Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 171 - Chương 171: Hung Thú Hồng Hoang (1).

Chương 171: Hung Thú Hồng Hoang (1).

Tôi sải bước dài vào trận dịch chuyển, liền cảm thấy ngũ cảm lục thức hỗn loạn một hồi.

Bên tai truyền tới tiếng quỷ khóc thần sầu, rầm rầm không dứt.

Thân thể giống như bị tê liệt vậy, không khống chế được mà bị kéo vào trong bóng tối hư không.

Cũng không biết đã phiêu dạt trong bóng tối bao lâu, tôi mới từ trạng thái tâm trí hoảng loạn hồn lìa khỏi xác mà từ từ tỉnh lại, mở mắt ra lại phát hiện bản thân đang rơi xuống một vực sâu không thấy đáy với tốc độ cực nhanh.

Tôi không biết ngự không, vội vàng luân chuyển chân khí, niệm ra Kim Quang chú hộ thân.

“Thiên Địa Huyền Tông, Vạn Khí Bổn Căn.

Quảng Tu Vạn Kiếp, Chứng Ngô Thần Thông.

Tam Giới Nội Ngoại, Duy Đạo Độc Tôn.

Bổn Hữu Kim Quang, Phúc Ánh Ngô Thân.

Cấp Cấp Như Luật Lệnh!” Kim Quang chú này là hộ thân thần chú mà đạo môn thường dùng, chỉ cần là cảnh giới chân khí đều có thể phát huy được.

Nhưng mà, tốc độ rơi xuống của tôi quả thực quá nhanh rồi, cho dù là kim quang chú cũng không thể bảo vệ tôi, sau khi liên tục va phải mấy chỗ sườn núi dốc dựng đứng, tôi đã ngay lập tức chìm vào hôn mê.

Đợi đến khi tôi tỉnh lại lần nữa, thì người đã ở đáy cốc rồi, dưới thân là một con suối nhỏ bốc mùi hôi thối nồng nặc.

Tôi đứng dậy trèo lên bờ, điều chỉnh hơi thở nửa ngày mới khiến cơ thể hồi phục lại tri giác, bắt đầu quan sát tình hình xung quanh.

Vận khí của tôi xem như không tệ, đây là dịch chuyển tới thế giới Hồng Hoang, nơi mà ngày trước Thôn Thiên Ma thôn tính.

Thực lực của Thôn Thiên Ma nằm ở đỉnh cao của thiên tôn, bên trong huyền quan của hắn không chỉ có thế giới Hồng Hoang, mà còn cả vô số cấm địa của người sống, thời không hỗn loạn, khe nứt sâu thẳm, ẩn giấu sát cơ.

Nếu như không may bị dịch chuyển vào bên trong đó, với cảnh giới hiện giờ của tôi, ngay tức thì cả thân thể và đạo hành đã tan biến rồi.

Nhưng mà, đại đa số người đều được dịch chuyển tới chỗ thế giới Hồng Hoang mà hắn thôn tính, nếu không nơi Tuyết Vực Bí Cảnh này căn bản không có ai dám bước vào đâu.

Trong sơn cốc, có cây cổ thụ vạn năm, che lấp bầu trời, ánh sáng u tối mờ mịt.

Con suối mà tôi rơi xuống lúc nãy, chất nước màu vàng nâu, tại hai bên bờ của dòng chảy, phảng phất thấy được nhiều loại xương cốt thú vật, thậm chí còn có mấy thi thể dị thú vẫn chưa thối rữa hoàn toàn.

Trong đó, có một con Tọa Lang toàn thân đen ngòm, hình dáng to lớn tứ chi thô chắc, răng nanh trong miệng đều dài đến nửa tấc.

Tuy đã ở trong tình trạng thối rữa mất một nửa, da sói vẫn lập lòe ánh kim lộng lẫy như cũ, khó mà tưởng tượng khi nó còn sống là mãnh thú hung hãn đến cỡ nào.

