Cửu Đỉnh Ký

Chương 287

Lúc trước đã có không ít người ly khai, vừa nghe thấy tiếng chim ưng kêu cũng lại đều chạy tới như bay. Lúc này ở hai bên Sinh Tử Nhai đã tụ tập hơn một ngàn người, hơn nữa còn không ngừng gia tăng. Nhiều người còn đứng xa xa ở hai bên vách núi quan khán, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vào Đằng Thanh Sơn và Nhật Lôi Mục!

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, chân trái Đằng Thanh Sơn tiến về phía trước nửa bước, tay trái đưa ra phía trước, hướng thẳng về phía đối thủ, còn tay phải ép vào bộ vị gần xương sườn.

Chiêu này rõ ràng chính là Hình Ý Tam Thể Thức!

- Đây là chiêu gì?

- Ác ma A Lạp Đạt cũng không công kích mà đứng nguyên như vậy là có ý gì đây?

- Đứng như vậy có tác dụng gì chứ?

Tất cả mọi người đều mờ mịt.

Nhưng đối thủ của Đằng Thanh Sơn là Thần Tướng Nhật Lôi Mục, lại cảm thấy Đằng Thanh Sơn xa xa tựa như một con độc lang đang nhìn chằm chằm vào hắn.

- Hừ, phòng ngự à?

Thân hình Nhật Lôi Mục lóe lên, mang theo một vòng tàn ảnh vây chặt lấy Đằng Thanh Sơn, tìm cơ hội công kích. Đằng Thanh Sơn cứ chuyển động tại chỗ, tay trái luôn chỉ vào đối thủ!

Vù! Nhật Lôi Mục khựng lại.

- Tư thế này...

Nhật Lôi Mục di động vây Đằng Thanh Sơn thành một vòng, nhưng lại cảm giác thời khắc nào cũng bị Đằng Thanh Sơn bao phủ!

Mặc dù chỉ thuần túy đưa ra một tư thế... Nhưng lại làm cho Nhật Lôi Mục có một loại cảm giác không thể nào xuống tay được!

- Ác ma A Lạp Đạt này cũng đã chạm đến bên bờ hư cảnh rồi ư?

Nhật Lôi Mục rốt cục phát hiện ra tư thế nghênh địch Tam Thể Thức hết sức đơn giản này lại ẩn chứa huyền cơ vô cùng. Đặc biệt là khi chính tay Đằng Thanh Sơn thi triển!

- Chẳng quản hắn ra chiêu gì, ta cứ trực tiếp phá nó!

Nhật Lôi Mục dù sao cũng đã một siêu cường giả sống trên một trăm tám mươi tuổi. Hừ nhẹ một tiếng, chỉ thấy luồng khí màu trắng từ mũi hắn phun ra rồi lập tức tốc độ cả người đề thăng lên đến cực hạn, chỉ để lại một tàn ảnh còn bản thân đã tới trước người Đằng Thanh Sơn!

- Thật nhanh!

- Nháy mắt đã xuyên qua khoảng cách hai mươi trượng. Đây là tốc độ gì?

- Không hổ là đệ nhất Thần Tướng!

Những người quan khán đã phục rồi. Trong sự cảm thán của họ, lại pha lẫn với cả những tiếng kêu hoảng sợ.

- Bùng!

Đằng Thanh Sơn chỉ dùng bàn tay trái đánh ra!

Bàn tay Nhật Lôi Mục đã bị bàn tay của Đằng Thanh Sơn chụp trúng. Lực từ một chưởng của Đằng Thanh Sơn tựa như một quả núi nhỏ ầm ầm nện xuống, sắc mặt Nhật Lôi Mục đỏ bừng lên, cả người lập tức lùi lại hơn mười bước rất nhanh, mỗi một bước đều lưu lại trên nền đá những dấu chân sâu hoắm, mặt đất nứt nẻ! Những viên đá ở gần đó tựa như những ám khí bắn ra chung quanh làm mọi người đang vây xem sợ hãi vội thối lui mấy trượng!

Hai chân Nhật Lôi Mục cắm vào đá núi, mắt trợn trừng, hét lớn một tiếng:

- Hay quá!

