Nếu Tử Thần mất đi sức mạnh, chỉ bằng một đại quân Tử Thần thì không thể giữ vững được Băng Sương Bảo Lũy.
Trong thời gian qua, Băng Sương Bảo Lũy đã phải hứng chịu quá nhiều lần tôi luyện của chiến tranh, không biết đã bao lần dẹp tan cuộc tấn công từ Thâm Uyên Ác Ma và Tinh Không Cự Thú.
Đại quân Tử Thần cũng từ đại quân ngàn vạn giảm xuống còn sáu trăm vạn người, trong số đó, trong đó mười hai Mộ Huyệt Lĩnh Chủ dưới trướng Bất Hủ Thi Vương đã bỏ mạng hết ba người, kỵ sĩ Tai Hoang trong Tử Thần tứ kỵ sĩ chỉ còn là một tia tàn hồn.
Những tổn thất này vẫn có thể chấp nhận được, chỉ cần Thùy Họa không ngã xuống.
Nhưng bây giờ, Tu La Vương cùng Tức Cực Sát Thần đã tham chiến, trong tình huống Thần giới và Ma giới không ai xuất binh, Băng Sương Bảo Lũy nếu phản ứng dù chỉ sai một chút cũng đều dẫn đến họa diệt thân, vả lại nếu có thể đẩy lùi được cuộc tấn công của họ, thì cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Vì vậy, sau khi nhận được tin xuất quân của Tu La Vương cùng Tứ Đại Ác Thần, Oán Linh Chủ Mẫu đã đến gặp Thùy Họa ngay lập tức, hy vọng Thùy Họa sẽ thay đổi ý định, trước tiên để Băng Sương Bảo Lũy lui về Minh giới, tập hợp, điều chỉnh lại lực lượng rồi mới cùng Thần giới, Ma giới cùng tiến lùi.
Thùy Họa ngồi trên Băng Phong Vương Tọa, lông mày cụp xuống, để mặc cho gió tuyết rơi khắp người.
Sau khi Oán Linh Chủ Mẫu báo cáo xong, bà khiêm tốn đứng dưới chờ chỉ thị, cũng phải đợi rất lâu.
Đôi khi im lặng cũng là một thái độ, ngay lúc Oán Linh Chủ Mẫu cho rằng Tử Thần đã từ chối lời đề nghị của bà, chuẩn bị cáo từ và rời đi, thì Thùy Họa lên tiếng.
"Ta không bao giờ lùi bước."
Giọng nói vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhưng lại mang sức mạnh không thể nghi ngờ.
"Nhưng……"
Oán Linh Chủ Mẫu muốn nói rằng bà càng lo lắng cho sự an nguy của bản thân Thùy Họa hơn, bởi vì Tứ Đại Ác Thần có quyền năng phong cấm Tử Thần ở Minh giới, nhưng Thùy Họa lại không để bà nói hết lời mà trực tiếp ngắt ngang lời bà.
"Không có nhưng, hôm nay có thể rút lui, Thiên đạo ra tay thì ra chúng ta sẽ rút lui đến đâu?" Thùy Họa đáp.
“Tử Thần bệ hạ, Ma giới từ khi Huyễn Ma Chi Chủ đem theo đại quân của mình trở về Ma giới tập hợp lực lượng, mãi vẫn không thấy động tĩnh gì. Thần giới vừa chọn ra được Thái Cổ Thần Vương cách đây không lâu, trong lúc nhất thời không thể phái quân đến hỗ trợ. Trong khoảng thời gian này, Minh giới chúng ta đã phải chịu đựng quá nhiều áp lực, cũng đã làm rất nhiều việc.”
“Ta biết trong lòng các ngươi có oán niệm với Ma giới cùng Thần giới. Điều ta muốn nói với các ngươi là, dù là Thần giới hay Ma giới, bọn họ đều là những đồng minh đáng tin cậy của chúng ta. Mọi việc chúng ta làm hôm nay, đều sẽ nhận được sự báo đáp tương xứng trong tương lai sau này.”
"Huyễn Ma Chi Chủ cùng bệ hạ tình chị em thắm thiết, còn Thái Cổ Thần Vương mới kia, Thái Cổ Chiến Thần, có xứng để chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình để tranh thủ thời gian cho nàng ta sao?" Oán Linh Chủ Mẫu hỏi.
"Đáng giá." Thùy Họa đáp.
"Ta biết bệ hạ đến từ Nhân gian, Thái Cổ Chiến Thần cũng vậy, không biết bệ hạ hiểu biết bao nhiêu về Thái Cổ Chiến Thần?" Oán Linh Chủ Mẫu lại hỏi.
"Ngươi không cần biết quá nhiều, chỉ cần biết mỗi một đệ tử Ma đạo đều đáng tin cậy."
“Lẽ nào Chiến Thần cũng là đệ tử Ma đạo sao?” Oán Linh Chủ Mẫu kinh ngạc hỏi.
Thân là người thân thiết nhất bên cạnh Thùy Họa, Kiêm Hà từng nói với Oán Linh Chủ Mẫu nhiều chuyện ở Nhân gian, thậm chí là cả lai lịch của Tử Thần.
Cô muốn nhờ sự giúp đỡ của Oán Linh Chủ Mẫu để cố gắng đánh thức Thùy Họa. Tuy nhiên, Thùy Họa lần này hoàn toàn quên hết tất thảy, Kiêm Hà dù cố gắng thế nào, cô ấy cũng vẫn thờ ơ, không quan tâm.
"Cô ấy không phải đệ tử Ma đạo, cô ấy là Ma Đạo Chủ Mẫu!"
Khi nói lời này, Thùy Họa ngẩng đầu, trong mắt cháy lên ngọn lửa đen.
Với tư cách là chủ của Minh giới, những gì xảy ra trong tam giới Thái Cổ, chỉ cần Thùy Họa có lòng muốn biết thì không thể thoát khỏi tai mắt của cô, vì vậy cô biết về sự thay đổi danh phận của Nguyên Duệ, biết rằng cô ấy đã hoàn toàn thay thế mình lên làm Chủ Mẫu.
Sau khi biết tin này, lòng cô càng lạnh lẽo hơn.