Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1327 - Chương 1327: Sao Rơi Như Mưa (2)

Chương 1327: Sao Rơi Như Mưa (2) Chương 1327: Sao Rơi Như Mưa (2)

“Thiên Khôi Tinh Quân, thần niệm khô kiệt, vẫn lạc!”

“Thiên Cô Tinh Quân vẫn lạc!”

“Thiên Thương Tinh Quân vẫn lạc!”

“Thiên Ám Tinh Quân vẫn lạc!

“Địa m Tinh Quân vẫn lạc!”

“Địa Tạng Tinh Quân vẫn lạc!”

“Huyền Vũ Tinh Túc Đấu Túc Tinh Quân vẫn lạc!”

“Huyền Vũ Tinh Túc Nữ Túc Tinh Quân vẫn lạc!”

“Chu Tước Tinh Túc Tỉnh Túc Tinh Quân vẫn lạc!”

“Bạch Hổ Tinh Túc Tất Túc Tinh Quân vẫn lạc!”

“Hoàng đạo mười hai cung, Đại Hỏa Tinh Quân vẫn lạc!”

“Hoàng đạo mười hai cung, Tích Mộc Tinh Quân vẫn lạc!”

……

Biển sao như mưa, chư thần bi thương.

Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận được sắp xếp hoàn chỉnh, mỗi khi có một vị tinh quân qua đời liền ngay lập tức có một vị cùng cung khác tiến vào thế chỗ, giúp Đại Trận tiếp tục vận hành.

Tuy nhiên, khi từng tầng lớp công sự bị chọc thủng, kết giới của Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận liền rơi vào nguy hiểm.

Mà uy lực sấm sét gió mây từ đại quân Thiên Khiển của Thanh Long vẫn không chịu dừng lại, trong số ba nghìn vạn quân Long thú tiến vào đại trận cũng chỉ bị sát khí tinh tú hủy diệt có hai phần.

Nếu như trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra theo cách này, không biết còn có bao nhiêu vị tinh quân tử thương nữa.

Điều quan trọng nhất là, khi tinh chủ tinh quân qua đời, uy lực của Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận cũng không ngừng suy yếu. Tuy rằng liên tục có người thay thế, thế nhưng bọn họ vốn chỉ là người phụ trợ, đương nhiên không thể kế thừa toàn bộ sức mạnh như các vị tinh chủ.

Từ Thần Đế Quân sắc mặt lạnh băng, nộ khí chọc trời.

Dương Thiên gầm lên một tiếng dài, một lần nữa lại lay động cờ Tinh Tú.

“Sao Chu Thiên rơi xuống nơi này, nhân quả ta sẽ tự mình đón nhận.”

Cờ Tinh Tú điên cuồng hấp thụ ý chí của anh linh các vị tinh quân đã vẫn lạc sau đó truyền cho Tử Thần Đế Quân.

Cơ thể của vị Đế quân anh tuấn khôi ngô bắt đầu điên cuồng biến lớn, ánh sáng kim sắc từ khôi giáp ngày càng có sức hủy diệt.

Mười trượng, trăm trượng, nghìn trượng.

Tới lúc thân thể tăng lên tới nghìn trường, Tử Thần Đế Quân đem lá cờ Tinh Tú nặng nề cắm vào trong trận, giương thanh kiếm trong tay lên.

Tên của thanh kiếm này gọi là Ngàn Vạn Tinh Quang, là do Tử Vi Đại Đế - người đã dùng cảm ngộ cả một đời mình, hấp thụ tinh hoa của các vì sao để rèn lấy.

Kiếm này có thể điều khiển Chu Thiên Tinh Đẩu, phản chiếu tinh quang của hàng vạn ngôi sao.

Ngàn Vạn Tinh Quang cũng theo sự thay đổi của Tử Thần Đế Quân mà to lớn theo, trở thành một thanh cự kiếm dường như có thể chém rách cả đất trời.

Tử Thần tế kiếm, mỗi một vị tinh quân lại phân ra một sợi thần niệm gắn lên thân kiếm, đem thanh cự kiếm vốn đã tràn ngập sức mạnh tăng thêm uy lực hủy diệt vô cùng đáng sợ.

"Ca ca . . " Trong Thái Vi Viên, một nữ tướng mặc áo giáp Tử Kim hướng mắt nhìn lên trời hét lớn.

"Tử Dục, nếu như ta có chuyện gì bất trắc, thì từ giờ muội sẽ là người phụ trách Thái Vi Viện, muội sẽ là Tử Vi Nữ Đế đời tiếp theo!" Tử Thần Đế Quân nói.

"Không, ca ca, ta không muốn làm Nữ Đế, ta chỉ muốn huynh sống sót quay về mà thôi..."

Tử Thần Đế Quân không đáp lại lời cầu xin của cô ấy, bởi vì bây giờ ngài đã chẳng còn đủ sức áp chế sức mạnh tinh thần đang tuôn trào trong cơ thể mình nữa.

