Mỗi nhánh quân trong số năm quân của Chiến Thần đều có một trăm vạn lính tinh nhuệ, còn có một trăm vạn khác do chính Mộ Dung Nguyên Duệ trực tiếp chỉ huy.
Ngoài việc xây dựng năm quân Chiến Thần bằng cách sử dụng Ngũ Phương Thần Vực, Mộ Dung Nguyên Duệ còn sử dụng đạo Chiến Thần để tạo ra năm trận pháp Tiên Thiên Ngũ Hành quy mô lớn liên kết với trăm vạn lính tinh nhuệ.
Năm trận pháp này không chỉ có thể ngưng tụ khí Tiên Thiên Ngũ Hành để tăng sức chiến đấu cho năm quân của Chiến Thần, mà đồng thời còn sở hữu sức mạnh hủy diệt và bảo vệ mạnh mẽ, hầu như mỗi một trận pháp đều có thể bộc phát lực chiến thần linh cấp cao.
Mục đích chính của Mộ Dung Nguyên Duệ khi bố trí pháp trận Tiên Thiên Ngũ Hành này là để gài bẫy Lữ Thuần Dương, mặc dù cô rất tin tưởng vào Hỗn Độn Thần Quang của mình, nhưng gần đây thai nhi trong bụng cô thường xuyên chuyển động rộn ràng, khiến cô cảm thấy cực kỳ bất an.
Mang thai sinh nở cần phải yên tâm nghỉ ngơi, Mộ Dung Nguyên Duệ mang thai còn phải dẫn quân đi chiến đấu, vốn đã là một việc rất nguy hiểm rồi.
Tuy rằng cô có thân thể của Thái Cổ Chiến Thần, thể chất vượt xa người thường, nhưng thứ cô đang mang trong người cũng không phải là đứa trẻ bình thường.
Người khác không biết nguồn gốc của Hỗn Độn Thần Nhãn của cô, nhưng cô biết rất rõ, cô có được cơ duyên này phần lớn là nhờ đứa trẻ trong bụng cô.
Mộ Dung Nguyên Duệ có cơ thể của Thái Cổ Chiến Thần, có đầy đủ khí ngũ hành. Cái gọi là vạn vật chúng sinh đều từ ngũ hành, cũng chỉ có thể chất như cô mới có thể chứa đựng được huyết mạch của Vận Mệnh Chi Tử.
Đứa trẻ còn chưa chào đời, đã có thể cảm nhận được sức mạnh của U Huỳnh và Chúc Chiếu, ai biết khi đứa trẻ chào đời sẽ tạo ra dị tượng như thế nào nữa.
Nếu là thời hòa bình, cô đương nhiên sẽ có vạn biện pháp đề phòng.
Nhưng bây giờ cô vẫn phải dẫn quân chiến đấu, trong hoàn cảnh như vậy, hung hiểm có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Nghĩ tới đây, lòng oán hận của Mộ Dung Nguyên Duệ tăng cao. Mỗi lần thai nhi cử động đều gây ra rối loạn khí huyết trong cơ thể, mất cân bằng âm dương, ảnh hưởng nghiêm trọng đến lực chiến của cô, đôi khi còn khiến thần hồn cô mất đi ý thức tự chủ.
Chắc chắn sẽ là một tai họa nếu tình huống này xảy ra khi đại quân đang trong cuộc quyết đấu, tuy mỗi chuyển động của thai nhi chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, nhưng vẫn khiến tình thế chiến đấu phát sinh đầy rẫy những biến số nguy hiểm, nhưng chuyện này lại nằm ngoài tầm kiểm soát của cô.
Vì vậy, Mộ Dung Nguyên Duệ chỉ có thể lo trước tính sau, để lại phương án ứng phó trước. Bày sẵn trận pháp Tiên Thiên Ngũ Hành, cố gắng vây bắt Lữ Thuần Dương trước khi thần hồn của cô đã thất thủ.
Ngoài việc chuẩn bị kỹ càng cho chiến tranh, tộc Chiến Thần còn chịu trách nhiệm chế tạo vũ khí cho liên minh Chiến Thần.
Mặc dù thanh pháp kiếm Tử Kim mà Mộ Dung Nguyên Duệ sử dụng từ đầu cũng có thể được gọi là pháp bảo, nhưng nó không thể so sánh được với kiếm Chủ Tể của Lữ Thuần Dương.
Tộc Kiếm Thần giỏi chế tạo thần binh, tộc Chiến Thần cũng giỏi về mặt này. Tổng hợp các nguyên liệu luyện chế vũ khí được lưu trữ trong toàn bộ thành Anh Hùng, toàn tộc, thậm chí là cả toàn bộ phương Bắc Thần giới đã sử dụng toàn lực để tạo ra một thanh thần kiếm cho Mộ Dung Nguyên Duệ.
Khi Thần Kiếm được xuất lò, Nữ thần Phục Thù đã sử dụng lực Hắc Ám nguyên sơ hỗn độn của mình để thay đổi màu sắc của thân kiếm, khi kiếm thể biến thành màu đen như mực, càng khiến thanh kiếm trở nên linh động, nhanh nhẹn và khó nắm bắt hơn.
Sau đó, Nữ thần Băng Tuyết để lại thần quang hình bông tuyết trên kiếm thể đen tuyền, khiến thanh kiếm trở nên lạnh lùng và sắc bén hơn.
Hai Nữ thần ra tay, công thêm bản thân thanh kiếm đã ẩn chứa tinh hoa ngũ hành dồi dào, chất liệu nghịch thiên, khi kiếm thành công ra đời đã gây ra thay đổi trong thiên tượng.
Mặc dù không hoành tráng và khí thế át trời như thanh Chủ Tể của Lữ Thuần Dương, nhưng thanh kiếm này đã khiến phương Bắc rơi tuyết liên tục cả một ngày một đêm.
Sự can thiệp của hai Nữ thần khiến khí thế của thanh kiếm tràn ngập sự lạnh lùng và đen tối, vì thế mà Mộ Dung Nguyên Duệ đã đặt tên cho thanh kiếm là kiếm U Huỳnh.
Sau khi thanh kiếm được rèn thành công, Mộ Dung Nguyên Duệ đã yêu cầu tộc Chiến Thần tạo ra một bộ giáp mới hoàn toàn để bảo vệ tốt hơn cho đứa con chưa chào đời của mình trong trận chiến.
Bộ giáp được làm từ chất liệu gần giống với kiếm U Huỳnh, nhưng khi ban phước, không để Nữ thần Phục Thù và Nữ thần Băng Tuyết tham gia mà thay vào đó, chính Mộ Dung Nguyên Duệ đã tự mình dùng Hỗn Độn Thần Nhãn khai quang cho chiến giáp mới này.
Bộ giáp này thần thánh, trang nghiêm, tỏa ra thần quang rực rỡ.
Mộ Dung Nguyên Duệ đặt tên cho bộ áo giáp này là Chúc Chiếu, vừa hay hoàn toàn tương xứng với kiếm U Huỳnh.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, nháy mắt một tháng nữa đã qua đi, cả Chiến Thần và Kiếm Thần đều đã hoàn thành việc triển khai quân lực mạnh nhất của mình.
Lúc này Mộ Dung Nguyên Duệ đã mang thai được tròn tám tháng, thêm một tháng nữa, cô sẽ rơi vào tình trạng vô cùng suy nhược do đến giai đoạn sinh nở.
Thời gian không chờ đợi ai, ngày hôm đó Mộ Dung Nguyên Duệ đã quyết định ra tay, phái quân tiến về phía nam.