Rồi lần nữa lao lên!

Tốc độ nhanh đến cực hạn!

Lần này, song thủ của Nhật Lôi Mục hoàn toàn hóa thành ảo ảnh, mang theo tiếng rít sắc bén làm cho không khí chấn động vặn vẹo, liên tiếp đánh về phía Đằng Thanh Sơn.

- Bùng!

- Bùng!

Đằng Thanh Sơn hai tay một trước một sau, những cú đánh lần lượt thay đổi, hơn nữa tư thế Tam Thể Thức của hắn rất thuận lợi để bung sức mạnh cả thân thể ra. Đằng Thanh Sơn với sức từ eo lưng làm cho sức mạnh song thủ phát huy tới trình độ khó tin! Cơ hồ mỗi một chưởng đều có lực gần trăm vạn cân!

Tốc độ càng nhanh, uy lực mỗi một chưởng sẽ càng không thể quá mạnh!

Nhưng Đằng Thanh Sơn đã hoàn toàn phá hỏng qui luật này.

Chỉ thấy mỗi một lần Nhật Lôi Mục đều bị đẩy lui hai trượng, rồi lại một lần nữa xông lên! Tốc độ của Nhật Lôi Mục, quả thực sắp đến mức làm cho người ta dùng mắt thường cũng không thể thấy được. Nhưng Đằng Thanh Sơn lại cứ vững vàng như tảng đá, đôi tay tựa như hai quả núi, liên tiếp đánh ra!

- Bùng!

- Bùng!

... Những âm thanh trùng điệp như sấm giữa trời xuân!

Mỗi một lần đánh ra, đều khiến cho đá núi lắc lư, mặt đá nứt nẻ!

Những lưỡi khí chém tán loạn, kình phong làm đá bay tán loạn!

Trong đá núi vụn và màn bụi bặm, thân ảnh Đằng Thanh Sơn và đệ nhất Thần Tướng Nhật Lôi Mục đều trở nên hơi mơ hồ. Nhưng tất cả mọi người ở đây đều có thể nhìn ra! Thân ảnh Đệ nhất Thần Tướng Nhật Lôi Mục mờ ảo không chừng, tựa như những đợt sóng triều! Còn ác ma A Lạp Đạt lại vững vàng đứng đó, vị trí rất ít di động, chỉ có song thủ đánh nhanh ra! Như một dãy đá ngầm chặn lại làn sóng triều hung hăng đó!

Mặc cho ngươi công kích ngàn vạn lần, ta vẫn hoàn toàn bất động!

- Việc này...Việc này...

Bảy Thần Tướng khác đều kinh ngạc nhìn cảnh này.

Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhật Tề Nhĩ hơi kích động:

- Đại sư huynh rất trọng thị ác ma A Lạp Đạt. Vừa đánh, đã dùng chiêu thứ ba' Tấn Lôi Phong Liệt', là chiêu nhanh nhất trong Thiên Lôi Thất Kích...! Không ngờ, đối thủ lại có thể tùy tiện ngăn trở từng chưởng một.

Đệ tam Thần Tướng bên cạnh, liếm môi một chút, mới khẽ thở ra:

- Không hổ là siêu cường giả được xưng là ác ma A Lạp Đạt, đáng sợ.. đáng sợ!!!

- Thế mà ta lúc trước còn muốn đi giết hắn.

Nga Nhật Tề Nhĩ hai mắt tỏa sáng, không dám bỏ qua một khoảnh khắc chiến đấu nào,

- Với thực lực của ác ma A Lạp Đạt này, tay không cũng đã có thể giết chết con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú rồi! Lúc trước hắn không giết, phỏng chừng hắn biết Hồng Đồng Tuyết Sư Thú có liên quan với Lý. May quá, may quá!

Cảnh này quá ghê gớm!

Đệ nhất Thần Tướng cuồng mãnh công kích đến cực hạn, chỉ sợ những Thần Tướng kia không ai dám ngạnh kháng như vậy. Thế mà hắn cũng không thoái lui một bước!

- Cường giả chính thức!

Mọi người nín thở xem, có lẽ đây là trận đấu hấp dẫn nhất, đỉnh cao nhất trong đời họ!

