Bốn cái pháp trận này, mỗi cái đều có sức mạnh vượt xa một trăm bổn tôn Lãnh Chủ Hư Không, mà điều quan trọng nhất là, pháp trận này biến hóa khôn lường, không thể tìm ra một sơ hở nào hết.
Với lại, nếu như ai dám mạo hiểm xông vào, sẽ bị sức mạnh của tứ tướng truy sát.
Vì vậy, mười hai thuyền chiến của Ma tộc và pháo đài băng giá của Tử Thần buộc phải dừng chân tại đây, mặc kệ đó có là Kiêm Hà hay Thùy Họa đều không đủ sức phá trận pháp này.
Không những không biết cách phá trận, cứ cách một khoảng thời gian họ còn phải hứng chịu đòn công kích hủy diệt hỗn hợp do kính tượng của tứ tướng thần thú mà pháp trận triệu hồi ra.
Đòn tấn công của tứ tướng thần thú sánh ngang với cấp bậc Thái Cổ Thần Giới, cho dù Tử Thần tự mình ra tay cũng chỉ khuất phục được một con, tuyệt đối không thể ngăn cản nổi đòn đánh của tứ tướng.
Mà tổn thất của phía Ma tộc càng nặng nề hơn, bởi vì, sức mạnh chiến đấu của Kiêm Hà thua xa Thùy Họa, toàn bộ mười ba ma ảnh cùng xuất kích cũng chỉ có thể ngăn cản được một con thần thú.
Điều quan trọng nhất là, kính tượng thần thú do pháp trận triệu hồi ra, hoàn toàn không có cách nào tiêu diệt bọn chúng.
Cho dù có cố sức giết chết hết, thì chỉ thoáng chốc, pháp trận phòng ngự tứ tướng thần thú sẽ sản sinh ra những kính tượng tứ tướng thần thú mới.
Trừ phi thổi bay cái pháp trận phòng ngự tứ tướng này, mới có thể giải quyết sạch mọi chuyện được.
Sau khi tứ tướng thần thú tung ra mấy đòn dò xét thực lực đối phương, nắm rõ sức mạnh của đại quân Ma tộc và đại quân Tử Thần, mới bắt đầu chủ động tấn công hai đại quân.
Lúc chịu đứng những đợt công kích khốc liệt của thần thú, thuyền chiến của chủ nhân Huyết Ma đã bị phá hủy, Kiêm Hà buộc phải ra lệnh tạm thời rút lui, cách xa khỏi ngân hà.
Tiếp đó, tứ tướng thần thú bắt đầu tấn công pháo đài băng giá.
Cho dù pháo đài băng giá của Thùy Họa có cứng cáp đến mấy, thì sau khi kiên trì đến trận thứ tám, cũng buộc phải rút lui.
Lúc này đây, Kiêm Hà và Thùy Họa đều hiểu rõ, nếu chỉ dựa vào quân lực của hai giới, cho dù liên thủ cũng không đủ sức chọc thủng phòng tuyến ngân hà, phá hủy trận pháp thủ hộ tứ tướng.
Ngày đó, Kiêm Hà một mình đến bên ngoài pháo đài băng giá, xin bái kiến Tử Thần.
Trong lịch sử của Thái Cổ Tam Giới, Ma giới và Minh giới đã từng nhiều lần giao tranh, nhưng mà, hôm nay Ma giới và Ma giới vì có chung kẻ địch là Thiên đạo, tuy không có lập ra khế ước, nhưng trên thực tế đã sớm kết thành một liên minh chiến đấu rồi.
Vũ trụ bao la vô tận, nếu như không nhờ Ma giới và Minh giới chung tay giúp đỡ lẫn nhau, thì cũng tuyệt đối không thể nào có chuyện một đường thuận lợi đến trước trận ngân hà.
“Bệ hạ, chủ nhân Huyễn Ma xin cầu kiến ạ.
” Chủ mẫu Oán Linh đến trên ngai vàng băng giá của Tử Thần thông báo.
“Để cô ấy vào đi.
” Thùy Họa hờ hững nói, mái tóc mềm mại vẫn rũ xuống, khiến nhìn cô ấy như không có chút sức sống nào.
