Họa nạn ở Thần điện U Minh gần như đã tiêu diệt toàn bộ âm sai quỷ tướng có trong m Ty, khiến cho m Ty không còn người tài, chẳng thể dụng binh.
Hai nơi quan trọng này đã mất đi uy quyền vốn có, thì trật tự của toàn bộ m Ty cũng khó mà ổn định được.
Điều quan trọng nhất là tình thế tiến thoái lưỡng nan này sẽ còn kéo dài rất lâu, bởi vì hệ thống tuyển chọn nhân tài của m Ty rất nghiêm ngặt, trong thời gian ngắn thì căn bản là không thể tìm được người.
Nữ Đế của lúc này vẫn đang mặc chiếc đạo bào trắng bị vấy máu, bạch bào nhuộm huyết ân đoạn nghĩa tuyệt, nhưng khi mặc trên người Nữ Đế lại thể hiện được tấm lòng từ bi của cô.
Sau khi từ chức Bắc m Đại Đế, Nữ Đế rất ít khi xuất hiện ở thành Phong Đô, khi cô ấy lần nữa hiện thân trong thành, thì trông thấy cảnh tất cả người dân trong thành đều quỳ gối bái lạy dọc hai bên đường đi.
Thập Điện Diêm Quân cùng Tứ Đại Phán Quan nghiêm trang đứng chờ ở cửa Thần điện Bắc m Đại Đế, khi nhìn thấy Nữ Đế, đã vội vàng hành lễ: “Bái kiến Nữ Đế bệ hạ.”
“Các ngươi bình thân, m Ty đại nạn vẫn chưa thôi, vẫn mong các khanh đảm nhiệm trọng trách." Nữ Đế nói.
"Thần ắt cúc cung tận tuỵ, mãi đến lúc chết." Thập Điện Diêm Quân đồng thanh đáp lời.
"Hôm nay Cô có chuyện muốn cùng Nhân Đạo Tổ Sư thương lượng, xin các vị tạm thời lui bước ra ngoài, lát nữa Cô sẽ phái người mời vào."
"Vâng, thưa bệ hạ."
Thập Điện Diêm Quân và Tứ Đại Phán Quan nhận lệnh rút lui, tôi cùng Nữ Đế bước vào Thần điện Bắc m Đại Đế.
Trong đại sảnh, Tạ Lưu Vân đang đợi.
Y phục trắng như tuyết, thần niệm dồi dào, tu vi của Tạ Lưu Vân hiện tại đã đạt đến đỉnh cao đạo tổ, e là chỉ còn cách một bước nhỏ nữa đã có thể đột phá.
Tuy nhiên, bản lĩnh mạnh nhất của ông không phải nằm ở việc chiến đấu mà nằm ở thanh kiếm Lục Nhậm m Dương trong tay ông.
Thiên địa mang mang, bất tri sở chỉ, nhật nguyệt tuần hoàn, chu nhi phục thủy*.
(*Đất trời thênh thang, không chốn dừng chân, nhật nguyệt tuần hoàn, xoay đi chuyển lại)
Thanh kiếm Lục Nhậm m Dương của Tạ Lưu Vân có thể nhìn thấu giới hạn của tạo hoá, không chỉ có thể dò xét được biến số trong vô định, nếu ông ấy chịu đánh đổi một lượng tâm huyết nhất định còn có thể suy diễn được huyền cơ của Thiên đạo.
"Nhân đạo Tạ Lưu Vân, bái kiến Nữ Đế bệ hạ." Tạ Lưu Vân cúi người hành đại lễ với Nữ Đế bệ hạ.
"Ngươi là Nhân Đạo Tổ Sư, vai vế ngang bằng với Cô, nói chuyện với Cô không cần hành đại lễ như vậy." Nữ Đế nói.
"Nữ Đế xứng với đại lễ này của Lưu Vân, cái bái lạy này là thay cho muôn dân trong thiên hạ, nếu không phải Nữ Đế xả thân ngăn chặn Châu Khất, lục đạo luân hồi ắt sẽ sụp đổ, Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn!" Tạ Lưu Vân lần nữa cúi người, vẻ mặt trịnh trọng.
"Ôi, thật không ngờ Châu Khất lại là thân tín của Thiên đạo, là lỗi do Cô không biết nhìn người" Nữ Đế thở dài một hơi, đáp.
"Nữ Đế bệ hạ không cần tự trách như vậy, Châu Khất có Thiên đạo che giấu giúp thân phận, không phải lỗi của Nữ Đế."
"Tạ Lưu Vân, hôm nay vì sao ngươi lại đến m Ty?" Nữ Đế hỏi.
"Ta đã tính toán ra được m Ty gặp phải đại nạn, hôm nay ta tới đây là để chia buồn. Trời diệt chúng sinh, chúng sinh diệt trời, m Ty gặp nạn, Nhân đạo sẽ không đứng trơ trơ khoanh tay nhìn."
"Ừ, ngươi có lòng rồi. Cô cũng đang có chuyện cần Nhân đạo ra tay giúp đỡ."
"Xin Nữ Đế cứ việc phân phó."
" m Ty lần này chịu thương tổn nặng nề, đối mặt với khốn cảnh không có binh để sử dụng, trong thành Chết Oan này tuy vẫn có người tài khả dụng, nhưng chung quy vẫn là thực lực còn yếu, không thể trọng dụng."
"Nghe ý của Nữ Đế bệ hạ là muốn mượn người của Nhân đạo ta?" Tạ Lưu Vân hỏi.
"Không sai."
"Ta có thể hứa với Nữ Đế, tất cả đệ tử Nhân đạo của ta sau khi độ kiếp thất bại có thể đến m Ty làm quan, nghe theo lệnh sai khiến của Nữ Đế.”
"Ngươi có biết quyết định của ngươi có ý nghĩa gì không? Ngươi là Nhân Đạo Tổ Sư, những gì ngươi nói đại diện cho toàn bộ Nhân đạo." Cửu U Nữ Đế trong mắt ánh lên thần quang nhìn về phía Tạ Lưu Vân hỏi.
"Lưu Vân đương nhiên hiểu được, hơn nữa ta sẽ thêm lời hứa hôm nay của ta vào giáo lý của Nhân đạo." Tạ Lưu Vân nghiêm túc trả lời.