Cửu Đỉnh Ký

Chương 154

Mười một vị đô thống trên điện, trong lòng đều có chút mong đợi. Vị trí thống lĩnh bị khuyết đương nhiên phải tuyển người mới rồi!

Ngay cả ba vị thống lĩnh Bàng Sơn, Tang Phong, Quan Lục trong lòng cũng không bình tĩnh được! Đây lại là tuyển đệ nhất thống lĩnh a…

Bàng Sơn là đệ nhị thống lĩnh, Tang Phong là đệ tam thống lĩnh, Quan Lục là đệ tứ thống lĩnh. Ba người bọn họ đều cùng muốn tiến thêm một bước!

- Lúc này Lưu Tinh của ta cũng có chút thành tựu! Đến cả sư thúc sợ cũng không phải là đối thủ của ta... Vị trí đệ nhất thống lĩnh này phải là của ta!

Tang Phong cả người nóng bừng lên. Lưu Tinh đao chính là một trong số hai đại thiên cấp mật điển của Quy Nguyên Tông, chuyên về đao pháp. Tang Phong trước giờ vẫn kiên nhẫn tiềm tu, rất ít lưu lãng trong thiên hạ. Vì thế, thanh danh của hắn cũng không lớn. Nhưng trước khi Đằng Thanh Sơn đến, Gia Cát Nguyên Hồng cũng đã chấm Tang Phong! Bởi vì, Tang Phong một mạch khắc khổ tiềm tu, thực lực rất kinh người. Bọn người thanh niên thế hệ Gia Cát Vân giao thủ với hắn đều bị đánh bại một cách dễ dàng!

- Nhị sư bá làm việc cho Quy Nguyên Tông chúng ta, chỉ huy Hắc Giáp quân chiến đấu nhiều năm rồi, công lao rất lớn! Từ hôm nay, nhị sư bá sẽ là trưởng lão của Quy Nguyên Tông!

Gia Cát Nguyên Hồng nói sang sảng, trên mặt Ký Hồng cũng lộ vẻ tươi cười. Già rồi, thoái vị làm chức trưởng lão, coi như là công thành danh toại. Không ít người hướng về phía Ký Hồng chúc mừng. Gia Cát Nguyên Hồng dừng lại một chút, rồi nói:

- Song vị trí thống lĩnh Hắc Giáp quân không thể khuyết được.

Nhất thời, trong đại điện lại im lặng. Thanh âm Gia Cát Nguyên Hồng vang vang trong đại điện trống trải:

- Vị trí đệ nhất thống lĩnh Hắc Giáp quân sẽ do Đằng Thanh Sơn, nguyên đô thống của lĩnh một dưới trướng Ký Hồng đảm nhiệm!

Trong đại điện mọi người ồ lên! Đằng Thanh Sơn làm đệ nhất thống lĩnh? Không ít người nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.

- Đằng Thanh Sơn. Đi lên đây tiếp nhận chiến giáp!

Gia Cát Nguyên Hồng cất cao giọng nói. Đằng Thanh Sơn lập tức đứng dậy, đi về phía Gia Cát Nguyên Hồng.

- Sao lại là hắn?

Tang Phong sắc mặt đại biến.

- Ta vốn là thống lĩnh! Cho dù đề bạt Đằng Thanh Sơn làm thống lĩnh, nhiều nhất cũng chỉ nên cho hắn làm đệ tứ thống lĩnh. Vị trí đầu, hẳn phải do ba người chúng ta trúng tuyển! Với thực lực của ta, vị trí đệ nhất thống lĩnh hẳn phải là ta mới đúng!

Hai tròng mắt sắc bén Tang Phong hơi nheo lại.

Đột nhiên … Tang Phong đứng phắt dậy, đi đến giữa điện, nhất thời không ít người nhìn về phía hắn.

- Hử?

Gia Cát Nguyên Hồng nhìn về phía ái đồ của mình.

- Có kịch hay xem rồi!

- Tang Phong sợ là không phục

Các trưởng lão hộ pháp nhìn nhau cười. Ai cũng rất hứng thú nhìn cảnh này. Dù sao đây là việc nội bộ của Hắc Giáp quân, tuyển đệ nhất thống lĩnh. Cho dù tuyển đi tuyển lại cũng không đến lượt các hộ pháp trưởng lão đảm nhiệm.

Đằng Thanh Sơn cũng nhìn về phía này.

- Sư phụ!

Tang Phong cung kính nói.

