Nhưng Huyền Vũ lại không hề có phản ứng khác thường nào, nó dường như không hề để ý tới sự thiếu tôn trọng của Tạ Lưu Vân.
"Thùy Họa, Tạ Lưu Vân hiện tại đang ở cảnh giới nào?" Tôi kinh ngạc hỏi.
"Việc hắn giẫm lên mình Huyền Vũ không liên quan đến cảnh giới của hắn, nhưng đã chứng thực được suy đoán trước kia của em.
" "Nghĩa là sao?" "Huyền Vũ Giả, Đái Cửu Lý Nhất, Tả Tam Hữu Thất, Nhị Tứ Vi Kiên, Lục Bát Vi Túc, Ngũ Cư Trung Ương".
Đây là câu khẩu quyết liên quan đến vị trí của chín số bát quái trên Cửu Cung Đồ.
Lục Nhâm âm dương thuật do quốc sư Đại Đường Lý Thuần Phong sáng tạo chính là được lĩnh ngộ từ hà đồ - lạc thư, hắn chắc chắn có mối quan hệ sâu sắc với nguồn gốc của Huyền Vũ.
"Anh hiểu rồi.
" Không còn nghi ngờ gì nữa, xem ra Tạ Lưu Vân quả thật là Lý Thuần Phong niết bàn chuyển sinh, nhưng tôi vẫn không biết Tạ Lưu Vân dùng kiếm nhập đạo bằng cách nào.
Lẽ nào hắn ta cũng giống tôi, đều là đạo võ song tu? Càng nghĩ tôi càng thấy có khả năng, bởi vì ngày trước chính hắn đã vạch trần đạo võ song tu từ trong kiếm ý của tôi.
Lục Nhâm âm dương thuật còn gọi là khuy tý thiên cơ, nếu giờ Tạ Lưu Vân lại ngộ ra một bộ Lục Nhâm âm dương kiếm của khuy tý thiên cơ nữa, thật sự sẽ trở thành kẻ địch của ma đạo.
Người bất ngờ không phải mỗi mình tôi, khoảnh khắc Tạ Lưu Vân giẫm lên lưng của Huyền Vũ, cao nhân của tiên đạo cũng đã lờ mờ đoán ra thân phận của hắn.
Đặc biệt là Dao Trì cung chủ, sắc mặt bà ta tĩnh lặng như nước.
Lý Thuần Phong vốn phong nhã đa tình, năm xưa không biết đã làm rung động biết bao tấm chân tình của tiên tử trong đạo môn, Dao Trì cung chủ rõ ràng là đang nghĩ đến chuyện này.
Tứ linh trận do Chu Tước phát động, Thanh Long cho nó sức sống, Huyền Vũ cho nó chủ tâm, đến Bạch Hổ đều chuyển tất cả thành sát cơ.
Thần thú Bạch Hổ vừa hiện hình trên trận doanh của ma đạo, xung quanh bỗng trở nên tiêu điều xơ xác.
Sát ý như được trút xuống từ trên trời, rắc lên mỗi đệ tử ma đạo.
Trong đó bị tác động mạnh nhất là Thùy Họa, cô ấy là người có mệnh cách của Phá Quân, phụ trách chiến sự ở nhân gian, đạo của cô ấy lại là điều khiển Tiên thiên Canh Kim, tuy rằng thần thú Bạch Hổ sát khí ngút trời, nhưng khi Thùy Họa giơ lên Lưỡng Đoạn đao, hơn nửa sát khí đã bị hút vào người cô ấy.
Sát khí nồng đượm vô cùng, Thùy Họa căn bản không thể hoàn toàn khống chế nó, lông chim trĩ đứt lìa, mái tóc trắng tung bay loạn xạ.
Phóng mắt nhìn xung quanh, không một người nào ở đây dám nhìn thẳng vào cô ấy.
Khi ánh mắt của cô ấy quét về phía Tạ Lưu Vân, thanh Hùng Thư Tam Ngũ trảm tà trên lưng của hắn đã tuốt ra khỏi vỏ và hợp nhất thành một.
Nhìn về phía Ngạo Hàn, tôi thấy thân rồng khổng lồ của hắn có chút run rẩy.
Cuối cùng ánh mắt của Thùy Họa hướng về phía Mộ Dung Nguyên Duệ.
Hai người con gái này, một người từng là đời thứ chín của Phá Quân, mang trên mình mệnh cách của Phá Quân, người còn lại là chuyển thế của Cửu Thiên Huyền Nữ.
