Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1032 - Chương 1032: Sóng Lớn Thành Biển (2)

Chương 1032: Sóng Lớn Thành Biển (2) Chương 1032: Sóng Lớn Thành Biển (2)

Tôi muốn đem thần hồn của mình tôi luyện cả trăm lần, mục đích cuối cùng cũng là vì muốn rèn luyện chiến hồn của mình, thế nhưng chiến hồn rất khó ngưng tụ, kẻ có được chiến hồn tự cổ tới nay ngoài hai vị tướng Phá Quân của Ma đạo ra cũng chỉ có Cửu Lê Ma Quân Si Vưu, có thể thâm nhập vào đại quân như giữa chốn không người.

Hiện giờ tôi đã hợp nhất Thái Cổ Tam Kiếm, thứ còn thiếu chỉ có ngưng tụ chiến hồn bất tử.

Một khi thành công, ngay cả Thần Ma ra tay cũng không thể lay chuyển được ý chí của tôi. Đối mặt với Thiên Đạo, tôi cũng có dũng khí vung kiếm chiến đấu.

Không có được chiến hồn bất tử, hiện giờ tôi chỉ có thể tăng thêm sức mạnh của trái tim thất khiếu linh lung, trấn áp nỗi sợ hãi do sát khí quân uy của Tiên Thiên Quý Thủy gây ra.

Trái tim thất khiếu linh lung có thể giúp tôi không bao giờ đánh mất chính mình, chỉ là nếu dùng cách này để trấn áp sự bồn chồn trong lòng sẽ càng tiêu hao nhiều tâm lực hơn.

Tâm lực ngoại trừ dùng để tính toán và tu phục điểm yếu của thần hồn, đồng thời còn là một phần cội nguồn sức mạnh chiến đấu của tôi, mức độ quan trọng so với thần niệm không hề thua kém.

Độ mạnh yếu của thần niệm quyết định uy lực của kiếm khí, nhưng tâm lực lại quyết định động cơ xuất kiếm.

Cùng xuất kiếm, nếu dùng để chặt đứt một cành trúc xanh với dùng để chém một tòa núi lớn, uy lực xuất ra chắc chắn không giống nhau. Động cơ khác nhau, sức mạnh hủy diệt đương nhiên cũng khác nhau.

Một khi tâm lực của tôi cạn kiệt, thần niệm cho dù vẫn tràn trề thì sức chiến đấu nhất định sẽ giảm đi rất nhiều, đây chính là cái gọi là hữu tâm vô lực.

Thế nhưng bởi vì biết rõ hậu quả của việc tiêu hao tâm lực, mắt thấy cũng chỉ có thể mặc kệ tất cả, liều mạng thúc đẩy trái tim thất khiếu linh lung đối phó với sự công kích từ sát khí quân uy của đại quân Tiên Thiên Quý Thủy.

Chiến đấu dưới áp lực to lớn như thế này vô cùng hung hiểm, thế nhưng thần hồn cũng vì vậy mà được cải thiện rất nhiều. Tôi có dự cảm, nếu như có thể tiêu diệt toàn bộ năm triệu đại quân của Chiến Tranh Lãnh Chủ, chắc chắn có thể giúp tôi hình thành chiến hồn bất tử!

cuộc chiến sinh tử ở cấp độ này chính là biện pháp rèn luyện linh hồn tốt nhất. Hướng tử mà sinh, chỉ bằng cách này mới có thể đạt được kết quả mong muốn.

Có sự can thiệp của sát khí quân uy từ đại quân Tiên Thiên Quý Thủy, trận đấu đã quay trở lại điểm ban đầu.

Mặc dù tôi vẫn có lợi thế như cũ, thế nhưng thời gian lại đứng về phía địch nhân, bởi vì trong lúc thần niệm của tôi bị tiêu hao, tâm lực cũng đang điên cuồng tổn thất.

Dưới tình huống này, tôi không thể tiếp tục lựa chọn giải pháp an toàn được nữa, chỉ có thể cầu thắng trong hung hiểm, tôi không còn theo đuổi hiệu quả giết địch của kiếm khí lưu hình, chỉ có thể không ngừng giải phóng chúng.

Dần dần, càng ngày càng có nhiều kiếm khí lưu hình vây lấy tôi, cũng đồng thời, kẻ địch xung quanh tôi cũng mỗi lúc một đông.

Đợi cho tới khi kiếm khí lưu hình đã đủ để hình thành một biển kiếm hải, tôi bắt đầu dựa vào thần niệm của mình để dẫn dắt dòng kiếm khí đầu tiên.

Cùng với thần niệm đang không ngừng rót vào, đạo kiếm khí lưu hình đầu tiên liền chủ động tìm kiếm đạo thứ hai, tích cực dung hợp.

Sau khi hoàn thành dung hợp, lại tiếp tục tìm kiếm đạo thứ ba, thứ tư.

Trong lúc kiếm khí lưu hình vẫn đang dung hợp, tôi dùng thân lãnh Quỷ kiếm, điên cuồng lôi kéo chiều hướng của đạo kiếm khí lưu hình đầu tiên.

Trong cả quá trình tôi không hề thả ra bất kỳ đạo kiếm khí lưu hình nào nữa, thay vào đó ngưng tụ tất cả thần niệm, toàn lực hoàn thành việc này.

Không có kiếm khí lưu hình sát phạt, mấy gã khổng lồ Tiên Thiên Ất Mộc công kích tôi mỗi lúc một nhiều, trên người tôi phải đón nhận thương tích nặng nề, áp lực phải chịu đựng càng lúc càng lớn.

Cuối cùng, toàn bộ kiếm khí lưu hình đã được dung hợp, hình thành một đạo kiếm khí hồng lưu tràn trề sức mạnh hủy diệt.

Cũng trong lúc này, bản thân tôi đã chạm đến bước ngoặt quyết định sinh tử.

Tôi gầm lên một tiếng, ngự không chọc thiên bay lên, đạo kiếm khí hồng lưu dữ dội chưa từng có nay cũng theo tôi bay lên không trung.

Không đợi đại quân Tiên Thiên Ất Mộc kịp thời phản ứng, tôi lộn ngược thân hình, Côn Lôn Tuyết trong tay bay ra, trực tiếp cắm thẳng vào trung tâm đại quân.

Hỗn độn kiếm khí hồng lưu thuận theo Côn Lôn Tuyết mà thoát ra, giống như một làn sóng cuồn cuộn ngất trời ập xuống mặt đất.

Nó nhanh chóng tan ra thành một biển kiếm hỗn loạn mênh mông vô tận, quét sạch tất cả những gã khổng lồ Tiên Thiên Ất Mộc ở phía dưới.

Trực tiếp triệu hoán hỗn độn kiếm hải sẽ khiến tôi rơi vào trạng thái yếu nhược, tiêu hao toàn bộ sức mạnh chiến đấu, bởi vì thần hồn của tôi không thể chịu nổi cường độ cần thiết để duy trì hỗn độn kiếm hải.

Thế nhưng, vào lúc tôi dùng cách thức biến tướng này để triệu hoán kiếm hải, thứ mà tôi cần khống chế không phải là hỗn độn kiếm hải mà là một đạo kiếm khí hồng lưu. Bằng cách này, cường độ thần niệm cần thiết đã suy giảm đi rất nhiều.

Hỗn độn kiếm hải đã thể hiện uy lực của nó, đủ để khiến bảy mươi vạn đại quân Tiên Thiên Ất Mộc bị kiếm khí hủy diệt không còn một mống.

Bụi trở về với bụi, đất trở về với đất, tất cả trở về hư vô.

Bình Luận (0)
Comment