Cửu Đỉnh Ký

Chương 356

- Đằng huynh đệ, giúp lão phu một tay!

Đại trưởng lão kêu ầm ĩ, đồng thời hóa thành một luồng thanh quang nhào ra khỏi hố đá, sau đó thân thể lão liên tiếp chớp động vài lần đã chạy tới cạnh Đằng Thanh Sơn. Đại trưởng lão cả người y phục rách nát, trên y phục còn vương nhiều vết máu, nói vội:

- Đằng huynh đệ, nghiệt súc này vô cùng lợi hại.

Đằng Thanh Sơn vẫn đang quan sát cái hố trên vách núi, nơi con vật có cái đầu hình tam giác xuất hiện.

Xoẹt xoẹt..

Cái đầu hình tam giác hoàn toàn ra khỏi hố đá, đầu hai cái xúc tu dẹp cũng lòi ra.

- Ừm, mắt của nó?

Đằng Thanh Sơn nhìn kỹ.

Ở giữa hai con mắt kim sắc khổng lồ có một đồng tử màu đen, đôi đồng tử màu đó to bằng đồng tử của nhân loại.

- Răng rắc...

Vách đá vỡ tung, một đôi lưỡi đao khổng lồ kim sắc vô cùng sắc bén theo con quái thú thò ra. Ngay sau đó "oành" một tiếng, con quái thú này phá núi nhảy ra, trôi nổi giữa không trung,

- Oang oang...

Đôi cánh kim sắc trong suốt dang ra phe phẩy.

Trôi nổi tại giữa không trung, con quái thú này như vậy nhìn về phía ngọn núi hai người đang đứng.

- Đây là...

Đại trưởng lão giật mình.

- Hả?

Đằng Thanh Sơn cũng trừng mắt.

Hắn chưa bao giờ gặp yêu thú với bộ dáng như thế. Nhưng... hình dáng con quái vật yêu thú này làm Đằng Thanh Sơn liên tưởng đến một loại động vật bình thường ở kiếp trước, con bọ ngựa! Bộ dáng con yêu thú này rất giống con bọ ngựa! Nhưng yêu thú này có thể tích lớn hơn bọ ngựa nhiều, khí tức cũng rất đáng sợ!

Cái sọ hình tam giác, một đôi mắt thật lớn cùng với hai đồng tử màu đen nhỏ xíu.

Ngực dài hẹp màu vàng như rèn bằng sắt thép.

Bụng sau hơi phình lên, phủ lân giáp lấp lánh kim quang chói mắt. Chiều dài thân hình quái thú này đại khái khoảng bảy trượng (mười tám thước).

Đương nhiên, điều đáng sợ nhất là sáu chân của yêu thú! Tổng cộng ba cặp tiền, trung, hậu.

Đôi chân trước khổng lồ bèn bẹt như cái liềm, lóe ra một màu vàng kim nhạt. Trên những cái chân mọc ra rất nhiều cây gai nhọn, mỗi một cây gai nhọn đều dài gần bốn thước (một thước) cứ như rất nhiều cây chông nhọn sinh trưởng trên chân nó. Nơi đốt chân trước còn có một cây răng nhọn, cái răng nhọn này dài chừng tám thước (hai thước).

Chiều dài chân trước phải đạt tới năm trượng (gần mười ba thước), cặp chân trước thô chắc mạnh mẽ sắc bén như đao!

Đôi trung túc (chân giữa) và hậu túc (chân sau) hơi nhỏ hơn chút, nhưng dù nhỏ nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi. Trong mắt Đằng Thanh Sơn, trung túc và hậu túc vẫn to gần bốn thước (một thước), rất nhiều cây gai nhọn trên chân đầy gai phản xạ ánh sáng kim sắc lạnh buốt.

- Đây là yêu thú gì?

Đằng Thanh Sơn nín thở.

- Đây là... Lục Túc Đao!

Đại trưởng lão không khỏi kinh hô.

- Lục Túc Đao!

Đằng Thanh Sơn vừa cảnh giác con yêu thú trên không trung, vừa nghe Đại trưởng lão nói. Biết mình biết người mới bách chiến bách thắng được, Đằng Thanh Sơn bây giờ không hề biết sự lợi hại của con yêu thú này.