Cuộc chiến sau cùng với tứ tướng thần thú, Thùy Họa vì cứu lãnh chủ kỵ sĩ Tử Vong, bị kính tượng Bạch Hổ thần thú đánh lén sau lưng, sau đó mặc dù đã được hồi phục sức lực nhờ hồn năng dự trữ, nhưng hậu quả của đòn công kích kia vẫn còn đó.
Trong tứ tướng thần thú, Bạch Hổ chủ sát, sát tính sớm thấm vào xương tủy.
Tuy rằng kẻ ra tay không phải bổn tôn Bạch Hổ, chỉ là một kính tượng nhỏ nhoi, nhưng kính tượng này sở hữu bảy phần chiến lực của Bạch Hổ.
Bổn tôn của tứ tướng thần thú không thể xuất chiến vào lúc này, bọn nó luân hồi theo đại kiếp nhân quả của Thiên đạo, là hộ vệ bên cạnh Thiên đạo.
Chỉ khi đứng trước bổn tôn Thiên đạo, mới có thể chính thức gặp mặt với bọn chúng.
Ngai vàng Tử Thần của Thùy Họa nằm trên đỉnh đầu của pháo đài băng giá, không phải ở bên trong, mà nằm bên ngoài quảng trường băng giá.
Trên quảng trưởng không một bóng người, chỉ có những bông tuyết lạnh giá không ngừng rơi.
Bông tuyết này cũng không phải bông tuyết thật sự, là do Thùy Họa dùng thần niệm diễn hóa ra, nhưng lại lạnh lẽo hơn bông tuyết thật.
Kiêm Hà đi từ tầng dưới cùng pháo đài để vào bên trong, ngồi lên pháp trận dịch chuyển băng giá, để đến thẳng phía trên quảng trường.
Vừa nhìn thấy Thùy Họa đang mặc bộ thiết giáp Tử Thần nặng nề, ngồi trên ngai vàng băng giá, toàn thân Kiêm Hà khó tránh khỏi có chút run rẩy.
Kiêm Hà khác với Thùy Họa, Kiêm Hà nhớ hết toàn bộ ký ức lúc trước.
Cô ấy nhớ rõ mọi chuyện giữa hai người, nhớ rõ cả hai từ tình địch chuyển sang chị em thân thiết, nhớ rõ họ đã vì Ma đạo cùng sống cùng chết ra sao.
Mỗi một trận chiến của Ma đạo, đều vô cùng tàn khốc.
Bất kể có là Kiêm Hà, hay một đệ tử Ma đạo nào đó, Thùy Họa vẫn luôn là người đứng ở phía trước, thay họ chống đỡ những đòn tấn công ác liệt, mang lại niềm tin chiến đấu cho họ.
Lúc Thùy Họa ngủ say sau khi niết bàn lần thứ bảy ở trận chiến núi Hạ Lan, Kiêm Hà từng có ý định thay thế vị trí tướng Phá Quân của cô ấy.
Sau đó, vì ngưng tụ ma cách tinh kiết thất bại phải quay về Thái Cổ Ma Giới.
Trong những trận chiến ở Ma giới, tài quân sự của Kiêm Hà đều do Khương Tuyết Dương đích thân truyền dạy, phong cách chiến đấu ác liệt đẫm máu đều nhờ sự ảnh hưởng của Thùy Họa.
Sau khi thống nhất Thái Cổ Ma Giới, giúp đỡ chủ nhân Thương Ma đăng cơ lên ngôi vị Ma đế, Kiêm Hà tự nhận quân uy của mình chắc chắn đã sánh ngang với Thùy Họa, tuyệt đối không thua kém cô ấy.
Nhưng mà, ngay lúc cô ấy đến nơi này, đứng từ xa nhìn Thùy Họa một cái, cô ấy liền hiểu rõ, có những người mình vĩnh viễn không bao giờ có thể thay thế được.
Mình có 200 bộ truyện chữ full dịch, ai cần bộ nào hoặc mua full list thì kb viptruyenfull.com viptruyenfull.com