Trong cuộc giao tranh giữa kẻ thù cũ, Mộ Dung Nguyên Duệ không chịu được ánh nhìn chằm chằm chứa đầy sát ý của Thùy Họa, cuối cùng đã lộ ra con át chủ bài của cô ấy, pháp thân thứ ba lập tức ngưng tụ thành hình.
Pháp thân Ất Mộc với y quan phủ ngọc phỉ thúy và pháp thân Ly Hỏa, cùng với Mộ Dung bản tôn đứng cùng nhau tạo thành tam tài trận mới có thể miễn cưỡng cạnh tranh với Thùy Họa.
Sau khi tứ linh phá sát trận được hình thành, tứ đại thần thú đồng loạt gầm lên.
Bỗng chốc gió giục mây vần, bầu trời cũng biến đổi theo.
Vốn dĩ bầu trời đang đen kịt, bỗng nhiên như mở ra một khe hở, ánh sáng từ trăng sao chiếu rọi xuống nơi đây.
Trăng này là trăng máu, giống y như Hàn Hoang ngày trước.
Khắp nơi truyền tới không biết bao nhiêu ánh nhìn của thần niệm, chư thần, thiên tôn, tất cả đều hướng mắt về phía Thập Vạn Đại Sơn ở nhân gian, bọn họ tò mò không biết nhân gian sẽ ứng phó với đại họa lần này như thế nào.
Thiên đình, cung điện Lăng Tiêu, Ngọc Hoàng đại đế nhìn xuống nhân gian, dùng thần niệm nói với đệ tử của Tiên đạo: "Thuận theo trời thì sống, trái ý trời ắt phải chết.
" Trong tổ đình của nhân đạo - Hàm Cốc Quan, Đạo Đức thiên tôn mở mắt rồi phun ra một câu: "Đạo khả đạo, phi thường đạo; danh khả danh, phi thường danh.
" Tức là Đạo mà có thể diễn tả được thì không phải là đạo vĩnh cửu bất biến; tên mà có thể đặt ra để gọi nó thì không phải là tên vĩnh cửu bất biến.
Sâu thẳm trong hư không xa xôi, Nữ Oa tỏa ra thần niệm: "Yêu tộc chắc chắn sẽ lại vùng dậy.
" Chỉ có mỗi ma đạo là không có ai truyền âm tới.
Bởi lẽ Ma đạo tổ sư đã hóa thành hi di, đồng quy với trời đất, còn hai vị đại thiên tôn vẫn chưa có tư cách lên tiếng.
Lúc này đệ tử của ma đạo ai nấy đều nhìn về phía tôi, tôi quả thật là có tư cách nói lời này, nhưng lại không cách nào khiến những lời tôi muốn nói truyền tới tai của mỗi đệ tử ma đạo.
Nhưng mà tôi cũng không thể im lặng, đặc biệt là lúc Thùy Họa đang dùng ánh mắt đầy hoài nghi nhìn về phía tôi.
"Quỷ thần minh minh, tự tư tự lượng!" Tất cả tám chữ, mỗi chữ đều như hét ra máu.
Sau khi nói xong, thức thần sợ hãi gần như muốn trốn vào trong huyền quan, tôi bắt buộc phải khóa thần đình lại mới ngăn được nó.
May là tôi vẫn chưa chết, nếu không thì mất mặt chết mất.
Sau khi tứ linh phá sát trận được ban phước, Chu Tước liền vỗ cánh bay đến hang động vực sâu huyết luyện sau đó mở miệng phun ra một dòng Ly Hỏa tinh khiết.
Sau đó từ trong vực sâu huyết luyện phát ra vô số tiếng kêu gào thảm thiết, không biết đã có bao nhiêu đệ tử của Cổ Thần Tông đã bị thiêu đốt bởi dòng Ly Hỏa của Chu Tước.
Sau Chu Tước là Thanh Long, tiếp đó là Huyền Vũ.
Khi tứ linh phá sát trận luân chuyển đến phía Ma đạo, thần thú Bạch Hổ liền gầm lên một tiếng rồi hóa thành một luồng sáng rơi vào trong Lưỡng Đoạn đao trong tay Thùy Họa, biến hóa này vượt xa sự tưởng tượng của mọi người.
Tiếp đó, Thùy Họa liền bay thẳng lên trời, chém về phía vực sâu huyết luyện bằng đòn mạnh nhất trong đời cô ấy.
"Thiên Địa Giao Chinh, Âm Dương Lưỡng Đoạn, Phá!"