- Bùng!

Thân ảnh Nhật Lôi Mục tựa như lưu quang, thối lui ra sau, cách thân ảnh thanh bào trên hai mươi trượng.

Lúc này, trong đôi mắt hổ của đệ nhất Thần Tướng Nhật Lôi Mục tràn đầy ánh sáng, miệng phát ra tiếng cười sang sảng:

- Hô Hòa huynh đệ! Chẳng trách, ngươi dám can đảm nói tay không đánh với ta một trận. Đích xác tay ngươi cứng thật đó! Thiên Lôi Thất Kích của ta nổi danh là cuồng mãnh, không ngờ chưởng pháp của ngươi lai có lực lớn hơn, tốc độ cũng nhanh hơn!

- Thống khoái, thống khoái, ta chưa gặp ai chỉ dùng tay không mà đạt tới cấp độ như ngươi!

Thân ảnh thanh bào của ác ma A Lạp Đạt cũng phát ra tiếng cười vang vọng tận chân trời.

Nói về phòng ngự!

Đằng Thanh Sơn lĩnh ngộ giai đoạn hai của Hành Thổ Chi Quyền, chỉ cần vung cặp song thủ đã có thể nói là tường đồng vách sắt rồi!

- Hô Hòa huynh đệ, ta sống cũng gần tới đại hạn rồi! Hơn mười năm cuối đời này cuối cùng mà còn có thể gặp được cường giả bực này, chính là vận khí của ta! Ta không muốn đánh tới mức một sống một chết. Nhưng... Thực lực của Hô Hòa huynh đệ ngươi quá mạnh nên ta không cam tâm bỏ qua trận này. Do vậy, ngươi phải cẩn thận đó! Chiêu thức về sau của ta, tự bản thân mình ta cũng không có cách nào khống chế nặng nhẹ được đâu!

Nhật Lôi Mục trịnh trọng nói.

- Ha ha, có chiêu thức gì cứ việc đưa ra đi!

Thanh Sơn lúc này cũng vô cùng hưng phấn!

Đối thủ rõ ràng có những chiêu cất dấu! Nếu không nhờ vào việc mình vừa lĩnh ngộ được giai đoạn hai của Hành Thổ Chi Quyền, chỉ cần chưởng pháp nhanh như thiểm điện, mau lẹ như gió vừa rồi cũng buộc mình nhận thua rồi! Nhưng bây giờ khác hẳn, vừa đốn ngộ một ngày, Đằng Thanh Sơn đã lột xác!

- Đại sư huynh, liều mạng thật rồi!

Bảy đại Thần Tướng cảm thấy hơi kích động kinh hãi.

- Lúc này, không liều mạng không được.

Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhĩ Nhật Tề nhìn chằm chằm vào hai người trong sân.

Đệ nhất Thần Tướng Nhật Lôi Mục hừ nhẹ một tiếng, điện quang màu xanh lóe ra khắp toàn thân, râu tóc dựng đứng, mắt hổ trừng lên. Đột nhiên vọt mạnh tới trước

- Ầm!

Mặt đá núi ầm ầm rung chuyển, xuất hiện từng vết nứt ghê rợn, mà Nhật Lôi Mục lại vọt lên giữa không trung, dùng tốc độ kinh người lao xuống... Song chưởng hóa thành như những lớp vẩy cá, lần lượt thay đổi chất chồng lên nhau!

- Rào!

Nhật Lôi Mục sắc mặt đanh ác, quát lớn một tiếng, song chưởng chồng lên nhau, mãnh liệt đánh về phía Đằng Thanh Sơn ở dưới một Đại Thủ Ấn!

Đằng Thanh Sơn ngửa đầu, tay phải vốn đặt ở bộ vị xương sườn, thân thể tựa như một cây cung, lòng bàn tay phải tựa như một mũi tên mạnh mẽ chọc lên bầu trời, ngăn cản Đại Thủ Ấn đáng sợ trước mắt. Một tiếng vù, vung ra một chiêu Thác Tháp (nâng cao tháp), vung tay lên ngăn cản trực diện!

- Bùng!

Hai bàn tay đánh thẳng vào nhau!

