“Giết Hoang Châu Vương!”
Đám ác phỉ cầm vũ khí trong tay lao tới, giống như một bầy sói hoang hung ác, giẫm lên thi thể của đồng bọn, những đóa hoa máu bắn tung tóe.
“Chúng ta nhất định sẽ thắng!”
Càng gần.
Càng có thể nhìn thấy rõ hơn!
Dưới ánh lửa, những ky binh thiết giáp hạng nặng màu đen nhánh rút trường thương ra.
“Ky binh hạng nặng!”
Chỉ huy quân tiên phong của đám phỉ binh hét lên với vẻ mặt dữ tợn: “Các huynh đệ, cho dù trong quân đội thì ky binh thiết giáp hạng nặng cũng là báu vật, không dễ dàng sử dụng trên chiến trường!”
“Dưới tay Hoang Châu Vương hoàn toàn không có loại binh chủng này!”
“Không cần phải sợ, đây nhất định là ky binh thiết giáp hạng nặng giải”
“Thiết giáp hạng nặng trên người bọn họ chắc chẳn là giả” “Tiến lên, chúng ta có thể thẳng!”
Vào lúc này.
Phía sau quân trận Hoang Châu, Cao Phi trầm giọng hét lên: “Bắn tên!”
“Vù vù vù...”
Một trăm cung tiễn thủ trong quân trận Hoang Châu buông tay bắn tên, giống như thả một đàn ong vò vẽ ra khỏi lồ ng, bay dày đặc lên trời, vẽ một vòng cung tuyệt đẹp trên không trung.
Mạnh mẽ rơi xuống! “Vù vù vù..”
Phỉ binh tiên phong máu bản tung tóe, ngã xuống đất dưới cơn mưa tên.
Nhưng đám ác phỉ vẫn phát động xung phong như trước.
Bọn họ vốn là quân sĩ hung hãn trong quân đội, đã nhìn thấy quá nhiều cảnh tượng mưa tên quét sạch mặt đất thế này!
Giờ phút này.
Trong lòng bọn ác phỉ chỉ có một niềm tin!
Chỉ cần g iết chết quân trận Hoang Châu trước mặt, bọn họ có thể thắng!
Ba mươi bước!
Hai mươi bước!
Bọn họ dần dần nhìn thấy quân trận Hoang Châu, niềm tin chiến thắng của bọn họ càng lúc càng sâu sắc!
Vào lúc này.
Lão Quỷ bỏ mặt nạ xuống, vung thanh Trảm Mã đao mới được đúc trong tay, hưng phấn hét lên: “Xông lên! Xông lên!”
“Các huynh đệ, để đám ác phỉ đó nhìn thấy sự lợi hại của ky binh hạng nặng của Hoang Châu một chút!”