Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Chương 85

Edit: Kỳ Vân

Beta: Linh cute 211 + Miêu Nhi

Văn Khanh đã có kinh nghiệm làm hoàng đế vô cùng dày dặn, các loại tấu sớ, sổ con không có gì là lạ với nàng nữa. Tại vị hơn ba mươi năm, Văn Khanh đã tạo ra một thái bình thịnh thế, nơi an cư lạc nghiệp cho con dân của vương triều Đại Đức.

Nàng không cưới chồng, chỉ nhận một chất nữ trong nhà đệ đệ làm con thừa tự, xem như là bồi dưỡng người thừa kế. Văn Khanh cũng không muốn ở lại đây lâu nên dứt khoát truyền lại ngôi vị hoàng đế cho chất nữ, sau đó rời khỏi thế giới này.

Trước khi đi, nàng nhìn thoáng qua cuộc sống của thư sinh một lần cuối. Kiều thê ấu tử, vô cùng hạnh phúc, sống đến bạc đầu răng long. Đây chắc là khoảnh khắc mà người ủy thác muốn nhìn thấy nhất.

Thư sinh xác thật là một nam nhân tốt, nhưng Văn Khanh lại không nảy sinh một tí tình cảm nào với hắn cả. Thứ nhất, người gặp hắn đầu tiên là Thẩm Văn Khanh, người hắn ôn nhu đối đãi cũng là Thẩm Văn Khanh. Hắn là niềm hi vọng ấm áp duy nhất trong lòng Thẩm Văn Khanh nên nàng không muốn phá đi đoạn tình cảm tốt đẹp đó của hai người bọn họ.

Mặc dù nàng dùng thân thể, dùng tên của Thẩm Văn Khanh nhưng nàng và Thẩm Văn Khanh đều hiểu rõ, chung quy bọn họ không phải là một người.

Thứ hai, thư sinh có lý tưởng và khát vọng của riêng mình, cũng có nỗi vướng bận về người nhà, không thể bỏ mặc hết tất cả mà vào hậu cung của nàng làm chim hoàng yến bị nuôi dưỡng. Đây chính là nỗi ô nhục của hắn.

Lý tưởng theo đuổi của mỗi người đều khác nhau, định nghĩa hạnh phúc cũng như vậy. Yêu cầu của người này chưa chắc là mong muốn của người kia. Lấy lập trường của thư sinh, điều hắn mong muốn rất đơn giản, kiến công lập nghiệp, đem lại vinh quang cho nước nhà, người thân bình an sống tốt. Đã gọi là báo đáp hắn, vậy tất nhiên là theo ý của hắn.

Huống hồ, thê tử của thư sinh cũng không phải là ai xa lạ gì.

Văn Khanh nhìn Thẩm Văn Khanh nhảy vào Chuyển Sinh Trì, đầu thai ở nguyên niên Văn Đức. Mười sáu năm sau gặp được Tể tướng đương triều cung cúc tận tụy, lao tâm khổ sức sống chết không chịu cưới vợ, một lần gặp gỡ là bên nhau cả đời. Cuối cùng nàng cũng hiểu câu "Hữu tình nhân chung thành quyến thuộc" có ý nghĩa gì.

Duyên phận do vận mệnh chú định, đi một vòng rồi lại trở về bên nhau.

**

".... Vận mệnh luôn thích đùa cợt mọi người. Những người đàn ông tôi yêu cuối cùng lại yêu cùng một người phụ nữ, thật là buồn cười."

Văn Khanh tỏ vẻ, vận mệnh không độ cô rồi, bạn trai của mình luôn bị người khác đoạt lấy, nguyên nhân ở đây rõ ràng là do nữ chủ.

Nữ chủ của thế giới này tên là Tô Lạp, từ nhỏ đã là một nhân vật cấp nữ thần. Da trắng xinh đẹp, chân dài eo thon, giá trị nhan sắc thì phải nói là vô địch. Vẻ ngoài rất tốt nhưng cũng không đồng nghĩa với việc tất cả đều tốt. Giống như ngũ âm của cô ta không được đầy đủ, kỹ thuật diễn như cá chết trôi sông nhưng cố tình cô ta lại là nhân vật trung tâm của giới giải trí.

Vì vậy có một vật thể tự xưng là hệ thống công lược nam thần từ trên trời giáng xuống. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ hệ thống giao thì sẽ được khen thưởng nhiều loại đạo cụ, giúp cô ta tăng kĩ thuật diễn, thay đổi giọng nói, tu luyện đến mức cả người trở thành siêu sao!