- Thanh Sơn sư đệ thực lực bất phàm, cũng lập được công lớn, đích xác có tư cách trở thành thống lĩnh! Chỉ là, Thanh Sơn sư đệ dù sao cũng quá trẻ, kinh nghiệm ít. Lúc trước sư bá tổ đảm nhiệm chức đệ nhất thống lĩnh, ba người chúng ta rất tin phục. Nhưng Thanh Sơn... con thấy, hay là tạm thời để sư đệ đảm nhiệm đệ tứ thống lĩnh thì tốt hơn.

Hai người Quan Lục và Bàng Sơn đều trầm mặc. Tang Phong cảm thấy thấp thỏm, chờ xem Gia Cát Nguyên Hồng nói gì!

- Lui ra! - Gia Cát Nguyên Hồng quát. Tang Phong sững sờ, ngẩng đầu nhìn về phía Gia Cát Nguyên Hồng. Gia Cát Nguyên Hồng sầm mặt xuống nói:

- Ai là đệ nhất thống lĩnh là do ta và chấp pháp trưởng lão cùng thương nghị quyết định. Đâu tới lượt ngươi định đoạt? Đủ rồi! Phong nhi, ngươi lui xuống trước đi.

Tang Phong cảm thấy chấn động.

Ở Quy Nguyên Tông, địa vị cao nhất là tông chủ và chấp pháp trưởng lão. Những việc lớn bình thường đều là do tông chủ và chấp pháp trưởng lão thương lượng quyết định. Hắn là một đệ tử đích xác không có tư cách hoài nghi quyết định này. Tang Phong cảm thấy không cam lòng... Những năm gần đây, hắn đều là đại biểu cho thế hệ thanh niên của Quy Nguyên Tông. Không ai so được với hắn. Tang Phong cũng không lui ra, cắn răng cất cao giọng nói:

- Sư phụ! Vị trí bốn Đại thống lĩnh này, là căn cứ vào thực lực. Năm đó sư bá tổ đánh bại ba người chúng ta. Bây giờ, Thanh Sơn sư đệ muốn đảm nhiệm đệ nhất thống lĩnh, vậy cũng phải cho người ta tâm phục. Ta là người đầu tiên khiêu chiến... Xem Thanh Sơn sư đệ có bản lĩnh như thế nào!

Tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng thầm thở dài. Đồ đệ Tang Phong này nghị lực thực sự không tệ, cũng có thiên phú. Cái duy nhất không hay là — quá coi trọng danh lợi! Khi còn ở Hắc Giáp quân, Tang Phong cũng rất coi trọng sự phân chia cấp bậc cao thấp. Những Hắc Giáp quân đô thống nhìn thấy Tang Phong đều rất sợ.

- Đến cả việc ai là đệ nhất thống lĩnh mà cũng giữ trong lòng... Ánh mắt hẹp hòi quá. Thống lĩnh? Trưởng lão? Đều là hư vô. Đạt tới tiên thiên, trở thành tiên thiên cường giả, đó mới thật là bổn sự.

Gia Cát Nguyên Hồng đối với tên đệ tử Tang Phong của mình hiển nhiên hơi không hài lòng.

- Lần này cũng nên mượn tay Thanh Sơn, giáo huấn hắn một chút. Hy vọng hắn có thể tỉnh lại!

Gia Cát Nguyên Hồng vẫn rất hi vọng vào tên đệ tử vốn có nghị lực này.

- Thanh Sơn. Ngươi có bằng lòng ứng chiến hay không?

Gia Cát Nguyên Hồng nhìn về phía Đằng Thanh Sơn. Đám trưởng lão hộ pháp thống lĩnh trong điện đều nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.

- Đệ tử nguyện ý.

Đằng Thanh Sơn khom người nói. Tang Phong liếc nhìn Đằng Thanh Sơn ánh mắt sắc như đao.

Gia Cát Nguyên Hồng khẽ gật đầu, rồi cất cao giọng nói:

- Nhưng hôm nay là ngày Thanh Sơn tiếp nhận đệ nhất thống lĩnh! Không nên khiêu chiến... Phong Nhi trước tiên lui xuống! Hôm nay, Thanh Sơn tiếp nhận chiến giáp trước. Đợi ngày hai mươi tám tháng chín, ba vị thống lĩnh kia nếu không phục, đều có thể khiêu chiến Thanh Sơn! Ai chiến thắng cuối cùng, sẽ là đệ nhất thống lĩnh!