Đại trưởng lão liền nói:

- Loại Lục Túc Đao này hơn một ngàn năm trước từng xuất hiện ở Bắc Hàn Vực. Lúc đó quân đội hai gia tộc chém giết lẫn nhau. Một cao thủ Vũ Thánh trong lúc vô ý đã nhảy sâu xuống đất đụng phải con Lục Túc Đao này. Con Lục Túc Đao bị kéo ra ngoài vô cùng giận dữ, bắt đầu rồi đồ lục huyết tinh.

- Tục truyền toàn thân nó rất cứng rắn!

- Nhanh như quỷ ảnh, đặc biệt là sáu cái chân tựa như sáu cái liềm sắc bén khổng lồ, lợi hại vô cùng. Rất nhiều cây gai nhọn và răng mọc ngược cũng tùy tiện có thể đâm thủng con người, xé một người thành hai nửa.

- Lần đó một vạn hai ngàn quân sĩ chỉ có mấy trăm người may mắn chạy thoát ra được. Những người khác toàn bộ đều bị giết, kể cả hai vị Vũ Thánh.

- Nhưng từ sau đó Lục Túc Đao rốt cuộc không xuất hiện nữa, hơn một ngàn năm đã qua cũng chưa từng nghe nó xuất hiện ở nơi này. Không ngờ hôm nay có thể chạm mặt nó ở đây.

Đại trưởng lão nắm chặt Ẩm Huyết Đao. Người có danh, cây có ảnh, con yêu thú này có thể đồ lục trên vạn quân sĩ, chỉ chạy trốn được có mấy trăm người.

Cho dù là Đằng Thanh Sơn, trên một vạn người mà muốn chạy trốn, thì Đằng Thanh Sơn cũng không có khả năng trong khoảnh khắc giết nhiều được như vậy.

Chứng minh một chút, tốc độ con Lục Túc Đao rất nhanh, tốc độ giết người cũng rất nhanh! Muốn trốn rất khó!

- Hống...

Trên trời cao con Lục Túc Đao với cái đầu hình tam giác nhìn chằm chằm xuống phía dưới, trong yết hầu phát ra tiếng gầm chói tai. Rồi đột nhiên nó đáp xuống! Thân thể thật lớn hóa thành một ảo ảnh kim sắc làm bốc lên một trận cuồng phong, cuối cùng nhanh chóng lao tới, đồng thời một đôi càng khổng lồ như cái liềm bổ ra!

- Cút ngay!

Đằng Thanh Sơn và Đại trưởng lão hai người liên thủ, một người dùng thương, một người dùng đao!

- Xoảng...

Những tiếng giao kích cuồng loạn, núi đá tung tóe, bụi mù mịt tràn ngập không gian.

- Đi!

Đằng Thanh Sơn gầm lên một tiếng.

Vèo! Vèo!

Hai người Đằng Thanh Sơn và Đại trưởng lão lập tức chạy trốn về hai phía khác nhau.

- Quái vật này không thể địch lại được.

Y phục Đằng Thanh Sơn lần đầu tiên xuất hiện tổn hại, còn y phục của Đại trưởng lão Húc Nhật Thương Hành thì càng thêm rách nát, ở bụng thậm chí còn có một vết thương, máu nhiễm đỏ cả y phục.

Chỉ một lần giao thủ ngắn ngủi.

Đằng Thanh Sơn rốt cục biết được Lục Túc Đao đáng sợ như thế nào!

- Không ngờ với thương pháp của ta mà cũng không có biện pháp hoàn toàn phòng ngự được đao pháp của Lục Túc Đao!

Trong đầu Đằng Thanh Sơn rõ ràng nhớ lại cảnh đáng sợ vừa rồi. Đúng, đôi chân trước của Lục Túc Đao bổ ra đích xác có thể được xem là 'đao pháp', hơn nữa còn tinh diệu phi thường!

Trong tích tắc khi Đằng Thanh Sơn ngăn cản chiêu này, hắn kinh ngạc phát hiện ra những cây gai mọc trên chân nó lại hơi thay đổi phương hướng đâm vào Đằng Thanh Sơn!

Điều này nói lên.

Một cú chém của Lục Túc Đao, không chỉ riêng là mũi đao công kích, còn có rất nhiều mũi nhọn của những cây gai chung quanh cùng công kích! Đồng thời gặp phải hơn mười cú công kích, hơn nữa nhanh như thiểm điện, cho dù là thương pháp Hỗn Nguyên Nhất Khí của Đằng Thanh Sơn, cũng vẫn vô cùng chật vật để ngăn chặn những cây gai nhọn này.

