Cửu Đỉnh Ký

Chương 521

Cảm ứng được Phượng Hoàng mẹ và Tiểu Thanh, thậm chí còn có cả Mục Đào đều tới, trong lòng Đằng Thanh Sơn cảm thấy nhẹ nhàng hẳn đi. Nhưng khi nghe Vân Mộng Chiến Thần gọi mình, hắn không khỏi tặc lưỡi, thầm nói: ' Mục Đào lão ca rõ là, lão chắc là vừa tới Cửu Châu Đại Địa, cũng không biết chuyện của ta.'

Mục Đào vừa gọi như vậy, nhất định hắn không thể tiếp tục lợi dụng thân phận cường giả hư cảnh nhàn tản nữa.

'Nhưng cũng không cần, Tiểu Thanh và Mục Đào lão ca đều tới, bên ta có thế lực tăng lên rất nhiều. Ở Cửu Châu Đại Địa tuyệt đối đủ tư cách có chỗ đứng. Còn tốt hơn những gì ta nghĩ lúc trước nhiều!' Cố nén kích động trong lòng, Đằng Thanh Sơn cưỡi Lục Túc Đao Trì bay về phía Vân Mộng Chiến Thần.

- Ha ha, Mục Đào lão ca!

- Ha ha, Thanh Sơn lão đệ!

- Đã lâu không gặp, chúc mừng Mục Đào lão ca lại đột phá.

- Thanh Sơn lão đệ, sự tiến bộ của đệ còn lớn hơn ta nhiều.

Hai đại cường giả hư cảnh gặp mặt giữa không trung. Vân Mộng Chiến Thần Mục Đào cũng leo lên lưng Lục Túc Đao Trì. Mục Đào cảm thấy vô cùng thán phục: 'Cửu Châu không hổ mới chính thức là một đại địa thật sự. Cả Đoan Mộc Đại Lục, cho dù lúc trước cộng cả Thanh Sơn lão đệ, cũng chỉ mới có ba cường giả cấp chiến thần. Ngày hôm nay dưới chân Thiên Vân Sơn... có tới bốn đại hư cảnh đang đuổi theo Thanh Sơn!'

Khi vừa phát hiện ra Đằng Thanh Sơn, Mục Đào đương nhiên cũng phát hiện ra đám nhân mã Vũ Hoàng môn cách Đằng Thanh Sơn không xa.

Trong đám Vũ Hoàng môn, Lục Nhĩ Toản Địa Thử sớm đã bị bỏ rơi lại phía xa. Nhưng cho dù như thế, nếu kể cả Liệt Phong Long Chuẩn, bên đó cũng có bốn đại hư cảnh!

Nếu cộng cả Đằng Thanh Sơn, Lục Túc Đao Trì, mẹ con bất tử Phượng Hoàng cùng với Mục Đào, hôm nay tổng cộng có chín hư cảnh ở đây! Dưới Thiên Vân Sơn có chín hư cảnh cường giả!

'Chín hư cảnh sống cùng một thời đại à? Đoan Mộc Đại Lục ta tuyệt đối không thể có được. Chỉ có Cửu Châu mênh mông mới có được. Ha ha, đây mới là thế giới mà cường giả hư cảnh chờ đợi, nơi có những người cực mạnh tồn tại. Trong lòng Mục Đào dâng lên ngọn lửa nhiệt tình, nhiệt huyết sôi sục, lão không còn có cảm giác cao thủ tịch mịch nữa.

Bởi vì, nơi này là Cửu Châu!

Mục Đào là rất chấn động. Nhưng phe Vũ Hoàng môn đuổi giết Đằng Thanh Sơn gồm ba người Liễu Hạ, Vũ Đồng Hải, Thân Công Đồ, kể cả con Liệt Phong Long Chuẩn mới thật sự tròn mắt lên. Lúc trước khi phát hiện dưới Thiên Vân Chiến Thần sơn có tới ba đại hư cảnh đang lao về phía Kinh Ý, họ đã rất khiếp sợ.

Nhưng khi nghe tới 'Ha ha, Thanh Sơn lão đệ, lâu rồi không gặp' thì ba cường giả hư cảnh đại thành trên lưng Liệt Phong Long Chuẩn cho dù đã qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời, tâm trí có kiên định tới mấy, cũng hoàn toàn ngẩn người ra.

- Thanh Sơn?

- Kinh Ý này tên là Thanh Sơn à? Chẳng lẽ là, chẳng lẽ là Đằng... Đằng Thanh Sơn?

- Việc này... việc này.

Đôi mắt nhỏ tí dưới cặp lông mày chổi xể của Vũ Đồng Hải trợn tròn lên. Trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi. So với khi thấy Vũ Hoàng môn bị diệt môn còn kinh hãi hơn. Thế gian này không có tông phái vĩnh hằng không suy bại. Cho dù Vũ Hoàng môn bị diệt, Vũ Đồng Hải cũng chỉ cho rằng là thịnh cực nhi suy là do đối thủ quá đáng sợ.

Nhưng Đằng Thanh Sơn? Hắn, hắn năm nay hẳn là... hẳn là mới hai mươi hai mà. Năm ngoái, đúng... năm ngoái hắn đã là cường giả hư cảnh. Hai mươi mốt tuổi đã đạt tới hư cảnh! ' Vũ Đồng Hải hoàn toàn ngẩn ra. Hắn cảm thấy rất nhiều những lý thuyết vững chắc trong lòng trong nháy mắt hoàn toàn sụp đổ, căn bản không thể giải thích được việc hai mươi mốt tuổi đã đạt tới hư cảnh!

- Ông trời, sao có thể như vậy chứ?

Trên trán Thân Công Đồ đổ mồ hôi ròng ròng.