Sau đó, Tử Thần Đế Quân bước ra khỏi tinh hải, đứng ngoài kết giới bảo vệ của trận pháp Chu Thiên Tinh Đẩu.

Đối mặt với Vân Lôi Chi Hải của thần thú Thanh Long, cùng đội quân ba ngàn vạn Long thú đang ẩn nấp trong đám mây, Tử Thần Đế Quân hét lên một tiếng, rồi chém xuống nhát kiếm lợi hại nhất trong cuộc đời ông ấy.

"Quần tinh dàn trận, hãy run sợ trước sức mạnh của các vì tinh tú đi!"

"Vạn Thiên Chi Kiếm, trảm!"

Một nhát kiếm chém xuống tinh hải, kết giới bảo vệ của trận pháp Chu Thiên Tinh Đẩu bị chính kết giới của Tử Thần Đế Quân phá vỡ, sau đó tinh hải hóa thành cơn lốc cuồng phong đối đầu trực diện với Vân Lôi Chi Hải của thần thú Thanh Long.

Sức mạnh càng đáng sợ, thì càng vô hình vô thanh.

Bầu trời vốn bị sức mạnh quần tinh chiếu rọi lập tức liền bị thiêu rụi do vụ va chạm kịch liệt vừa rồi.

Bóng đêm vô tận bao trùm, một lát sau, một đạo nguyệt quang rực rỡ liền bùng sáng, giống như thiên thạch đã chết bị nổ tung.

Thời không đảo loạn, từ trong không trung sinh ra vô số thông đạo thời không bị bóp méo, sinh ra vô số vòng xoáy hố đen.

Cuối cùng toàn bộ loạn tượng trong thời không liền biến thành một hố đen hỗn độn khổng lồ vô cùng.

Vòng xoáy hỗn độn điên cuồng xoay chuyển, nuốt chửng biển mây, ăn sạch vô số đại quân Long thú, lại hấp thu vô số biển sao bị cắt chém bởi thanh kiếm Ngàn Vạn Tinh Quang.

Cuối cùng, cũng nuốt luôn cả Tử Thần Đế Quân.

Vị Đế Quân cao cả nghìn trượng dần dần bị vòng xoáy hỗn độn nuốt chửng, trong khoảnh khắc cuối cùng khi thân ảnh của ngài sắp sửa biến mất, Đế Quân đã dùng chút sức lực cuối cùng còn lại của mình ném thanh kiếm Ngàn Vạn Tinh Quang trong tay về phía người em gái thân yêu nhất của mình – Tử Dục.

……

Thái Cổ Thần Giới, Mộ Dung Nguyên Duệ đột nhiên tỉnh dậy từ trong giấc mộc, bắt đầu dùng đạo Chiến Thần của mình để suy luận khí số của Tiên đạo.

Vừa bắt đầu suy luận, hai hàng nước mắt như mưa trong phút chốc liền trào ra.

“Chủ mẫu, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Thuần Quân đang bảo vệ bên cạnh bèn hỏi.

“Thuần Quân, Tạ Mạt phải giao cho cô rồi, mọi chuyện trong Thần giới tạm thời cũng đành phải làm phiền cô.”

“Chủ mẫu, ngài định rời khỏi Thái Cổ Thần Giới sao?”

“Tiên đạo gặp nạn, ta không thể khoanh tay đứng nhìn.”

Dứt lời, Mộ Dung Nguyên Duệ lập tức bước ra khỏi Chiến Thần điện, dùng Tiên Thiên Ngũ Hành Trận mở ra thông báo dẫn thẳng tới Thiên Đình.

Thông đạo vừa mở ra, cô lập tức bước vào trong…

Dường như cảm nhận được mẹ mình đang rời đi, Tạ Mạt bật khóc nức nở

Mặc cho Thuần Quân dỗ dành thế nào cũng không chịu ngừng lại, thấy vậy Thuần Quân liền giao Tạ Mạt cho thị nữ của Chiến Thần người vừa nghe tin mà đến, hướng về phía Thái Cổ Ma Giới phát ra một đạo kiếm khí bản nguyên, đem mọi chuyện kể lại cho Kiêm Hà.

Thông đạo mở ra, trong phút chốc đã cách xa nơi này nghìn vạn dặm.

Thời điểm Mộ Dung Nguyên Duệ xuất hiện trên bầu trời Thiên Đình cũng vừa vặn nhìn thấy cảnh tượng Tử Thần Đế Quân chìm trong vòng xoáy hỗn độn…

“Tử Vi Đại Đế, là ta có lỗi với ngài.”

Sau khi rời khỏi nơi này, một lần nữa Mộ Dung Nguyên Duệ lại vì Tiên đạo mà rơi lệ…

Bình Luận (0)
Comment