Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1155 - Chương 1155: U Huỳnh Chúc Chiếu (1)

Chương 1155: U Huỳnh Chúc Chiếu (1) Chương 1155: U Huỳnh Chúc Chiếu (1)

Thú Thần Vũ Cương là chủ thần của thần thú Thái Cổ Thần giới.

Theo truyền thuyết, Thú Thần Vũ Cương và Thái Cổ Lôi Thần được sinh ra cùng một lúc. Một người được gọi là cha của chúng thần, còn người kia được gọi là tổ tiên của muôn loài.

Trong Thái Cổ Thần giới nguyên thủy, thần thú và Thần tộc giành tài nguyên với nhau, chiến tranh không ngừng nghỉ.

Phải đến trận quyết chiến giữa Thái Cổ Lôi Thần và Vũ Cương để xác định người chiến thắng thì cuộc tranh chấp mới kết thúc.

Sau khi thua Thái Cổ Lôi Thần, Vũ Cương biến mất khỏi ánh mắt, mà thần thú sau trận này cũng rút lui về vùng đất lạnh lẽo phía bắc.

Trong thời kỳ hoàng kim của Thú Thần Vũ Cương, ngoại trừ Thái Cổ Lôi Thần ra, chư thần không ai có thể sánh ngang với ông ta.

Sau khi Vũ Cương bị Thái Cổ Lôi Thần đánh bại đã biến mất rất lâu sau đó, nghe đồn ông ta bị Lôi Thần đánh trọng thương đến thần hồn, trên thực tế thì không phải như vậy.

Thái Cổ Lôi Thần có sức mạnh khai thiên lập địa, Vũ Cương biết rằng mình sẽ không bao giờ là đối thủ của ông ta. Vì vậy, chỉ cần Lôi Thần còn nắm giữ Thần giới, Vũ Cương sẽ không bao giờ có cơ hội thống trị Thái Cổ Thần giới.

Lôi Thần có giới hạn thọ mệnh, điều mà Vũ Cương phải chờ đợi chính là ngày Lôi Thần nằm xuống.

Thật không may, khi Vũ Cương cuối cùng đợi được đến khi thọ nguyên của Thái Cổ Lôi Thần cạn kiệt, thì Thái Cổ Chiến Thần đã quét sạch chúng thần bằng đạo Chiến Thần hoàn chỉnh của mình và trở thành bá chủ của Thái Cổ Thần giới.

Căn cứ của Chiến Thần ở phía bắc, nếu Vũ Cương muốn dẫn dắt tộc Thú từ phương bắc đánh tới, ông ta buộc phải chiến đấu một trận cam go với Thái Cổ Chiến Thần.

Trận chiến nổ ra đúng như dự kiến, trong trận chiến này, vị Chiến Thần Thái Cổ đã bộc lộ nghệ thuật chiến tranh siêu phàm của mình, chỉ bằng tộc Chiến Thần đã đánh bại đại quân thần thú do Vũ Cương chỉ huy. Còn bản thân Vũ Cương thì bị Thái Cổ Chiến Thần dùng trận Tiên Thiên Ngũ Hành Trận nhốt trong bảy ngày bảy đêm.

Cuối cùng, đợi khi Vũ Cương phá trận thoát ra, đại quân thần thú của ông ta đã bị tan thành từng mảnh.

Sau trận chiến này, Vũ Cương đã chán nản và trở về chỗ hàn lạnh buốt giá ở phương bắc xa xôi.

Điều thực sự khiến ông ta từ bỏ việc tranh giành quyền bá chủ trong Thần giới là vì, Thần giới sau đó đã bước vào thời đại vinh quang của chư thần.

Thái Cổ Chiến Thần, Thái Cổ Nguyệt Thần, Thái Cổ Phong Thần, Thần Thái Dương, Thần Quang Minh, Thần Phục Thù và Thần Tự Nhiên đều trỗi dậy, tỏa sáng chói lóa.

Ngược lại, sau khi các thần thú bị chư thần đàn áp, khí số của chúng ngày càng suy yếu và không thể tranh đấu với chư thần được nữa.

