Câu nói này của lão Bạch nó kỳ kỳ sao á…“Nhưng cậu cũng đừng lo lắng quá, Hoàng Hà Nương Nương nếu như đã nói cậu biết khuê danh của mình, chứng tỏ rằng trong lòng đã nhận định cậu là chồng của cô ấy rồi, tuyệt đối sẽ không gả cho người khác đâu.
” Bạch lão quỷ an ủi tôi.
Ai dà, tuy rằng tôi đối với Hoàng Hà Nương Nương không có tình cảm sâu đậm gì, nhưng nghĩ đến có người muốn đánh chủ ý lên cô ấy thì trong lòng tôi rất là khó chịu.
Nói như nào thì cô ấy cũng là vợ trên danh nghĩa của tôi, Vương gia làm như vậy, chẳng khác gì xương mắc ngay cổ họng, thân là đàn ông sao mà có thể nhịn được chứ.
Nguyên cả buổi chiều trong lòng tôi khó chịu cực, nhưng lại không nghĩ ra được cách nào cả.
Ăn tối xong, tôi cùng với lão Bạch chèo chiếc thuyền nát đến thôn Hạ Bá.
Phối âm hôn đều được tiến hành vào ban đêm, tối hôm nay Vương gia nhất định sẽ có động tĩnh lớn, thậm chí có thể tiến hành hôn lễ ngay trong đêm luôn cho rồi chuyện.
Bạch lão quỷ tuy rằng miệng thì nói Hoàng Hà Nương Nương sẽ không gả cho người khác, nhưng vẻ mặt của ông cũng ưu tư trùng trùng có khác gì tôi đâu.
Bây giờ đang là giữa mùa hạ, dọc bờ sông cỏ cây mọc um tùm.
Tôi cùng lão Bạch đã xuống thuyền từ xa, men theo bờ sông bơi qua phía cổ tế đài, đợi khi khoảng cách đã gần rồi, hai người chúng tôi ẩn mình trong bụi cỏ, theo dõi tình hình trên cổ tế đài.
Bên bờ sông tế đài không ít người, ngoại trừ người của Vương gia, còn thoắt ẩn thoắt hiện các đạo sĩ của Huệ Tề Quán.
Chỉ là thời gian còn sớm nên họ vẫn chưa làm gì.
“Chú Bạch, tối nay Hoàng Hà Nương Nương sẽ hiện thân sao?” Tôi nhỏ giọng hỏi Bạch lão quỷ.
“Chắc chắn sẽ đến.
”“Nhưng không phải chú nói cô ấy không đến tìm tôi là do bây giờ cô ấy vẫn không tiện, sao bây giờ người ta tìm đến, cô ấy lại hiện thân chứ?” Tôi thấy hơi chát rồi đó.
“Trước đó thật sự là dính phải một số chuyện phiền phức, không muốn liên lụy đến cậu nên mới không gặp cậu thôi.
” Bạch lão quỷ trả lời.
“Phiền phức gì chứ?” Tôi lại hỏi tiếp.
“Chuyện này có liên quan đến Âm Ti, sau khi Hoàng Hà Đại Vương mất tích, âm Ti bắt đầu nhúng tay vào chuyện ở Hoàng Hà.
Nơi này gồm có tám vị Đại Vương, nhưng Âm Ti chỉ kiếm được có bảy mặt Hoàng Hà lệnh, họ nghi ngờ cô vợ quỷ của cậu đã giấu cái lệnh thứ tám đó đi.
”“Hoàng Hà lệnh thứ tám thật sự bị Hoàng Hà Nương Nương giấu đi rồi sao?”“Đương nhiên là không, nếu như thật sự bị vợ cậu giấu đi, thì cô ta đã làm Hoàng Hà Đại Vương từ sớm rồi, chứ làm sao có thể gả cho cậu làm vợ của cậu chứ.
”Liên quan đến chuyện Hoàng Hà Nương Nương gặp phải phiền phức, Bạch lão quỷ vẫn luôn chưa hé câu nào với tôi, nhưng khi nói với tôi sự thật, thì ai ngờ đâu lại dính đến Âm Ti nữa chứ.
