên cao thủ cấp bốn dùng nội lực đẩy tiếng sáo ra xa, cố hết sức bảo vệ những cao thủ kia, vẻ mặt kinh hãi.  

 

Dịch Thần Phi dừng thổi, ngón tay thon dài trắng nõn quay cây sáo ngọc bích, động tác rất quen thuộc và tự nhiên.  

 

Hắn ta cười nhạt, nói với giọng dịu dàng: “Hôm nay ta chỉ muốn đưa họ đi thôi. Bằng hữu, sao không nể mặt một lần này?”  

Bình Luận (0)
Comment