- Vâng thưa sư phụ.

Tang Phong lúc này mới lui ra, liếc liếc mắt nhìn Đằng Thanh Sơn.

-. Giết chết Mạnh Điền thì sao? Đấu ngang tay với hắc bạch Nhị trưởng lão sao? Thực lực chắc không kém. Nhưng... Mới mười bảy, ta không tin hắn là đối thủ của Lưu Tinh đao!

Tang Phong rất tự tin.

...

Trên đại điện

Đằng Thanh Sơn cung kính tiếp nhận một bộ huyền thiết chiến giáp đi đôi với chức đệ nhất thống lĩnh.

- Huyền thiết trọng giáp của Thống lĩnh quả nhiên rất nặng.

Vừa cầm lấy nó, Đằng Thanh Sơn đã thấm thía sức nặng của áo giáp. Xích thiết trọng giáp của Bách phu trưởng, chưa tính cả giày và mũ trụ, cộng lại chừng hơn hai trăm cân. Một bộ hàn thiết chiến giáp của đô thống cũng phải tới ba trăm cân. Dù sao chỉ cần một lớp hàn thiết bên trong giáp đã hơn mười cân rồi.

Trọn bộ huyền thiết trọng giáp của thống lĩnh, cộng lại phải trên năm trăm cân! Cho dù là võ giả nhất lưu, mặc bộ quần áo năm trăm cân trên người, chắc chắn cũng cảm thấy không thoải mái. Những người có thực lực tiếp cận với Địa Bảng như Ký Hồng, Bàng Sơn, cũng có thể chịu được. Nếu lao vào chém giết, sẽ làm ảnh hưởng tới tính linh hoạt. Bình thường khi mặc vào, chỉ là mặc áo giáp để đi chiến đấu thôi. Bởi vậy có thể thấy, lân giáp Xích Lân thú quí giá như thế nào, trọn bộ chỉ khoảng một trăm cân mà trình độ phòng ngự cao hơn cả hàn thiết trọng giáp một bậc, các chỗ nối cũng được bảo vệ rất tốt!

Trong đại điện bổ nhiệm đệ nhất thống lĩnh, còn ở ngoài đại điện, hai mươi bảy Đại đệ tử mặc áo bào trắng và Hắc Giáp bách phu trưởng mặc trang phục đen, đều có thể nghe thanh âm trong điện rõ ràng. Mọi người đều thầm thì thảo luận.

- Đệ nhất thống lĩnh lại là Đằng Thanh Sơn.

- Ta sớm đã đoán được rồi. Hắn có thể đấu ngang tay với Hắc Bạch trưởng lão của Tiêu Dao Cung. Hắc bạch trưởng lão đó... Đều là có tên trên Địa Bảng. Tùy tiện một người, một chiêu đã có thể giết chết chúng ta rồi. Hai vị liên thủ không thể đánh bại được Đằng Thanh Sơn. Chậc chậc, ngày nào đó, ta cũng có thể bằng được Thanh Sơn thì tốt quá.

- Còn gọi là Thanh Sơn sư đệ? Người ta là thống lĩnh.

- Hắn cũng là một trong số hai mươi bảy Đại đệ tử như chúng ta. Gọi sư đệ thì đã làm sao.

- Miễn bàn đi. Vừa mới nghe rồi đó: ngày hai mươi tám tháng chín, Tang Phong thống lĩnh muốn khiêu chiến với Thanh Sơn thống lĩnh.

- Tang Phong... Trong thế hệ thanh niên chúng ta, hắn trước giờ chưa biết thua.

- Đằng Thanh Sơn có thể chém giết cao thủ Địa Bảng mà!

...

Một đám cao thủ đệ tử và bách phu trưởng thầm thì thảo luận. Còn Đằng Thanh Hổ là vui vẻ nhất.

Không lâu sau, trong đại điện bỗng thấy một đám người đi ra. Tông chủ chấp pháp trưởng lão đi trước. Sau đó là bốn Đại thống lĩnh, trưởng lão, đô thống hộ pháp đi theo sau. Nhất thời, đám bách phu trưởng và các đệ tử ở ngoài đại điện đều im lặng.

- Biểu ca. Bộ huyền thiết trọng giáp này ngươi giúp ta mang về nhé.

Đằng Thanh Sơn đưa món đồ cho Đằng Thanh Hổ.

- Được.

Đằng Thanh Hổ gật đầu lia lịa.