- May mắn, lực xuyên thấu ẩn chứa trong những gai nhọn chỉ tập trung ở tiền túc. Những gai nhọn khác cho dù đâm vào trên người ta cũng nhiều nhất là phá được y phục, nhưng lại không thể gây thương tổn cho ta.

Lực của đao chém ra chỉ đặt ở mũi của tiền thối, những gai nhọn và răng nhọn thì uy lực yếu hơn nhiều. Nhưng Lục Túc Đao có tới sáu chân, bây giờ chỉ một chân là ta đã gặp phiền toái rồi. Một khi sáu chân cùng công kích, vậy thì có thể...

Đằng Thanh Sơn cũng cảm thấy Lục Túc Đao rất đáng sợ! Một khi sáu chân cùng công kích, Đằng Thanh Sơn căn bản không nắm chắc được.

- Hống...

Lại một tiếng kêu chói tai, thanh âm cứ như thủy tinh cứa vào đá.

Lục Túc Đao từ trên cao bổ về phía Đằng Thanh Sơn như chớp!

Rất hiển nhiên, tốc độ chạy trốn của Đằng Thanh Sơn thì chậm hơn Đại trưởng lão một chút!

Thứ hai, vừa mới chỉ giao thủ ngắn ngủi một lát Lục Túc Đao phát hiện ra Đằng Thanh Sơn khó diệt hơn. Do đó, nó muốn trước hết giải quyết tên khó xơi này, sau đó mới giải quyết Đại trưởng lão!

- Đằng huynh đệ, cẩn thận.

Đại trưởng lão xa xa vội hô lên.

- Cút ngay!

Đằng Thanh Sơn trong lúc lao đi, nhảy lên một gốc cây đại thụ vung mạnh một chiêu hồi mã thương. Luân Hồi thương hóa thành tia chớp màu bạc đâm vào đầu của Lục Túc Đao. Nhưng cánh con Lục Túc Đao có tới hai tầng, hai cánh mỏng như cánh ve nhè nhẹ vẫy một cái là nhanh chóng né tránh được ngay.

Ngay sau đó đôi chân sắc như đao công kích tới Đằng Thanh Sơn!

- Hống...

Tiếng gầm khó nghe của con Lục Túc Đao một lần nữa vang lên. Đôi tiền túc sắc bén bổ tới, hiển nhiên muốn xé Đằng Thanh Sơn thành hai nửa.

- Nghiệt súc!

Đằng Thanh Sơn quát lớn một tiếng, Luân Hồi thương trong nháy mắt hóa thành một thương ảnh hình tròn. Lần này, Đằng Thanh Sơn chủ yếu ngăn cản hai cái mũi nhọn của cặp tiền thối. Về phần những cây gai nhọn, Đằng Thanh Sơn hoàn toàn bỏ qua không thèm ngăn cản. Dù sao thương pháp của Đằng Thanh Sơn căn bản không cho phép hắn đồng thời ngăn cản nhiều công kích như vậy!

Nếu là người thường dùng vạn tiễn cùng bắn, Đằng Thanh Sơn có thể tùy tiện ngăn trở được.

Nhưng Lục Túc Đao chỉ cần hơn mười cái gai nhọn đã khiến cho Đằng Thanh Sơn không thể hoàn toàn ngăn cản.

- Xoẹt!

- Xoẹt!

...

Một tiếng thanh thúy vang lên. Những gai nhọn đã xé nát y phục Đằng Thanh Sơn, nhưng khi đâm vào đến da Đằng Thanh Sơn thì tựa như đâm vào vảy cá rất cứng, phát ra những tiếng vang "xoẹt" lưu trên da Đằng Thanh Sơn những vết đo đỏ, không làm trầy một chút da nào!

Đằng Thanh Sơn ngã xuống đất.

Thấy không thể giết chết nhân loại trước mắt, Lục Túc Đao lập tức dùng bốn cái chân thật dài khác cùng bổ tới.

Sáu cái chân đồng thời công kích!

- Lực công kích hai chân đã làm hai tay ta run lên rồi, lần này tới bốn chân?

