Giữa Ma Đạo và Dã Tiên định sẵn sẽ có trận quyết chiến, điều này trong lòng tôi biết rõ, Ngạo Hàn trong lòng cũng rõ.
Dã Tiên là đồng minh bí mật của Tiên Đạo, vì thế khi trận chiến này thực sự diễn ra, tôi có thể cảm nhận được rất nhiều cao thủ Tiên Đạo ẩn sau những đám mây phía xa kia, mà bên cạnh những cao thủ Tiên Đạo đó, còn có rất nhiều người của Nhân Đạo nữa.
Nhân Đạo và Tiên Đạo tranh đấu, tuy mỗi bên đều có kẻ thắng người thua, nhưng bất kể về bối cảnh hay lai lịch, thì ưu thế vẫn nghiêng hẳn về Tiên đạo, Nhân Đạo chỉ có thể dựa vào ưu thế về số lượng đông đảo để miễn cưỡng chống đỡ.
Theo cùng với hạo kiếp của Nhân gian đang lan rộng, thì hương hỏa của chư thần cũng ngày càng hưng thịnh, lợi thế về số lượng của Nhân Đạo cũng dần mất đi.
Nguyên nhân là vì, tuy rằng chư thần mỗi người có một vị thế riêng, Nhân Đạo cũng có riêng cho mình các vị thần trên thiên đình, nhưng các vị thần của Tiên Đạo từ góc độ nào so sánh thì cũng mạnh hơn Nhân Đạo.
Thiên Đình hiện tại là kết quả của phong thần, trước khi cuộc chiến phong thần bắt đầu, Thiên Đình chỉ có bốn phương Thiên đế và vài vị thần phụ trợ làm nhiệm vụ, các vị thần linh khác hoặc là không xuất hiện hoặc là dựa vào sở thích cá nhân mà giáng tai họa hay ban phúc lành.
Sau cuộc chiến phong thần nổ ra, chúng thần trên Thiên Đình lựa chọn phe phái ủng hộ, Nhân, Tiên hai đạo mỗi bên đều có nơi thuộc về.
Cuộc chiến phong thần kết thúc, Tiên Đạo quản lý Thiên Đình, Ngọc Hoàng Đại Đế bắt đầu không e dè mà sắc phong cho đệ tử Tiên Đạo, tăng cường thêm nhân lực cho Thiên Đình.
Thiết lập ba mươi sáu thiên cung, bảy mươi hai thần điện, các ngôi sao trên bầu trời cũng đều có thần vị riêng.
Tứ Trị Công Tào, Ngũ Đẩu Tinh Quân, Thái Dương Tinh Quân, Thái Âm Tinh Quân, Trị Nhật Thần, Thị Thì Thần, Tứ Hải Long Vương, Cửu Diệu Tinh Quan, Ngũ Phương Khế Đế, Lục Đinh Lục Giáp, Nhị Thập Bát Tinh Tú, Lục Thập Giáp Tử Thần vâng vâng… Một bộ phận trong số bọn họ được Tiên đạo trực tiếp sắc phong thành thần mới, ngoài ra cũng có một bộ phận là thần linh bản địa của Thiên giới, tất cả đều phục vụ cho Tiên Đạo.
Từ đó đến nay, thực lực chúng thần của Tiên Đạo liền đột nhiên vượt xa trên toàn phương diện so với chúng thần của Nhân Đạo.
Mà Nhân Đạo ngoài chúng thần Lôi Bộ do Đẩu Mẫu Nguyên Quân làm thủ lĩnh, thì chỉ có Tứ ngũ phương ngũ lão, ngũ khí chân quân, Đông Vương Công, Tây Vương Mẫu đều thuộc về Thiên Thần cả.
Vẫn may, vị lợi hại nhất Tiên Đạo là Cửu Thiên Huyền Nữ đã ứng kiếp chuyển thế, mà đẩu mẫu nguyên quân của nhân đạo có khả năng trấn áp Tứ Ngự Đại Đế quyền lực nhất thiên đình, nếu không thì Nhân Đạo ngay cả tư cách cùng Tiên Đạo giao đấu cũng không có.
Cũng dưới bối cảnh đặc biệt này, Nhân, Tiên hai đạo càng thêm coi trọng sự phân chia sức mạnh ở Nhân gian.