Ôi mẹ ơi, từ lúc Tạ Lan tôi làm nghề vớt xác, thế giới quan sớm đã bị Bạch lão quỷ làm cho lộn xộn vụn vỡ hết, còn gì nữa đâu mà khóc với sầu…Bây giờ Âm Ti cũng chơi luôn rồi, vậy Diêm Vương cũng sắp tới rồi nhỉ?Nhớ đến Diêm Vương, tôi lại nhịn không được nhớ lại sự việc phùng chín năm Diêm Vương điểm Mão.
Huệ Hương nói mùng một tháng giêng năm nay Diêm Vương gia chỉ điểm duy nhất một tên của tôi, sau Bạch lão quỷ lại nói Huệ Hương nói nhăng nói cuội?Nhưng khi liên tưởng đến Trần Thu cùng với Trần quán chủ đều có nhắc với tôi về phùng chín năm đó, tôi nghĩ mọi chuyện sẽ không dễ dàng đến thế, huống hồ chi Huệ Hương căn bản không có lý do gì lừa gạt tôi cả.
Nghĩ không thông tôi cũng làm biếng nghĩ, dù sao bây giờ tôi cũng đi theo Bạch lão quỷ rồi, lão ta có làm sao thì cũng không thể nào hại tôi được.
Về sau tôi cũng có hỏi Bạch lão quỷ, nếu như ban đầu tôi không đồng ý theo ông làm nghề vớt xác, thì có phải cuộc đời tôi sẽ đâu vào đó, sẽ như người bình thường sáng đi chiều về kết hôn sinh con rồi không?Lão Bạch liền nói chuyện gì đến cũng sẽ đến thôi, con người có thể tránh được thời tiết xấu, cũng có thể tránh được người mình không muốn gặp, nhưng sẽ chẳng ai tránh được số mệnh của bản thân cả.
Mà số mệnh của tôi, ngay từ đầu đã được người khác tính toán sẵn hết rồi.
Thời gian trôi qua thật lâu, cảm giác ngâm mình trong nước không dễ chịu tí nào đâu, muỗi thì nhiều, trong nước còn có mấy con đỉa hút máu nữa chứ.
Cực khổ gồng gánh cuối cùng cũng đến chiều tàn.
Đằng sau Trần quán chủ, người con trai mặt thanh mày tú lúc sáng cũng đã xuất hiện.
Hắn ta mặc trên mình bộ đồ tân lang thời xưa, trước ngực còn cài đóa hoa to màu đỏ, nhìn có vẻ hỷ khí dương dương lắm.
"Móa, thật sự tính đến đón dâu trực tiếp luôn à, ai cho hắn mặt mũi đó thế!" Bạch lão quỷ nhịn không được lên tiếng chửi một câu.
"Còn ai vào đây nữa, Trần lão mặt dày đó thây.
" Tôi cũng cạn lời.
"Lão mặt dày đó đạo hạnh ở trên bờ thôi, làm gì xuống tới nước được chứ, lại tưởng bản thân thật sự là Vương Bát thành tinh, thủy lộ nhị tê sao?"Vị thanh niên đó cũng như tôi lúc đầu thắp nhang cho Hoàng Hà Nương Nương, nhưng kết quả còn thảm hơn cả tôi, nhang của tôi là sau khi thắp rồi mới bị dập tắt, còn hắn thì hoàn toàn không phải vậy.
Xem ra Hoàng Hà Nương Nương đúng như lời lão Bạch đã nói, rất xem trọng danh phận phu thê giữa tôi và cô ấy.
Ngay lúc tôi tiếp tục quan sát, chuẩn bị xem Hoàng Hà Nương Nương làm sao vả mặt của Vương gia, thì Trần quán chủ liền cầm thứ gì đó trong tay bước lên cổ tế đài.
Sau khi nhìn rõ vật đó thì sắc mặt của Bạch lão quỷ lập tức thay đổi hẳn.
"Toang mẹ nó rồi! Tạ Lan, vợ của cậu lần này e là sẽ bị người ta cướp mất thôi !"