Nếu như Lưu Phong Thiên Tôn là người đầu tiên của Yêu tộc chứng được thiên tôn, thì Ngân hồ Bạch Vô Nhai là Yêu tộc đầu tiên dựa vào “sát” mà nhập đạo.
Bản thân Yêu tộc đã hung ác lệ khí, nếu không cẩn thận thì rất dễ mất trí và đọa lạc thành ma.
Đừng nói về tiền thân của Bạch Vô Nhai mà chỉ nhìn vào hiện tại, trong vô số trận chiến sinh tử trước đây của Ma đạo, vong hồn chết dưới đao cô ấy đã lên đến chục vạn.
Xét về hiệu suất giết chóc, Ngân hồ chắc chắn thuộc hàng đầu trong số các chiến tướng Ma đạo.
Không giống như Thùy Họa và A Lê, những chiến tướng có thủ đoạn hủy diệt và giết chóc trên diện rộng, việc giết người của Bạch Vô Nhai đều đến từ thanh đao trên tay cô.
Một đao đoạt mệnh, thấy máu ắt cứa họng. Như đã đề cập, mặc dù hiệu suất giết chóc của cô không bằng A Lê, nhưng sát tính của cô vượt xa A Lê, thậm chí còn vượt qua cả Thuần Quân
Giết chóc là bản năng của con Ngân hồ, sát tính đã ăn sâu vào tận xương tủy, vẫn có thể duy trì đạo tâm không lụn bại, có thể thấy được quyết tâm của Bạch Vô Nhai.
Điều gì đã giúp Bạch Vô Nhai giữ được đạo tâm trong sáng và không tẩu hỏa nhập ma ngay cả khi cô đang tùy ý giết người?
Chỉ có một câu trả lời, cô là đệ tử Ma đạo.
Tại sao chúng ta phải chiến đấu?
Bảo vệ đất nước và diệt trừ cái ác, đạo pháp đương nhiên sẽ tiêu diệt tâm ma.
Ngân hồ Bạch Vô Nhai không khát máu, nhưng cô ấy vì đại nghiệp của Ma đạo mà không thể không giết.
Bởi vì không giết chóc không đủ để ngừng sự giết chóc, không chiến đấu thì không đủ để chấm dứt chiến tranh.
Cũng giống như các đệ tử Mộc tộc của Ma đạo, các đệ tử Mộc tộc có bản chất rất tự nhiên, tuy nhiên, một khi Ma đạo lâm chiến, tất cả bọn họ giờ đây đều có thể biến thành những chiến sĩ máu lạnh nhất và chiến đấu vì Ma đạo, đổ máu nhưng không đổ lệ.
Thật đáng tiếc cho một kỳ tài Yêu tộc như thế, một sát tướng huyền thoại của Ma đạo, một người sẽ không bao giờ đánh mất chính mình trong sự giết chóc, với phương thức bi thảm nhất mà ngã xuống tại núi Lưu Ba.
Bạch Vô Nhai trước bị Quỷ Đế phương đông một thương đâm chết, sau khi chết liền hóa thành thân thú nguyên thủy, biến thành một Ngân hồ bạc trắng như tuyết.
Chưa kịp chạm đất, đã bị Quỷ Đế Trung Ương Kê Khang dùng bia Trấn Hồn trấn áp mất đi thi thể.
Tàn hồn diệt tận, xương cốt không còn.
Bộ lông trắng như tuyết của Ngân hồ biến thành một vùng tuyết rộng lớn.
Những bông tuyết lại bị máu tươi nhuộm đỏ.
Mắt thấy người yêu sắp chết, sát thần Lâm Thanh Thủy bộc phát vô tận sát ý, buộc ba vị Quỷ Đế phải lui bước, đưa tay ra bắt lấy những bông tuyết rơi trên không trung.
Tuy nhiên, ngoài sự lạnh lùng ra, ông không còn cảm nhận được sự hiện diện của người thương nữa.
Cờ Chiêu Hồn không có ở đây, ý chí anh linh của Bạch Vô Nhai đã chết trong trận chiến cũng không còn nơi nào để về.
Sự hỗn loạn phân tán giữa đất trời cùng với những bông tuyết.
Ngân hồ, độc nhãn ngân hồ.
Sau sự kiện Thủy Kỳ Lân Yến Thác thân hóa thành Kỳ Lân Nhai, Ma đạo lại mất đi một vị tướng khác!
Trong trận chiến hôm nay, hai đại sát thần đã hợp lực để nghênh chiến với ba vị Quỷ Đế.
Sức chiến đấu của hai vị sát thần thậm chí còn không lên được đạo tổ, tuy nhiên, khi họ chiến đấu cùng nhau, sát ý sau khi hợp nhất để giải phóng ra sát khí hủy diệt cấp đạo tổ mạnh nhất.
Nếu chỉ đơn giản là giết chóc để khai mở huyết lộ, thì ba vị Quỷ Đế sẽ không bao giờ có thể ngăn cản được bọn họ.
Ngay cả khi họ chỉ làm một thanh đao sắc bén để giết địch, thì họ cũng bất khả chiến bại.
Đáng tiếc thay, Ma đạo không có tướng quân, thân phận hôm nay của họ lại là thống soái đại quân Nhân tộc của Ma đạo.
Vì vậy, họ không thể giết người thỏa thích, họ còn có trách nhiệm bảo vệ hàng trăm vạn đệ tử Ma đạo ở sau lưng.
Bản thân ba vị Quỷ Đề lực chiến tràn trề, lại được các pháp bảo và thần khí hộ thể.
Cho dù đó là Thương Diêm Phù, chiến giáp Quỷ Đế, Giản Diêm Phù hay là bia Trấn Hồn Đại Địa Ngục, đều là pháp bảo cấp cao nhất của Âm Ty.
Trong số đó, bản thân Quỷ Đế phía Đông Thái Úc Lũy đã là chiến tướng cấp đạo tổ, chiến ý bộc phát có thể tiệm cận với đạo tổ mạnh nhất. Dưới sự lãnh đạo của ông, Đỗ Tử Nhân và Kê Khang cũng đã phát huy hết khả năng chiến đấu mạnh nhất của mình.
Nếu hai vị Sát Thần nghênh chiến hết mình thì chưa chắc đã thua, nhưng do phải phân tâm chăm sóc các đệ tử Ma đạo nên họ chỉ có thể phân tâm chiến đấu.
Một bên phải nghênh chiến ba vị Quỷ Đế, một bên phải theo dõi chiến cục bên dưới, vì đệ tử Nhân tộc của Ma đạo mà đỡ lấy sát kiếp thiên tôn.
Sau nửa ngày chiến đấu, hai đại Sát Thần đều bị thương nặng. Mặc dù ba vị Quỷ Đế bình an vô sự, càng chiến càng hăng hái, nhưng chiến tướng thiên tôn của m Ty chết trong tay hai vị Sát Thần cũng đã lên đến hơn trăm người.
Nếu chiến cục tiếp tục kéo dài như vậy, cho dù Âm Ty đến cuối cùng cũng sẽ đánh thắng, nhưng cũng phải trả giá bằng sự thương vong nặng nề.