Ở Thiên giới, Nhân, Tiên hai đạo thực lực ngang nhau, nên muốn định thắng thua chỉ có thể dựa và Nhân gian.
Gánh nặng trên người Tạ Lưu Vân cũng không nhẹ hơn tôi là bao, muốn đàn áp đi hương hỏa hưng thịnh của chúng thần Tiên Đạo ở Nhân gian, chỉ có thế dựa vào những trận quyết chiến để đẩy lùi căn cơ tín ngưỡng của Tiên Đạo.
Trận đánh với Dã Tiên rất quan trọng đối với Ma Đạo, với Nhân, Tiên hai đạo cũng thế.
Nếu Dã Tiên có thể thắng, Tiên Đạo sẽ càng có thêm ưu thế, đã vậy Long Tộc cũng đã chuẩn bị đầy đủ để xuất thế, đến lúc đó Nhân Đạo sẽ đối mặt với tận ba nguy hiểm cùng một lúc, ngay cả Tạ Lưu Vân có thủ đoạn thông thiên đi chăng nữa thì cũng đối phó đến kiệt quệ.
Nếu như Ma Đạo thắng, tuy thực lực vốn có của Tiên Đạo không tổn hại, nhưng trong một thời gian rất dài phía trước sẽ rơi vào trạng thái thực lực ngang bằng với Nhân Đạo, thậm chí còn có thể phát sinh rất nhiều biến số khác.
Thiện chiến giả vô hách hách chi công.
Nghĩa là Người chiến đấu giỏi không có công lao lớn.
Sự tồn tại của đạo chiến thần của Cửu Thiên Huyền Nữ vốn dĩ là đế ứng phó với biến số, cho nên Mộ Dung Nguyên Duệ rất không nỡ mất đi lá bài Dã Tiên này.
Vậy nên, Tiên Đạo và người của Nhân Đạo cũng đã đến đây rồi, kiềm chế lẫn nhau, ai cũng không cho phép đối phương nhúng tay vào trận chiến giữa Ma Đạo và Dã Tiên.
Lúc này đây cuộc chiến giữa Ma Đạo và Dã Tiên ở phía dưới cũng đã đi đến hồi bùng cháy nhất.
Đao Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn của Thùy Họa, sát khí cũng đầy đủ hơn so với ba năm trước đó, mỗi lần xuất đao cũng có thể khuấy động cả một trời mây gió.
Dã Tiên đông người, nhưng có thể đỡ được đao của cô ấy cũng không nhiều, có thể uy hiếp đến cô ấy thì càng ít nữa.
Đây không khác gì cuộc tàn sát đến từ một phía, Dã Tiên đã phải nếm mùi thất bại nặng nề.
Thùy Họa xông pha chiến đấu, Kiêm Hà ở bên cánh trái cô ấy mở ra một mặt trận chết chóc thứ hai.
A Lê cưỡi trên lưng của Ngạo Phong, một bên tiêu diệt cường địch xông về phía cô bé, một bên dùng ý niệm để xác định vị trí khí tức của các thủ lĩnh Dã Tiên, chỉ cần bị cô bé khóa chặt vị trí, dưới nửa bước thiên tôn đều sẽ một tiễn xuyên chết.
Uy áp loài rồng của Ngạo Phong đã phát huy tác dụng rất lớn, dưới sự đe dọa của cậu ấy, Dã Tiên gần như không thể gây một nguy hiểm nào với A Lê, chỉ có thể nhìn pháo đài di động này ở trên trời đại khai sát giới.
Hồ tộc Thanh Khâu dưới sự yểm hộ của Phong Dương trận và Vân Thùy trận, theo Thùy Họa và Kiêm Hà mở ra chiến tuyến vững vàng tiến lên, ai ai cũng đều chiến đấu anh dũng, xem nhẹ cái chết.
Còn về băng long Ngạo Hàn, ngay từ khi bắt đầu đã bị liên tiếp bảy nhát kiếm triệu hồi Phong Bạo Cự Long của tôi kiềm hãm lại, mặc cho Yêu Thần Quyết của hắn biến hóa khôn lường, kiếm khí của tôi hóa thành Phong Bạo Cự Long vẫn cứ cắn lấy hắn không buông.
Dưới sự tăng cường của tim ma và pháp tắc Thất Sát, uy lực hủy diệt của Phong Bạo Cự Long, về căn bản là Ngạo Hàn không thể xem nhẹ được.