Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1300 - Chương 1300: Ngấn Lệ Rời Quê (2)

Chương 1300: Ngấn Lệ Rời Quê (2) Chương 1300: Ngấn Lệ Rời Quê (2)

Sau khi đàm phán với Tạ Lưu Vân về chuyện của Đông Nhạc Đại Đế xong, Nữ Đế quay sang tôi nói: "Tạ Lan, Cô cũng muốn mượn một người từ Ma đạo của các ngươi."

Thật ra thì, cho dù bà ấy không nói, thì tôi cũng đoán ra được, sự hỗn loạn ở m Ty không chỉ một Đông Nhạc Đại Đế có thể ổn định lại được, mà ở mười tám tầng địa ngục cũng cần có Sát Thần trấn áp.

“Ta chắc chắn sẽ không cho mượn Bắc Minh Tú đâu." Tôi nói.

"Ửm?" Nữ Đế hơi nhíu mày.

"Bắc Minh Tú là thống soái của đại quân Vong Hồn Ma đạo ta, cũng là anh hùng tiền bối được ngàn vạn đệ tử Ma đạo kính trọng, vẫn xin Nữ Đế hiểu cho."

Cho dù tôi có đồng ý, thì bản thân Bắc Minh Tú cũng không chịu.

Kể từ trận m Sơn, Ma đạo và m Ty luôn tồn tại nút thắt khó mà tháo gỡ, trong trận chiến cuối cùng ở Quy Khư, tử thương lên đến hàng ngàn vạn người, có thể nói là thù hận sâu tựa biển.

Đệ tử Ma đạo trọng tình trọng nghĩa, Bắc Minh Tú thân là thống soái đại quân vong hồn, sao có thể hạ mình gia nhập m Ty?

Sống là người của Ma đạo, chết là quỷ của Ma đạo, đây là niềm tin của hầu hết các đệ tử Ma đạo.

"Được rồi, ngươi không cần bày ra vẻ mặt cay đắng khó xử như vậy, Cô sớm đã biết ngươi nhất định không chịu giao ra Bắc Minh tướng quân, người Cô muốn mượn cũng không phải hắn." Nữ Đế nhẹ nhàng cong khóe môi nói.

“Không phải ông ấy thì còn là ai nữa?” Tôi tò mò hỏi.

"Ám Hắc Chi Long Liễu Chi Nhung, mười tám tầng địa ngục của m Ty có cô ấy trấn giữ là được. Ám Hắc Chi Long là kẻ thù của vạn vật sống, dựa vào khí ô uế, hắc ám mà sống, mười tám tầng địa ngục là nơi tốt nhất để cô ấy sinh sống và tu luyện. Lần này, chắc ngươi sẽ không từ chối nữa đúng không?" Nữ Đế hỏi.

“Vẫn phải đợi tôi về rồi bàn bạc với cô ấy đã.” Tôi nghiêm túc trả lời..

"Tạ Lan! Ngươi nói xem, tại sao mượn một người của Ma đạo của ngươi lại khó như vậy?" Nữ Đế tức giận nói.

"Đệ tử Ma Đạo, vạn thế thiên hồng, tôi thân là Ma Đạo Tổ Sư, đương nhiên phải tôn trọng nguyện vọng của bọn họ."

"Tạ Lan, ta vừa mới cho mượn Thái Sơn Quân, ngươi lại nói những lời như này, ngươi cố ý khiến ta bẽ mặt đúng không?" Tạ Lưu Vân cau mày, bất mãn nhìn tôi.

“Chà, cũng có một chút ý đồ như vậy đó.” Tôi gật đầu trả lời.

"Tạ Lan, ngươi..."

Nữ Đế cười lớn, tiếng cười vang vọng khắp Thần điện Bắc m Đại Đế.

Có nhiều chuyện sẽ không bao giờ quay lại như lúc ban đầu, có nhiều người sẽ không bao giờ có thể gặp lại nhau nữa.

Tôi rất may mắn khi sau nhiều năm vẫn có thể gặp lại và mỉm cười với Tạ Lưu Vân, có lẽ trong quá khứ chúng tôi là đối thủ của nhau, nhưng hôm nay cuối cùng chúng tôi cũng đứng trên cùng một mặt trận.

Mặc dù danh tiếng của tôi trong Tam giới đã vượt qua ông ấy từ lâu rồi, nhưng điều này không ngăn cản việc tôi vẫn kính trọng ông ấy như mọi khi.

Long hổ hành tẩu thành tuyệt hưởng, Chung Nam thượng hữu Khương Tuyết Dương.

Tạ hành tẩu vang danh thiên hạ, kể từ ngày bí mật của Đàm Cửu Long được tiết lộ thì đã trở thành sự tồn tại mà tôi khao khát nhất, một người đàn ông như thần thánh.

Dù sao thì ông ấy cũng từng cùng Ma Đạo Tổ Sư đối quyết qua.

Từ biệt Nữ Đế, tôi và Tạ Lưu Vân cùng nhau rời khỏi m Ty.

Trở về Quy Khư, tôi lập tức đến biển Bắc Minh để gặp Liễu Chi Nhung.

Sau khi giải thích mục đích đến của mình, vẻ mặt của Liễu Chi Nhung lộ rõ sự thất vọng.

"Đạo Tổ, ta chỉ muốn hỏi một câu, nếu như ta đến m Ty rồi, ta có còn là đệ tử Ma đạo không?"

"Chỉ cần ngươi nguyện ý, ngươi vĩnh viễn là đệ tử Ma đạo vạn thế thiên hồng!"

Ngày hôm sau, Liễu Chi Nhung đi xuống m Ty, đại quân trăm vạn vong hồn của Ma đạo đến đưa tiễn cô.

Nguyên Phong lưu hỏa, Kỳ Lân kích cổ, Tổ Long hành vân.

Gió thần bầu bạn, trăng sáng soi rọi.

"Chị Chi Nhung, em biết dưới m Ty không có mặt trăng, nên em dùng viên đá mặt trăng này để lưu lại một ánh trăng ở Quy Khư." A Lê nói.

"A Lê, cảm ơn em." Liễu Chi Nhung rơi nước mắt.

Quy Khư là quê hương mà cô đã lớn lên từ khi còn nhỏ, sau khi trở thành đệ tử Ma đạo, cô càng xem Quy Khư như quê hương mà cô thề chết sẽ bảo vệ và sống cả đời ở đó.

Bây giờ cô ấy lại sắp phải rời đi, sao cô ấy có thể không khóc được chứ.

Bình Luận (0)
Comment