Mặc dù Vũ Cương đã chết tâm nhưng trong lòng vẫn luôn chôn vùi cảm giác oán hận.

Sau này Thiên đạo xuất thếi, Thái Cổ Kiếm Vực quét khắp toàn bộ Thần giới, giết chết sinh linh vạn vật. Chư thần Thái Cổ mạnh mẽ như Thái Cổ Kiếm Thần cũng bị Thiên đạo cưỡng chế tiêu diệt.

Chỉ có Vũ Cương thoát được vì ông ta đã trốn dưới lòng đất.

Trong những năm tháng dài vô tận, Vũ Cương cũng đã tiêu hao cạn kiệt tuổi thọ, cuối cùng không thể chờ đợi sự hồi sinh lần thứ hai của Thần giới.

Bởi vì trong lòng luôn có một mối oán hận chôn giấu, nên ý chí tàn hồn của Vũ Cương không hề tiêu tan sau khi chết đi, mà vẫn lang thang ở Lịch Phong Hạp Cốc phía Bắc. Cho đến sau này, mẹ của Lôi Thần vô tình đi vào vào Lịch Phong Hạp Cốc và được tàn hồn của Vũ Cương chọn trúng, thông qua phương thức sinh sản cảm ứng mà để lại truyền thừa.

Thay vì nói Thác Bạt Liệt trong cơ thể đang chảy dòng máu Vũ Cương, thì nên nói rằng bản thân ông ta là người kế thừa ý chí của Thú Thần Vũ Cương. Vào thời khắc quý giá nhất, ý chí của Vũ Cương và thần tính của Lạp Thần đã được dung hợp hoàn hảo, khiến chiến lực của Thác Bạt Liệt trực tiếp đứng ở hàng đỉnh cao của Thái Cổ Thần giới.

Thú thân của Vũ Cương thành hình, thần uy vô tận từ trên trời rọi xuống.

Đây là một mãnh thú thái cổ khổng lồ, còn lớn hơn cả con Oán Khí Cự Long trong Quy Khư.

Phần lớn thân thể đều ẩn trong hư không, chỉ lộ ra một đầu thú hung tợn.

Hai mắt tỏa ra ánh sáng xanh lục, khiến người ta phải rùng mình. Cái miệng đẫm máu khổng lồ, đóng mở như một hố đen nuốt chửng mọi thứ.

Hàm dưới có chín xúc tu, mỗi xúc tu có hình rồng. Trên đầu có sừng, xuyên thủng bầu trời.

Khi Vũ Cương xuất hiện, nhuệ khí của đại quân thần thú trên mặt đất lập tức tăng vọt, bản chất thú tính bộc phát mạnh mẽ.

Cùng với tiếng gầm của thú thân của Vũ Cương, thổi dậy cơn gió tanh tưởi, khiến toàn thân các Dũng Sĩ của tộc Chiến Thần cảm thấy ớn lạnh.

Trận chiến vốn đã giành được thắng lợi giờ lại bị đảo ngược tình thế.

Sự chúc phúc của Thú Thần ban tặng vinh quang và lòng dũng cảm vô tận cho đại quân thần thú. Nó không chỉ giải phóng chúng khỏi khủng hoảng sinh tử mà còn mang lại cho họ sức mạnh để đánh bại cường địch.

Triệu hồi ý chí tàn hồn của Thú Thần Vũ Cương là con át chủ bài mạnh nhất của Thác Bạt Liệt, nếu không phải Chiến Thần của hôm nay quá mạnh mẽ, ông ta sẽ không bao giờ sử dụng con át chủ bài này khi chỉ mới bắt đầu cuộc chiến chư thần.

Giờ đây, thú thân của Vũ Cương đã xuất hiện đồng nghĩa với sự hủy diệt của tộc Chiến Thần sắp xảy ra.

Trên không trung nhìn thù thân Vũ Cương thú của Thác Bạt Liệt, vẻ mặt Mộ Dung Nguyên Duệ âm trầm như nước, trong lòng càng lạnh lẽo hơn.

Bình Luận (0)
Comment