Tôi tính đưa tay vớt thử xem rốt cuộc đó là gì, vừa thò tay ra liền bị lão Bạch nạt cho phát: “Tạ Lan, thằng nhóc nhà ngươi không muốn sống rồi sao, lớp dầu mỡ phủ trên đó chính mỡ của xác chết đó cái thằng này !” Nghe Bạch lão quỷ nói tôi liền dọa cho một phen.
Chả trách sao lão chèo thuyền chèo cực lực như thế, mỡ xác nhầy nhụa có thể sánh bằng với nhựa đường luôn.
Nhưng rồi tôi lại nghĩ, nếu đây thật sự là mỡ xác, thì bên dưới đàm Cửu Long đã chôn vùi bao nhiêu xác chết mới có thể đóng một lớp mỡ dày đặc đến vậy? Nhìn Bạch lão quỷ mệt muốn đứt hơi, cả người thấm ướt mồ hôi, tôi muốn cầm lấy mái chèo để phụ lão một chút, nhưng ai ngờ lão đụng cũng không cho tôi đụng vào.
Lão nói mái chèo chuyển động không chỉ có mỡ xác và hắc thủy, đồng thời còn sẽ kinh động đến những vong hồn dưới nước.
Tôi không phải con cháu của Bạch gia, không có bị dính lời nguyền gánh vác mắt sông, một khi kinh động đến những vong hồn dưới nước sẽ bị bọn chúng đeo bám, đến chết mới thôi.
Những người đã khuất ở đàm Cửu Long, đa phần đều là bị những vong hồn dưới hại chết không á.
Vong hồn hại người còn đáng sợ hơn là khỉ nước và hà đồng tác quái, nó có thể khiến bạn bất tri bất giác chìm xuống đáy sông, thậm chí xác chết sau khi đã chết nhiều năm, thi thể thối rữa chỉ còn lại bộ xương trắng, nhưng họ vẫn nghĩ rằng họ còn sống mới khủng khiếp.
Mà lời nguyền mắc sông cũng tức là chỉ vị đạo sĩ năm xưa bắt con cháu đời sau của Bạch gia gánh vác nhiệm vụ lấp mắt sông này.
Chỉ cần Bạch gia vẫn tuân thủ hẹn ước cho người đi lấp mắt sông, thì các vong hồn sẽ không chủ động làm hại đến con cháu Bạch gia.
Đi được một lúc, chiếc thuyền nát bắt đầu đi theo đường vòng cung.
Rõ ràng đi thẳng đã phí sức vô cùng, mà Bạch lão quỷ cứ chèo đi rồi vòng lại.
Tôi không hiểu, nên đã hỏi lão vì sao lại làm thế.
Bạch lão quỷ chỉ lên bầu trời đầy sao và nói: “Lúc trước vị đạo sĩ bố trận lấp mắt sông chính là đi theo đường của Bắc Đẩu Cửu Tinh, tôi bây giờ là đang dựa theo tuyến đường đó để đi.
” Tôi chỉ nghe nói qua Bắc Đẩu Cửu Tinh, mà Bạch lão cứ nói vị đạo sĩ bố trận đó đi theo tuyến đường này, nên lại hiếu kỳ hỏi lão lần nữa: “Bộ Bắc Đẩu có chín sao hả? Sao tôi nhìn mãi cũng chỉ có bảy sao thôi vậy?” “Bắc Đẩu quả thật là có tận chín sao, hai sao tả phù hữu bật là hai sao ẩn, thế đạo tầm thường sẽ không xuất hiện.
” Bạch lão quỷ chưa kịp trả lời thì Phật gia đã lên tiếng nói trước, giọng nói vẫn dịu dàng như hôm qua.
“Bởi ta nói lớn từng tuổi này đã thấy qua chín sao bao giờ đâu.
” Tôi tùy tiện trả lời.
“Chín ra đều lộ ra cũng không phải chuyện tốt lành gì, tốt hơn hết cả đời cậu cũng đừng mong gặp phải nó.