Mặc dù trên Cửu Châu Đại Địa có rất nhiều người trùng tên, nên có rất nhiều Thanh Sơn.

Nhưng trong đám tiên thiên cường giả, cũng chỉ có một người gọi là Thanh Sơn thôi.

Họ không nghĩ tới người nào khác, chỉ nghĩ ngay tới một người... Đằng Thanh Sơn!

'Thanh Sơn, Thanh Sơn, ngoại trừ Đằng Thanh Sơn còn có ai? Năm đó khi hắn trốn chết đã có thể chịu được công kích của tiên thiên kim đan Triệu Đan Trần mà không chết, rồi chạy thoát. Quái vật, quái vật. Lúc trước hắn hẳn là chính là tiên thiên kim đan.' Liễu Hạ cảm thấy tim mình như đang run lên.

- Tên của ta, là Đằng Thanh... Sơn!

Thanh âm Đằng Thanh Sơn cuồn cuộn, vang vọng khắp thiên địa. Giống như hắn đem bao nhiêu khó chịu áp lực tận đáy lòng bây giờ hoàn toàn phóng thích ra.

Ta chính là Đằng Thanh Sơn!

Từ hôm nay trở đi, bất tất phải mai danh ẩn tích nữa.

- Ngươi...mặt ngươi...

Vũ Đồng Hải, Liễu Hạ, Thân Công Đồ trong lòng đại loạn.

- Mặt ta hả? Đúng, các ngươi không có năng lực thay đổi dung mạo. Nhưng ta có thể!

Đằng Thanh Sơn đứng giữa không trung, cơ mặt, gân cốt chợt phát sinh thay đổi rất nhỏ. Chỗ nào cũng có thay đổi, rồi cuối cùng đã thay đổi một gương mặt khác, chính là gương mặt chính thức của hắn, Đằng Thanh Sơn.

- Đằng Thanh Sơn.

Ba người bọn Vũ Đồng Hải nhìn nhau.

Đột nhiên

- U...

Một tiếng kêu lớn bất mãn truyền vào tai Đằng Thanh Sơn. Hắn quay đầu nhìn lại, thấy đó chính là Phượng Hoàng mẹ. Phượng Hoàng mẹ lần này đưa hài tử tới, nhưng nó không ngờ lại chạm mặt tới người đuổi giết Đằng Thanh Sơn. Với trí tuệ của Phượng Hoàng mẹ, trong nháy mắt đã phán đoán một việc. Bằng hữu nhân loại của con gái nó, Đằng Thanh Sơn, hiển nhiên gây thù hằn không ít trên Cửu Châu Đại Địa.

Con gái đi theo Đằng Thanh Sơn e rằng cũng phải gặp nhiều nguy hiểm.

Nếu bỏ con gái ra như vậy nó thật sự rất lo lắng.

Do đó, Phượng Hoàng mẹ trong lòng vốn chỉ lo cho con gái mình, tự nhiên đưa ra quyết định phải giết gà dọa khỉ! Con gà này đương nhiên chính là người của Vũ Hoàng Môn trước mắt.

- Ô ô...

Liệt Phong Long Chuẩn đối diện luôn luôn âm trầm, lúc này vội phát ra những tiếng hót về phía Phượng Hoàng mẹ.

Phượng Hoàng mẹ không đáp lại, chỉ lạnh buốt nhìn thoáng qua Liệt Phong Long Chuẩn.

- U...

Phượng Hoàng mẹ phát ra tiếng kêu lớn với Tiểu Thanh bên cạnh.

- Không ổn, đi mau. Bất tử Phượng Hoàng muốn giết chết chúng ta.

Liễu hạ hiểu thú ngữ, lúc này sắc mặt đại biến.

Chỉ nghe thấy tiếng hót cao vút hưng phấn. Con bất tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh đã học với mẹ nó gần một năm,, lúc này trong nháy mắt hóa thành lưu quang, phóng thẳng tới. Cạnh nó, còn có một luồng lửa đỏ rực khác của Phượng Hoàng mẹ cũng hóa thành lưu quang, tốc độ còn nhanh hơn cả Tiểu Thanh.

- Nhanh!

- Đi!

Liễu Hạ và Vũ Đồng Hải vốn biết rất nhiều bí mật, đối mặt với Phượng Hoàng mẹ năm đó đi theo Lý Thái Bạch, chúng căn bản không dám phản kháng, mà là chia ra chạy trốn. Còn Thân Công Đồ kém kiến thức hơn một chút lại vừa chạy trốn, vừa kéo cung thần, đặt cây Phá Hư tiễn cuối cùng vào dây cung.

- Hừ!

Thân Công Đồ tức giận hầm hừ, đang muốn bắn tên.

- Đừng đấu! Chia ra chạy trốn đi. Chạy trốn được ai hay người nấy.

Liễu Hạ vội truyền âm nói.

Chỉ thấy lưu quang đỏ rực của Phượng Hoàng mẹ đang nhanh chóng bổ về phía Thân Công Đồ. Rồi sau đó nhanh chóng rẽ một chút. Đồng thời, một ngọn lửa màu vàng tím từ miệng Phượng Hoàng mẹ phun ra. Ngọn lửa này tựa như một tia chớp, trong nháy mắt bao phủ cả hư cảnh đại thành Thân Công Đồ, lực thiên địa hùng hậu ngoài thân của y, có tới cả mười thành lực thiên địa lúc này chợt ' xoẹt xoẹt... ' cơ hồ trong nháy mắt đã bị ngọn lửa màu vàng tím đốt vỡ.

- A!

Thân Công Đồ phát ra kêu thảm thiết thê lương.
Bình Luận (0)
Comment