Sóng xung kích từ hai bàn tay bung ra, nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng. Sóng xung kích lan ra, tựa như một lưỡi đao sắc bén thật lớn, cắt vào vách đá núi thành một vệt nứt lớn rất dài! Rất nhiều cây đại thụ, bụi cỏ tức thì bị chém thành mảnh vụn.

Đám người quan khán may mắn đã sớm lùi lại rất xa, không ai chết, nhưng vẫn có người bị ngộ thương.

- Ác ma A Lạp Đạt đâu rồi?

Tất cả mọi người chung quanh nhìn chằm chằm vào cái hố sâu hoắm trên bãi đất trống trên Sinh Tử Nhai. Trong cái hố sâu đó, nguyên lúc trước chính là chỗ đứng của Đằng Thanh Sơn. Nhưng bây giờ... Nơi này lại xuất hiện một hố sâu, rộng. Đệ nhất Thần Tướng Nhật Lôi Mục đang đứng ở xa xa, dán mắt vào chiếc hố sâu đó.

- Ác ma A Lạp Đạt, ở dưới hố sâu đó!

Bảy đại Thần Tướng lúc này cũng thở ra một hơi.

- ' Lôi Đình Chi Nộ' của đại sư huynh có uy lực vô cùng đáng sợ! Lực bộc phát trong nháy mắt, vượt xa tiên thiên kim đan bình thường. Nếu ta đối diện với một kích như vậy, cũng chỉ có thể né tránh, không dám chính diện kháng cự.

Nga Nhật Tề Nhĩ nhìn cái hố sâu đó,

- Không hổ là cường giả được xưng tụng là ác ma A Lạp Đạt!

- Lôi Đình Chi Nộ hẳn là chiêu thức dùng sức mạnh đơn thuần mạnh nhất của Đại sư huynh.

Thần Tướng mập mạp bên cạnh, nhìn không chuyển mắt vào hố sâu,

- Ngạnh kháng chiêu này, tên ác ma A Lạp Đạt mà không chết thì cũng trọng thương!

- Ừm, Đại sư huynh, có thể nói là cường giả tiếp cận hư cảnh nhất! Một chiêu này tuy không phải là chiêu mạnh nhất trong Thiên Lôi Thất Kích của Đại sư huynh, nhưng sức mạnh đơn thuần, lại là mạnh nhất! Một chiêu mạnh nhất của cường giả tiếp cận hư cảnh mà Hô Hòa ngạnh kháng, khẳng định phải bị trọng thương!

Không ai nghi ngờ điểm này!

Dù sao Nhật Lôi Mục cũng bay lên cao, rồi bổ xuống, năng lượng trong người tăng lên rất lớn, song chưởng chồng lên nhau, cuối cùng đánh ra một chưởng!

- Rắc!

- Rắc!

Tiếng vang lạo xạo, từ dưới hố sâu truyền ra. Nhất thời cả Sinh Tử Nhai đều yên tĩnh. Lý cũng dán mắt vào chiếc hố sâu, trong mắt có chút lo lắng.

- Ầm!

Một tiếng nổ vang lên!

Rất nhiều tảng đá từ trong hố sâu bay tán loạn. Một đạo thân ảnh thanh bào cũng lao ra trong đám loạn thạch tung tóe, cuối cùng dừng lại trên bãi đất trống. Đây chính là Hô Hòa được xưng là ác ma A Lạp Đạt. Lúc này y phục màu xanh trên người hắn đã hơi rách nát, nhưng sau mớ y phục rách nát lại mơ hồ có thể thấy những cơ bắp mạnh mẽ.

- Hô Hòa đại ca!

Lý xa xa hô lên vẻ kích động.

- Ác ma A Lạp Đạt!

Chung quanh truyền đến những tiếng kinh hô.

Còn đệ nhất Thần Tướng Nhật Lôi Mục một mạch trầm mặc, khi Đằng Thanh Sơn vừa lao ra, ngược lại có vẻ hưng phấn, thoải mái cười to:

- Ha ha, ngươi không làm ta thất vọng. Xem ra chiêu thức thứ bẩy mà ta tự nghĩ ra, ngày hôm nay có thể thi triển được rồi.
Bình Luận (0)
Comment