Tô Lạp tất nhiên vui vẻ đồng ý, đến nỗi nhiệm vụ hệ thống giao cho là công lược nam thần gì đó, cô cũng không để tâm tới, đàn ông cô trêu chọc còn thiếu sao? Nguyên nhân duy nhất hệ thống trói định cô là vì cô đã đạt được thành tựu trêu chọc một trăm người đàn ông thành công. Một nguyên nhân khác nữa là bởi vì cô ta đủ đẹp! Là người địa cầu có vẻ đẹp kinh diễm nhất -- Đây chính là đánh giá của hệ thống dành cho cô.

Vì vậy Tô Lạp nhanh chóng bắt đầu hành trình thu thập nam thần. Loại nam thần nào trong giới giải trí cũng đều bị cô trêu chọc một lần, hơn nữa tất cả đều vô cùng yêu cô!

Mà người ủy thác Tô Văn Khanh tương đối xui xẻo, tất cả năm người bạn trai đều bị Tô Lạp thông đồng hết, thù này lớn đến thế nào chứ?

"Tình cảm trong giới giải trí đến nhanh mà đi cũng nhanh, hợp tác thì ở, không hợp tác thì đi. Mỗi một cuộc tình mặc dù tôi không yêu đến mức tình sâu biển nặng nhưng lần nào tôi cũng vô cùng nghiêm túc. Vậy mà lần nào cũng bị cô ta đào góc tường! Một lần thì có thể xem như trùng hợp, hai lần cũng có thể xem là ngoài ý muốn nhưng mẹ nó cô ta đoạt hết năm lần của tôi!!"

"Nếu tôi còn nhịn nữa thì tôi chính là con rùa rụt cổ! Nhưng cô ta được tất cả bạn trai cũ che chở! Thậm chí vì cô ta mà ra tay phong sát, bôi đen tôi! Đến cuối cùng tôi muốn đồng vu quy tận, uy hiếp bọn họ tôi sẽ tuôn ra những chuyện trước kia nhưng không một ai tin tôi cả, tất cả fans đều nói tôi muốn tạo scandal với idol của bọn họ! Tạo scandal em gái mấy người đó!"

Người ủy thác này thật sự làm cho người khác rất đồng tình, Văn Khanh không phúc hậu cười một tiếng.

"Nên nguyện vọng của tôi là..."

Miệng Tô Văn Khanh nhếch lên một cách quỷ dị, làm Văn Khanh bỗng nhiên cảm thấy có dự cảm không lành.

"Tôi muốn sinh con cho bọn họ."

Văn Khanh: "???"

"Tôi phải để lại chứng cứ, tôi muốn đám fans hâm mộ biết, tôi không tạo scandal, tôi thật sự từng ngủ với bọn họ! Mấy người bọn họ không phải toàn tâm toàn ý yêu Tô Lạp sao, trong lòng hay trong mắt cũng không chấp nhận được một hạt cát, hận mình không phải là xử nam, ngoại trừ Tô Lạp ra thì bọn họ còn ngó ngàng gì tới người khác đâu? Tôi vô cùng chờ mong nhìn thấy cảnh bọn họ liều mạng rũ sạch quan hệ với tôi, vẻ mặt lúc biết tôi đã có con, nhất định sẽ rất đặc sắc!"

Văn Khanh: "...." Cô thu hồi lời nói vừa rồi, Tô Văn Khanh có chỗ nào cần người khác đồng tình? Nhìn cô ta bây giờ đi!

"Còn nữa, Tô Lạp nói không muốn làm tiểu tam nhưng cô ta lại cướp hết năm người bạn trai của tôi, lại còn làm ra vẻ vô tội bất đắc dĩ! Chuyện tốt đều là của cô ta còn chuyện xui xẻo lại chạy đến chỗ tôi! Không được, cô giúp tôi đẩy cô ta ra ngoài ánh sáng, làm cho mọi người biết được bộ mặt thật của cô ta!"

Văn Khanh hít sâu một hơi, cuối cùng cũng từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần: "Cô nghiêm túc sao?" Cùng năm người đàn ông yêu đương cũng được, nhưng cùng năm người đàn ông sinh con? Chị gái này nghĩ cái *beep* gì vậy?

"Đúng vậy, tôi vô cùng nghiêm túc! Bọn họ chơi tôi, tôi cũng phải chơi chết bọn họ! Tôi chết rồi còn sợ cái gì nữa?"

Văn Khanh nhịn xuống ý muốn tát chết cô ta, hít sâu một lần nữa: "Được, như cô mong muốn."

Mắt Tô Văn Khanh sáng lên, còn muốn nói gì nữa nhưng đã bị Văn Khanh nhanh nhanh tay lẹ mắt đập một cái hôn mê. Nếu để cô ta nói tiếp, không chừng còn nói thêm yêu cầu kì quái gì đấy nữa!