” Phật gia mỉm cười nói thêm.
“Sao lại thế?” Tôi lại hỏi.
“Nếu như Bắc Đẩu xuất hiện đủ chín sao, nhất định sao Tử Vi sẽ bị ép đến mờ nhạt không còn ánh sáng, đồng nghĩa với việc thiên hạ đổi chủ, điềm báo loạn thế.
” “Sao Tử Vi cũng tức là đế tinh, đế tinh mờ nhạt địch thị là điềm báo loạn thế sẽ đến.
” Khi ấy tôi cứ ngây ngốc nhìn lên các vì sao trên bầu trời, lại lén lén nhìn trộm vị Phật gia bị vải đen che mắt, nhịn không được mà tiếc nuối thay cho cô.
Phật gia tuy đã luyện thành một đôi mắt có thể nhìn thấu được bảo khí, nhưng cả đời cũng sẽ không thể tự do chiêm ngưỡng ngắm sao thưởng nguyệt như tôi vậy.
Bảo khí có mạnh cỡ nào đi nữa thì làm sao sánh bằng các vì sao sáng trên bầu trời cơ chứ.
Nghĩ đến Phật gia tội nghiệp, tôi lại nhớ đến Hoàng Hà Nương Nương.
So với vị Phật gia này, cô vợ quỷ mà tôi chưa chính thức cưới về không biết đã cô độc một mình ở dưới đáy sông Hoàng Hà bao nhiêu lâu năm, cô ấy cũng là một người rất đáng thương còn gì.
Lại không biết qua bao nhiêu lâu, cuối cùng Bạch lão quỷ cũng thu lại mái chèo, nói với chúng tôi đã đến nơi rồi.
Hiện tại vị trí phía dưới thuyền nát chính là nơi kinh khủng nhất của đàm Cửu Long, cũng chính là động không đáy của mắt sông bị khuyết chưa được lấp.
“Nơi này chính là tinh vị Phá Quân?” Phật gia hỏi Bạch lão quỷ.
“Chính xác, Phật gia quả nhiên thông minh hơn người, chỉ dựa vào cảm giác phương hướng đã có thể nhìn ra vị trí của tinh vị.
Năm đó tổ tiên nhà tôi cất giấu chính là tinh vị Phá Quân của đầu rồng hoàng kim, mới gây ra đại họa tày trời đến tận hôm nay.
” Bây giờ đã đến nơi, vị Phật gia liền chuẩn bị tháo miếng vải đen bịt mắt của mình xuống, để thăm dò bảo khí của phân thủy kiếm.
Tôi ngồi bên cạnh cứ dán mắt vào động tác của cô, tôi rất hiếu kỳ cái mà gọi là huệ nhãn rốt cuộc là đôi mắt như thế nào.
Vải đen cứ từng lớp từng lớp tháo xuống, ngay lúc Phật gia chuẩn bị gỡ miếng vải ra thì đột nhiên Bạch lão quỷ cất lời: “Phật gia, chốc lát nếu như ngài có nhìn thấy vật gì khác dưới nước, tôi hy vọng ngài sẽ không nói lại với ai về chuyện này.
” “Ngươi lo sợ ta sẽ nhìn thấy gì khác sao?” Phật gia thẳng thắn hỏi lại.
“Thiên cơ khó hiểu khó đoán, có những bí ẩn vẫn chưa đến lúc bật mí.
Huống hồ chi ngài không phải là người ứng kiếp, nếu như tùy tiện tiết lộ thiên cơ, e là sẽ dẫn đến tại họa trời phạt.
” “Ồ, cám ơn tiền bối đã chỉ điểm, lần này tôi đến chỉ vì phân thủy kiếm, dù cho tôi có thấy gì thì cũng sẽ không nói lại với ai.
” Vừa dứt lời, cuối cùng Phật gia cũng gỡ miếng vải đen xuống…