- Ta có việc. Một lát nữa mới về nhà.

Nói rồi. Đằng Thanh Sơn đi theo tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng. Đằng Thanh Sơn cứ lẳng lặng đi theo sau Gia Cát Nguyên Hồng.

- Thanh Sơn. Quyết định xong chưa? Học kiếm pháp hay là thương pháp?

Gia Cát Nguyên Hồng mở miệng hỏi.

- Sư phụ. Đệ tử học thương pháp!

Đằng Thanh Sơn cung kính nói. Gia Cát Nguyên Hồng nghe xong không khỏi gật đầu:

- Ta cũng đoán là như vậy! Thanh Sơn, kỳ thật kiếm pháp và thương pháp cũng có chỗ chung! Kiếm chú trọng về đâm, mà thương pháp thì cũng trọng về đâm! Những thành tựu của ngươi về thương pháp, hoàn toàn có thể chuyển hóa thành kiếm pháp.

Đằng Thanh Sơn cũng hiểu, thương pháp và kiếm đích xác có chỗ chung. Một thanh kiếm cũng là một trường thương được đơn giản hoá!

- Thương trường…. nếu hai người có một khoảng cách, vậy thương sẽ có ưu thế! Chính vì chiều dài, nó lại không linh hoạt bằng kiếm! Trường kiếm bốn thước, có thể thay đổi thi triển ra các loại kiếm pháp. Đặc biệt sau khi đạt tới tiên thiên... Từ sau khi Thi kiếm Lý Thái Bạch xuất thế tung hoành trong thiên hạ, kiếm pháp càng đạt tới đỉnh cao. Trong những cường giả tiên thiên, người sử dụng kiếm là nhiều nhất!

Gia Cát Nguyên Hồng nói. Đằng Thanh Sơn cũng biết về Thi Kiếm Tiên Lý Thái Bạch.

Đến cả trong bộ sách về Địa Bảng, Tiềm Long Bảng cũng nhắc tới đám người Thi Kiếm Tiên Lý Thái Bạch, Vũ Hoàng, Tần Lĩnh Thiên Đế.

Từ các loại bộ sách này, địa vị cao nhất là Vũ Hoàng và Tần Lĩnh Thiên Đế. Hai người đó đều đã từng thống nhất thiên hạ. Hơn nữa vũ lực đều có một không hai thiên hạ. Trong số những cao thủ không thống nhất thiên hạ, chỉ có hai người có thể cùng sánh vai được với Vũ Hoàng, Tần Lĩnh Thiên Đế.

Một người lập ra Ma Ni Tự, sáng chế phương pháp tu luyện Phật Tông được xưng là tổ sư Phật Tông tên là Thích già! Ma Ni Tự có thể độc chiếm hai châu trong chín châu, cao thủ nhiều như mây, thâm sâu khôn lường, trở thành phái mạnh nhất trong số tám Đại tông phái ở cả Cửu Châu. Việc này có quan hệ rất lớn với Thích già tổ sư.

Người còn lại là phong hoa tuyệt đại Thi Kiếm Tiên Lý Thái Bạch. Người này ba ngàn năm trước, chỉ có một thanh trường kiếm mà tung hoành thiên hạ, không có địch thủ. Song hắn không khai tông lập phái, tuyệt học của hắn là Thanh Liên Kiếm Ca nghe nói cũng xảy ra một trường hạo kiếp trong lịch sử.

Vô số năm qua, bốn người này đứng trên đỉnh cao. Họ cũng để lại tứ đại bí điển. Cửu Đỉnh Thiên Thư, Thanh Liên Kiếm Ca, Kim Thân Phật Đà, Thiên Đế Thần Giám. Tứ đại bí điển này được xưng là tứ đại Thần Cấp Bí Điển. Nhưng, vô số năm qua, cũng có người có được những bí điển này, nhưng lại không một ai có thể đạt tới thành tựu của bốn người đó.

- Thi Kiếm Tiên Lý Thái Bạch?

Đằng Thanh Sơn lắc đầu nói:

- Sư phụ, ta vẫn học thương pháp!

Cổ nhân không có thành tựu về thương pháp, chẳng lẽ... Mình không thể sáng tạo ra một bộ độc đáo sao?

- Ngươi đó, vi sư không thuyết phục ngươi nữa. Theo vi sư vào Vũ Các!

Gia Cát Nguyên Hồng lắc đầu cười.
Bình Luận (0)
Comment