Tiếng chuông tan học vang lên, Văn Khanh một bên thu dọn đồ đạc một bên tự hỏi làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ lần này.

Trong nguyên tác lúc Tô Văn Khanh ra sân đã là ảnh hậu thế hệ một. Năm hai mươi sáu tuổi thì đang yêu đương với tiểu thịt tươi Phương Tử Thanh. Tiểu thuyết lấy Tô Lạp làm chủ tuyến mà viết, bắt đầu từ khi Tô Lạp tốt nghiệp đại học có được hệ thống, người công lược đầu tiên là tiểu thịt tươi Phương Tử Thanh.

Người Tô Văn Khanh yêu không phải chỉ có mỗi năm người nhưng cô lại bị Tô Lạp cướp mất năm người này, theo thứ tự là cán bộ ưu tú cấm dục Hạ Tấn Sinh, vua màn ảnh quốc tế Bạc Hà, tiểu thịt tươi đang nổi Phương Tử Thanh, nam thần vô lại Hứa Trản, nam thần ôn nhu Thẩm Nhược Sơ, đều là nhân vật cấp nam thần trong giới giải trí.

Điều kiện của Tô Văn Khanh càng không thể bàn cãi, dáng dấp vô cùng xinh đẹp, biết diễn biết hát, tuổi còn khá trẻ đã xuất bản mấy album nhạc, con đường ngôi sao vô cùng bằng phẳng. Bởi vậy sự tồn tại của cô không chỉ vận chuyển đàn ông cho nữ chính, cũng làm đại Boss để nữ chính lột đồ.

Văn Khanh xuyên tới hơi sớm, bây giờ Tô Văn Khanh còn chưa xuất đạo, vẫn là một học sinh cấp ba ngây ngô vừa tròn mười tám tuổi. Nữ chính hình như vẫn chỉ là một học sinh cấp hai? Cách thời gian hệ thống xuất hiện còn sớm chán.

Nhưng cũng không có quy định nào bắt buộc cô không được bắt đầu làm nhiệm vụ sớm, người ủy thác không phải muốn sinh con với nhóm bạn trai à? Cô đẻ năm đứa cũng tốn mất năm năm, không bắt đầu trước thì làm sao làm được? Huống hồ cô và mục tiêu nhiệm vụ còn học chung một trường. Cơ hội tốt như vậy đương nhiên không thể bỏ qua.

Học chung trường với Tô Văn Khanh là Hứa Trản, một trong những nam thần của trường học Lâm Thành, tính cách quái đản, không thích học tập, trốn học hút thuốc đánh nhau, việc ác nhiều không kể hết nhưng bởi vì trong nhà có bối cảnh, trường học cũng mở một mắt nhắm một mắt cho qua, không ai có thể quản nổi hắn.

[Độ khó cưa đổ là nửa sao.]

Sở dĩ thấp như vậy bởi vì tiểu tử này thật ra đã thầm mến Tô Văn Khanh, chỉ là lúc học cao trung không dám thổ lộ. Về sau hắn tiến vào ngành giải trí cũng là vì ánh trăng trong lòng nhớ mãi không quên. Nhưng cuối cùng sau khi được ở cùng một chỗ với nữ thần thì nữ chủ xuất hiện, thế là hắn gặp được nốt ruồi chu sa chân chính, còn Tô Văn Khanh đã từng là ánh trắng sáng biến thành hạt cơm dính trên quần áo vô cùng đáng ghét.

Nhưng bây giờ đang là lúc tuổi còn nhỏ, Tô Văn Khanh vẫn là nữ thần trong lòng Hứa Trản, chờ cô rèn sắt khi còn nóng cưa đổ hắn, sau đó để hắn đến với hoa hồng đỏ, như vậy sẽ không có quan hệ gì với hoa hồng vàng là cô.

Văn Khanh đẩy xe từ sân trường ra ngoài, đi đường tắt vòng lên đầu đường nhỏ. Trước kia Tô Văn Khanh hay đi đường này, nhưng sau khi phát hiện nơi này thường xuyên gặp phải mấy thiếu niên bất lương, cô liền đổi lại đường đi.

Mà mấy thiếu niên bất lương kia chính là Hứa Trản và đám bạn xấu xa của hắn, Hứa Trản chờ ở đây là bởi vì khi nữ thần đi ngang qua, hắn có thể nhìn nhiều thêm một chút. Đáng thương cho hắn, Tô Văn Khanh lại cho hắn là lưu manh, muốn trốn tránh còn không kịp.
Bình Luận (0)
Comment