Đằng Thanh Sơn lập tức triển khai Du Ngư thân pháp. Về tốc độ chạy trốn Đằng Thanh Sơn không thể so được với Đại trưởng lão. Nhưng về xê dịch nhanh như chớp, Đằng Thanh Sơn kết hợp với thân pháp Khai Sơn Tam Thập Lục Thức cùng với Du Ngư thân pháp ẩn chứa Hành Thủy Chi Đạo do mình sáng chế thì rất lợi hại.

Chỉ thấy Đằng Thanh Sơn tựa như con cá chạch trong nước, trơn tuột né tránh.

Sáu cái chân căn bản không thể đồng thời công kích Đằng Thanh Sơn.

- Con súc sinh này có chân dài thế! Ta căn bản không thể đến gần để công kích thân thể nó được. Hơn nữa chân dài như thế nếu tới gần sẽ bị nó vây chặt.

Trong mắt Đằng Thanh Sơn đột nhiên lóe sáng. Chỉ thấy xa xa một bóng người từ trên cây đại thụ lao xuống, một đao quang sắc bén đánh ra!

Chính là Đại trưởng lão!

- Choang!

Cánh mỏng như cánh ve nhưng lại như binh khí. Bờ cánh và đao quang va chạm nhau khiến Đại trưởng lão bị ném văng ra, còn Lục Túc Đao chẳng hề tổn thương chút nào.

- Hống...

Lục Túc Đao nổi giận bất chấp Đằng Thanh Sơn, bốn cánh lóe lên quay ngược lại bổ về phía Đại trưởng lão.

- U...

Một tiếng chim cao vút vang vọng phía chân trời, một tàn ảnh đỏ như lửa bay xẹt qua chân trời, rồi sau đó trôi nổi phía trước Lục Túc Đao. Thần điểu Thanh Loan toàn thân như ngọn lửa bừng bừng, tựa như mộng ảo chợt xuất hiện, đang cao cao tại thượng nhìn Lục Túc Đao. Lục Túc Đao lập tức ngửa đầu nhìn chằm chằm vào con chim trước mắt.

- Thanh Loan!

Đằng Thanh Sơn ngửa đầu nhìn.

- Vù!

Trong miệng Thanh Loan chợt phun ra một hắc diễm. Giữa ngọn hắc diễm mờ ảo có những tia tử quang. Ngọn lửa đáng sợ đốt cháy cả không gian, làm không khí chấn động vặn vẹo. Ngọn lửa trong nháy mắt bao trùm con Lục Túc Đao đang muốn né tránh. Nói về năng lực tránh né trong không trung, Thanh Loan chẳng hề kém cạnh gì so với Lục Túc Đao cả!

Dưới ngọn lửa của Thanh Loan, con Lục Túc Đao vốn cả công kích của Đại trưởng lão cũng không thương tổn được thân thể đáng sợ của nó, lúc này trên những khối lân giáp kim sắc lại phát ra những tiếng 'xoẹt xoẹt'.

- Hống...

Tiếng rống chói tai phẫn nộ vang lên.

Lục Túc Đao lao thẳng về phía chỗ nó vừa chui ra lúc nãy, sáu cái chân như đao trong nháy mắt xé rách mặt đất, lắc lư thân hình đã hơi cháy loang lổ lao vào trong đất, biến mất không thấy nữa.

- U...

Thanh Loan đứng trước mặt Đằng Thanh Sơn, đắc ý vỗ vỗ đôi cánh.

- Thanh Loan...

Đằng Thanh Sơn vui sướng, cũng có chút giật mình.

- Không hổ là yêu thú dưới hư cảnh vô địch ở Cửu Châu Đại Địa. Thần điểu Thanh Loan cùng ta tỷ thí hai lần, đều chỉ là tỷ thí, không hề sử dụng tuyệt chiêu. Khi đánh nhau sinh tử, Thanh Loan không hổ là thần điểu hành hỏa, ngọn lửa phun ra uy lực thật đáng sợ.

Đằng Thanh Sơn rốt cục hiểu ra tuyệt chiêu của Thanh Loan đáng sợ làm sao.

- Đằng huynh đệ, con chim này, con yêu thú này hình như thân mật với cậu?

Đại trưởng lão kinh ngạc đi tới hỏi.

- Vâng.

Đằng Thanh Sơn cười gật đầu.

- Thấy Lục Túc Đao, ta còn tưởng rằng nó đã yêu thú mạnh nhất dưới chiến thần rồi. Không ngờ nó...