Nằm cách con Tọa Lang đó không xa, còn có xương cốt của một con rắn lớn để lại.

Xương rắn dài chừng mấy trượng, xương trắng chồng chất, phạm vi ba thước, đầu rắn uốn lượn dẹp như đầu rồng.

Nói là rắn, nhưng lại có hai cánh, xương cánh mỏng, hẹp dài như đao, chắc hẳn chính là Phong Xà, hung thú Hồng Hoang được nhắc đến trong Sơn Hải Kinh.

Màn trời bị che phủ, nhìn không thấy được vầng trăng hay vì sao, phân biệt không ra phương hướng, nhất thời tôi cũng không biết nên đi về hướng nào.

Trên mặt bùa dịch chuyển mà Côn Lôn phát cho chúng tôi, có ánh sáng luân chuyển, từ trạng thái kích hoạt mà suy đoán được, chắc đã qua nửa ngày rồi.

Tuyết Vực Bí Cảnh là khảo nghiệm sinh tồn, cho dù tôi không đi đâu cả, chỉ cần ở trong này chống đỡ qua bảy ngày, thì cũng tính là thông qua khảo nghiệm rồi đấy.

Nhưng mà tôi đã tới đây rồi, chắc chắn không muốn tay không trở về.

Khương Tuyết Dương muốn tôi cẩn thận đề phòng sát cơ của đệ tử đạo môn, nào biết được, tôi thế mà lại ngã xuống cái sơn cốc sâu không thấy đáy này, đến một đệ tử đạo môn cũng không nhìn thấy.

Trong sơn cốc này đầy rẫy mùi nguy hiểm trùng trùng, hài cốt của Tọa Lang và Phong Xà càng làm tôi cảnh giác thêm vạn phần, tôi cũng không muốn ở lại chỗ này thêm một khắc nào nữa, đành thuận theo dòng suối bắt đầu đi lên phía trên.

Càng đi tới phía trước, nước suối càng trong veo.

Bởi vì đang ở thượng nguồn, một đường đi tới này, tôi nhìn thấy nhiều loại dị thú đến bên bờ khe suối uống nước.

May mà đều là mấy con động vật nhỏ như rắn mối, thằn lằn, hươu nước, chuột, không đợi tôi ra tay, đã bị sát khí trên người tôi tỏa ra làm kinh sợ chạy mất rồi.

Ước chừng đi được một lúc, tôi tới trước một đầm sâu.

Đầm nước trong veo vô cùng, chu vi rộng khoảng chừng mười trượng, điều kỳ lạ là xung quanh đầm nước lại không có một dấu chân của loài thú nào hết.

Lúc này, thần sắc tôi đã mệt mỏi rã rời, cũng không nghĩ nhiều, nhìn thấy đầm nước trong veo liền dùng để rửa mặt cho tỉnh táo tinh thần.

Thế mà còn chưa đợi tôi đến bên bờ đầm nước, đã bất thình lình cảm thấy một luồng sát khí vô cùng hùng mạnh.

Sát khí đến từ trong đầm nước, trong chớp mắt đã cuồng bạo, lòng tôi biết sự tình không ổn, liền nhanh chóng lùi về sau.

Chính tại lúc này, trong đầm nước cuồn cuộn nổi lên bọt khí, tiếp đó một con dị thú đầu rồng thân rắn toàn thân xích bạch từ trong đầm nước nhảy vọt ra ngoài, nhanh như chớp bổ nhào về phía tôi.

Con dị thú này thân dài mười mấy trượng, thân rộng cũng được năm, sáu thước, so với xác rồng hiện thân tại đàm Cửu Long ngày đó thì không kém hơn bao nhiêu.

Xác rồng chín đầu tuy rằng đáng sợ, chung quy vẫn chỉ là đời sau của Hồng Hoang, mà bây giờ tôi thực sự đang đứng ở trong thế giới Hồng Hoang thật sự.

Bình Luận (0)
Comment