Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1205 - Chương 1205: Xả Thân Đoạt Hồn (1)

Chương 1205: Xả Thân Đoạt Hồn (1) Chương 1205: Xả Thân Đoạt Hồn (1)

Có đôi khi lãng quên không phải vì thật sự lãng quên, mà bởi vì cần phải lãng quên.

Lãng quên là một loại sức mạnh, nếu Thùy Họa không muốn từ bỏ sức mạnh này, vậy thì cô tuyệt đối không thể để bản thân mình có chút dính líu gì tới chuyện xưa trong quá khứ, đặc biệt là chuyện nữ nhi tư tình.

Duyên tình là một loại nhân quả chỉ xếp sau vận mệnh, Tử Thần không thể có tình cảm.

Tình cảm sẽ khiến Tử Thần trở nên yếu đuối vô cùng, chúng sinh đều có tình, duy chỉ Tử Thần là không thể.

Tử Thần phải bị lãng quên, mà bản thân cô cũng buộc phải quên đi tất cả.

Thùy Họa có thể quên đi tình cảm giữa tôi và cô ấy, quên đi đệ tử Ma đạo vạn thế thiên hồng, thế nhưng pháp tắc Phá Quân đã trở thành một dấu ấn khắc sâu trong thần hồn của cô, mà uy lực của Phá Quân cũng đã sớm cùng với thần tính của cô hòa làm một, tạo nên sức mạnh Tử Thần hoàn toàn mới.

Phá Quân, một người phá cả đại quân.

Quân đoàn Tu La có tám trăm vạn, thế nhưng đạo binh có sức mạnh hủy diệt khủng khiếp nhất chỉ có khoảng mười vạn tử sĩ.

Một trận Linh Hồn Chi Hỏa rừng rực cháy của Thùy Họa đã thiêu đốt linh hồn và máu thịt của mười vạn tử sĩ kia thành tro bụi, hủy đi sức mạnh nòng cốt của quân đoàn Tu La, thậm chí còn trực tiếp khiến địa vị của tộc Tu La trong vị diện thế giới Thái Cổ Tiền Dân tụt xuống một bậc.

Muốn bồi dưỡng một tử sĩ Tu La cần một nghìn năm, thậm chí hàng nghìn năm, bởi vì sợ hãi cái chết vốn là thiên tính của muôn loài.

Mười vạn tử sĩ Tu La bị diệt, khiến Tu La Vương uất hận vô cùng.

Thế nhưng, cho dù tức giận đến mấy thì ông ta vẫn chưa thoát khỏi dục vọng ngu xuẩn mà tỉnh táo lại, ngước nhìn dung nhan diễm lệ lạnh lùng của Tử Thần, ông ta lại càng khát vọng muốn chinh phục người phụ nữ này.

Tu La Vương khoác trên người chiến giáp huyết liên mười hai cánh(1), triệu hoán hai kiếm Nguyên Đồ và A Tị

(1) hoa sen máu có 12 cánh

Hai thanh kiếm một đỏ một đen, giết người không màng nhân quả.

Trong lịch sử chiến tranh của vị diện thế giới Thái Cổ Tiền Dân, Tu La Vương dựa vào hai thanh kiếm này đã giết vô sô cường địch, chiếm được vô số hồn linh.

Tay cầm song kiếm, Tu La Vương bắt đầu mở ra lãnh địa thần thánh thuộc về mình – Huyết Sắc Luyện Ngục.

Theo âm thanh triệu hoán từ thần niệm của Tu La Vương, tám trăm vạn quân nhất tề xung trận. huyết khí từ trong thân thể bọn họ bắt đầu tỏa ra, ban đầu chỉ là một màu đỏ tươi nhàn nhạt.

Dần dần, sắc đỏ càng lúc càng đậm, khắp cả không gian cũng chuyển từ màu đỏ tươi sang đỏ thẫm, cuối cùng biến thành sắc máu nồng đậm gột không thể sạch.

Huyết Sắc Luyện Ngục hình thành, Thùy Họa mặc một thân y phục màu đen trông thật lạc lõng.

Tóc trắng bị huyết sắc chiếu thành ánh đỏ, đôi gò má trắng như tuyết cũng bị nhuộm thành hây hây, lưỡi hái Tử Thần giống như trăng máu, toàn thân dường như hóa thành Thiên sứ Luyện Ngục.

Sự thay đổi này cũng là một trong những sức mạnh của Huyết Sắc Luyện Ngục, có thể kích thích khí huyết của tất cả những kẻ đang ở trong lãnh địa.

Hoặc thần phục Tu La Vương trở thành huyết nô, hoặc bị thiêu đốt khí huyết toàn thân.

Thế nhưng vẻ mặt Thùy Họa chẳng tỏ ra khó chịu chút nào, thậm chí khóe miệng còn khẽ nở một nụ cười lạnh.

“Ngươi cười cái gì?” Tu La Vương hỏi.

“Tử Thần chưa từng rơi lệ, cũng chẳng có máu tươi để chảy. Tu La Vương, nếu ngươi không nhẫn tâm để toàn bộ tộc nhân bị diệt trong tay ta, vậy thì đích thân ngươi tới đấu với ta một trận đi.” Thùy Họa đưa ra lời mời quyết chiến với Tu La Vương tại Huyết Sắc Luyện Ngục.

Đối mặt với lời mời của Tử Thần, kẻ vốn ngông cuồng tự cao tự đại không ai bì nổi như Tu La Vương cũng có lúc phải do dự trong lòng.

Ông ta không hề thiếu dũng khí, thế nhưng Tử Thần im hơi lặng tiếng tới đây, dùng một trận Linh Hồn Chi Hỏa thiêu sạch mười vạn tử sĩ Tu La, điều này đã gieo mầm mống nỗi sợ trong trái tim ông ta.

Cho dù ông ta không chịu thừa nhận nỗi sợ hãi trong lòng mình thì bản thân cũng không dám mạo hiểm.

“Đại vương, thần đến đấu với cô ta.” Chính trong lúc này, Đoạt Xá Ma Tướng chủ động xin nghênh chiến.

“Tốt, Đoạt Xá Ma Tướng, hãy báo thù cho mười vạn tử sĩ Tu La của chúng ta.” Tu La Vương nói.

Sự phẫn nộ của Đoạt Xá Ma Tướng đối với Tử Thần so với Tu La Vương chẳng kém hơn chút nào, bởi vì anh ta là Thống soái của đạo quân tử sĩ Tu La.

Địa vị của anh ta trong Tu La tộc chỉ xếp sau Tu La Vương, người trong tộc kính sợ anh ta, các người đẹp thi nhau lao vào vòng tay anh ta, trong đó có cả con gái của Tu La Vương.

Đoạt Xá Ma Tướng hiểu rõ, tất cả những vinh dự này không chỉ đến từ sự công nhận nặng lực chiến đấu của cá nhân anh ta, nếu chỉ đơn thuần so sánh về chiến lực, Đoạn Lý Ma Tướng so với anh ta còn mạnh hơn.

Bình Luận (0)
Comment