Hai mắt Đại trưởng lão tỏa sáng nhìn Thanh Loan, còn Thanh Loan quay đầu kiêu ngạo, nó căn bản không thèm nhìn Đại trưởng lão. Đại trưởng lão thán phục tán thưởng:

- Yêu thú như thế trong thiên hạ chỉ sợ chỉ có sư phụ ta và Thiên Phong chiến thần mới có khả năng đối phó được. Hơn nữa là yêu thú giống điểu... Một khi muốn chạy trốn, ngay cả cường giả chiến thần cũng căn bản không có biện pháp truy theo được.

Thanh Loan là loại yêu thú bay nhanh nhất mà Đằng Thanh Sơn gặp qua.

Đích xác...

Cường giả hư cảnh thì chỉ có hư cảnh đại thành mới có thể phi hành. Cường giả hư cảnh bình thường cho dù có thể đối phó được Thanh Loan, nhưng Thanh Loan mà muốn chạy trốn thì cường giả hư cảnh cũng chỉ có thể ngửa đầu nhìn nó chạy trốn.

Cho dù có thể phi hành cũng chỉ là khống chế lực thiên địa để phi hành thôi, so tốc độ với Thanh Loan ai nhanh hơn ai cũng khó nói.

- Đằng huynh đệ, cậu thật lợi hại. Lão phu ta rất hâm mộ cậu. - Đại trưởng lão khen.

- Đại trưởng lão, ông vừa rồi nói tới sư phụ của ông? - Đằng Thanh Sơn kinh ngạc hỏi.

- Ha ha... Trong thiên hạ có một vài đại gia tộc cao nhất đều biết việc này.

Đại trưởng lão cười nói:

- Trên Đoan Mộc Đại Lục tổng cộng có hai người đạt tới chiến thần. Một là người của gia tộc Thiên Phong, được xưng là 'Thiên Phong chiến thần'. Người kia là người của Húc Nhật Thương Hành chúng ta, cũng chính là sư phụ ta được xưng là 'Vân Mộng chiến thần'.

Đằng Thanh Sơn chấn động.

Đoan Mộc Đại Lục rốt cuộc có bao nhiêu cường giả cấp bậc chiến thần (hư cảnh). Lúc trước Đằng Thanh Sơn cũng chỉ đoán cũng không biết rõ là bao nhiêu.

Trên Cửu Châu Đại Địa, vùng Dương Châu có hai hư cảnh!

Còn Đoan Mộc Đại Lục cũng có hai hư cảnh!

'Thiên Phong chiến thần, Vân Mộng chiến thần... '- Đằng Thanh Sơn nhớ kỹ hai cái tên này.

- Chúng ta lần này hạ bảo trụ tính mạng dưới tay con Lục Túc Đao này quả là may mắn.

Đại trưởng lão than. Đột nhiên lão nhìn về phía Đằng Thanh Sơn:

- Đằng huynh đệ, đến giờ cậu còn chưa biết tên ta phải không?

- Vãn bối chỉ biết Đại trưởng lão họ Mục! - Đằng Thanh Sơn cười nói.

- Ta là Mục Vọng!

Đại trưởng lão cười:

- Nếu tôn trọng ta, gọi ta một tiếng Mục lão ca là được. Năm nay ta đã một trăm ba mươi tuổi, hẳn là lớn hơn cậu đấy.

Một trận vừa rồi Đằng Thanh Sơn có thể đánh với Lục Túc Đao lâu như vậy, những điều này làm Đại trưởng lão 'Mục Vọng' kính trọng hắn hơn vài phần.

Đặc biệt là...

Thanh Loan!

- Chậc chậc…

Đại trưởng lão nhìn Thanh Loan tán thưởng vài tiếng, rồi nói:

- Đằng huynh đệ, cậu đánh với lão phu một trận là ta cảm thấy thống khoái rồi. Ta sẽ không ở lại lâu nữa! Nếu có thời gian cứ tới Tây Thang Vực tìm ta.

- Được.

Đằng Thanh Sơn cười gật đầu.

Đại trưởng lão lưng đeo Ẩm Huyết cự đao hóa thành một luồng thanh quang nhanh chóng chạy đi.

- Thanh Loan, chúng ta trở về.

Đằng Thanh Sơn và Thanh Loan cùng nhau nhanh chóng chạy về phía bờ Nguyệt Nha hồ.
Bình Luận (0)
Comment