Mất đi hai huyễn ảnh kính tượng, nhưng Kiêm Hà thậm chí không mảy may cau mày.
Lúc này ngự kiếm Thuần Quân bỗng nhiên xông đến, Kiêm Hà âm thầm dò xét uy lực của ngự kiếm Thuần Quân, bổn tôn vẫn đứng yên bất động, sử dụng huyễn cảnh kính tưởng để chặn đòn.
Bản thân ngự kiếm Thuần Quân đã sở hữu uy lực hủy diệt của cấp bậc đạo tổ, tăng thêm hiệu quả ban phước của Bạo Phong Chi Nhãn, tiếp đó âm thanh nứt vỡ ầm ầm vang lên, ba huyễn ảnh kính tượng của Kiêm Hà bị xuyên thủng rồi ngã xuống tựa như cành trúc gãy khúcBa huyễn cảnh kính tượng bị vỡ vụn, khiến Kiêm Hà thật sự sửng sốt.
Mà điều khiến cô ấy bất ngờ hơn đó là, uy lực của ngự kiếm không hề bị suy giảm.
Tiếp đó huyễn ảnh kính tượng thứ tư bị vỡ, sau đó huyễn ảnh Khương tướng cũng bị vỡ.
Đến khi huyễn ảnh kính tượng thứ chín bị vỡ, tốc độ của ngự kiếm Thuần Quân cuối cùng đã bắt đầu thuyên giảm.
Được cái này mất cái kia, ngự kiếm Thuần Quân một khi bị chặn lại, thì uy lực sẽ ngay lập tức bị giảm sút.
Sau khi cố hết sức phá hủy huyễn ảnh kính tưởng lần thứ mười một của Kiêm Hà, ngự kiếm Thuần Quân lơ lửng trước mặt Kiêm Hà, không thể tiếp tục tiến về phía trước.
Kiêm Hà hy sinh hai cái huyễn ảnh kính tượng để giải quyết song trùng sát cơ của A Lê, tiếp đó dùng huyễn ảnh kính tượng phá hủy đòn đánh kết hợp hoàn hảo của Thuần Quân và Phong Chủ, toàn bộ phí phạm hết mười ba phân thân của chủ nhân Huyễn Ma.
Phát hiện ra mình đã đụng độ với một kẻ địch mạnh, Thuần Quân không chút chần chừ xoay người chạy trốn.
“Ha ha, nếu như đã đến đây rồi, lẽ nào còn muốn chạy sao?” Kiêm Hà cười nhẹ, nhanh chóng ra tay.
Lúc này Thuần Quân vừa xoay người, đuôi kiếm hướng về phía Kiêm Hà, bị cô ấy nắm chặt, muốn vùng vẫy thoát ra tất nhiên không thể làm được.
Tính cách Thuần Quân vốn kiên cường, không cam lòng bị kẻ khác khống chế, lập tức hạ quyết tâm ngọc nát đá tan tự bạo kiếm thể Ánh sáng lóe lên, thân kiếm không ngừng run rẩy.
Kiêm Hà hơi sững người, lập tức buông tay, để mặc Thuần Quân rời đi.
“Quả là một thanh kiếm khí phách!” Kiêm Hà khen thưởng.
Lúc Thuần Quân quay về, Phong Chủ và A Lê đã nhanh chóng chạy tới tương cứu.
Ba người chạm mặt nhau ở giữa đường, Thuần Quân hóa thành hình người.
“Phong Chủ, nhanh chóng phát tín hiệu cảnh báo, kẻ địch này rất lợi hại, không phải người chúng ta có thể ứng phó nổi.
” Thuần Quân nói.
“Bắc Minh tướng quân đã đến rồi.
” Phong Thập Bát nói.
Lời vừa dứt, đã thấy một người đàn ông mặc đồ đen mang theo quỷ khí âm u bay tới từ đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh.
Toàn thân mặc giáp đen tuyền, sau lưng vác tứ diện long hồn hạo kỳ, trong tay cầm chặt hắc kiếm như vừa mới từ địa ngục ngoi lên.
Sau lưng người đàn ông đó, còn có một bóng người giống hệt ông ấy.
Cũng có quỷ khí Âm Ti, thần niệm uy áp vô cùng mạnh mẽ, chỉ là mặt mũi bị sương mù che khuất, không nhìn rõ tướng mạo.
