Cuồng Phi Sủng Vương Thanh Hy

Chương 890

Các bạn đang đọc truyện Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy – Chương 890 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy – Mặc Uyên (TruyenGG) mới nhất tại Ngôn Tình Hay

 Với chỉ số thông minh này, vì sao còn có thể sống đến bây giờ?  

 

Nội thương của nàng vốn đã cực kỳ nghiêm trọng, giờ tức giận như vậy, nàng cảm thấy nội thương lại càng nghiêm trọng.  

 

Tư Mạc Phi bỗng hiểu ra: “Hình như là vậy, lỡ như băng bó làm miệng vết thương thối rữa thì phải làm sao bây giờ?”  

 

“Còn có thể làm sao, tất nhiên là nhanh chóng tháo ra rồi”. Nàng kiên nhẫn nói ra.  

 

“Nhưng đại phu nói rồi, một khi tháo ra, có thể sẽ lại chảy máu nữa”.  

 

“Vậy ngươi bảo bọn họ băng bó hai lớp là được rồi, chỉ cần băng bó phù hợp, hai lớp là đủ”.  

 

“Cũng được, vậy tự ta băng bó cho tỷ”.  

 

“Tại sao lại là ngươi?”  

 

 

 

“Toàn thân tỷ đều bị thương, để bọn họ băng bó cho tỷ thì chẳng phải bọn họ có thể nhìn thấy toàn bộ hay sao, nam nữ thụ thụ bất thân!”  

 

Đồ chó con này.  

 

Không ngờ hắn ta còn biết nam nữ thụ thụ bất thân.  

 

Còn hắn ta thì không phải là nam nhân hay sao?  

 

“Ngươi có thể tìm một nữ đại phu đến đây, đường đường Ma tộc chẳng lẽ ngay cả một nữ đại phu cũng không có sao?”  

 

“Đúng vậy, sao ta lại quên đi chứ. Người đâu, mau tìm nữ đại phu đến đây”.  

 

Cố Thanh Hy nhướng mày.  

 

Suýt chút nữa đã ngất đi lần nữa.  

 

“Vậy ngươi đã băng bó toàn bộ vết thương cho ta sao?”  

 

“Đúng vậy, ta đã băng bó lâu rồi, nhưng sao băng vải này lại không nới ra được? Có phải lúc băng bó ta đã buộc quá chặt khiến cho nó bị siết lại hay không?”  

 

Cố Thanh Hy khép miệng lại.  

 

Nói chuyện với một kẻ ngốc như thế này nàng thật sự sợ mình cũng sẽ ngốc theo hắn ta.  

 

Cảm giác như có thứ gì đó đang phát ra tiếng răng rắc trên người mình, Cố Thanh Hy vội vàng cúi đầu nhìn xuống.  

 

Nàng không cúi đầu xuống thì đã không sao, vừa cúi đầu xuống thì khuôn mặt của nàng đã tái nhợt, sợ đến mức không nói nên lời.  

 

Những bông hoa mạn đà la đang không ngừng bò lên người nàng như thể chúng có chân, rồi từng bông hoa ấy lại biến thành những chiếc răng nanh cắn chặt lên lớp băng vải quấn trên người nàng.  

Bình Luận (0)
Comment