Sau khi quỷ kiếm của Bắc Minh Tú đạt đến trình độ hoàn mỹ, đã bắt đầu lĩnh ngộ được áo nghĩa của Tử Nhân Kinh, muốn thử hợp nhất với quỷ kiếm.
Cuối cùng ông ấy đã bỏ đi năng lực bảo vệ mạng sống của Tử Nhân Kinh, luyện ra một quỷ ảnh có chiến lực ngang bằng bổn tôn, đồng thời giúp chiến lực của ông ấy gia tăng đến cảnh giới đạo tổ.
Quỷ ảnh hơi lắc lư, tuy rằng không thể sáng ngang với thần thông nhất khí hóa tam thanh như Ma Đạo Tổ Sư, nhưng mà vẫn mạnh hơn huyễn ảnh kính tượng của Kiêm Hà.
- Giải thích "nhất khí hóa tam thanh" là thần thông biến hóa ra ba loại ảo giác khác nhau mê hoặc kẻ thù.
Hết giải thích.
Dù gì thì xét về chiến lực hay sức phòng ngự của huyễn ảnh kính tượng của Kiêm Hà đều kém xa bổn tôn, cần phải nhờ trận pháp hỗ trợ mới đủ sức phát huy năng lực.
Mà quỷ ảnh của Bắc Minh Tú lại giống hại bản thân ông ấy, điểm khác biệt duy nhất, đó là quỷ ảnh là vật chết, trong người chỉ có bản năng tấn công kẻ địch chứ không có linh thức.
Nhìn thấy Bắc Minh Tú trực tiếp gọi quỷ ảnh đến tương trợ, trong lòng ba người kia cũng xem như thở phào một hơi.
A Lê, Thuần Quân, Phong Chủ, thêm Bắc Minh Tú, bốn người hợp sức đã có khả năng giết chết bất cứ kẻ địch cấp bậc chí cường đạo tổ nào.
Thậm chí, cho dù kẻ thù có đạt đến cảnh giới chí tôn vượt qua chí cường đạo tổ như Nữ Oa, bọn họ vẫn có lòng tin mình sẽ xoay chuyển được tình thế.
Kiêm Hà cũng phát hiện ra thần niệm của Bắc Minh Tú, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy được an ủi phần nào.
Khó trách Âm Ti và cung Oa Hoàng cứ mãi chần chừ ám binh bất động, thì ra không biết từ khi nào chiến tướng Ma đạo đã mạnh đến mức này rồi.
Cô ấy có thể nhẹ nhàng hạ gục Thuần Quân, A Lê, và Phong Chủ, nhưng nếu bây giờ thêm một Bắc Minh Tú, thì bắt buộc phải dùng toàn lực ứng phó rồi.
Mà thiên phú của A Lê vẫn còn chưa được khai phá hết, đợi A Lê lớn thêm một chút nữa, nếu có thể dung hợp thần tính song diện của Thái Cổ Nguyệt Thần, sức mạnh chiến đấu sẽ còn tăng lên vượt trội hơn nữa.
Tuy rằng trong Thái Cổ Thần Giới thì vị trí của Thái Cổ Nguyệt Thần xếp sau ba vị chủ thần là Thái Cổ Chiến Thần, Thái Cổ Kiếm Thần, nhưng không phải bởi vì sức mạnh hủy diệt của Nguyệt Thần kém xa họ, mà vì Nguyệt Thần có một khuyết điểm lớn là chỉ giỏi về tấn công chứ không giỏi phòng thủ, một khi bị kẻ địch tiếp cận ở cự ly gần, liền không thể tiếp tục phát huy uy lực vốn có của cung tiễn.
Nguyên nhân nằm ở chỗ bản thân cung tiễn đã là vũ khí tầm xa, khoảng cách càng xa thì lực công kích càng mạnh, càng thoải mái thi triển năng lực.
Nhưng ngược lại nếu địch đứng ở khoảng cách gần, thì chiến lực rất khó phát huy toàn điện.
Kiêm Hà vô cùng tán thưởng sức mạnh hiện giờ của họ, đồng thời cũng âm thầm cảm thấy tự hào thay cho đệ tử Ma đạo.
Nhân lực bốn người vẫn chưa phát động tấn công, Kiêm Hà đã dùng thần niệm hô lớn: “Đệ tử Ma đạo Kiêm Hà, đã quay trở về Quy Khư theo mệnh lệnh!”