Sau tôi mới biết, tuy rằng sợi nhân duyên do Hậu Thổ Nương Nương lấy pháp lực tối cao luyện hóa thành, ngoại trừ nhân duyên song phương có thể mượn tu hành cắt đứt, thiên tôn cấp độ Đạo Tổ cũng có năng lực cưỡng chế gián đoạn nó.
Cũng có nghĩa là nếu Nữ Oa phân thần muốn dùng vũ lực để giết chết tôi, thì sợ rằng sợi nhân duyên cũng không thể cứu sống tôi.
Vì thế khi phát hiện thấy nguy cơ ảnh hưởng đến sống chết của tôi, Cửu U Nữ Đế ngay lập tức chạy tới trước đá Tam Sinh.
Sau một hồi giao chiến thần niệm kịch liệt giữa Ma Đạo Tổ Sư và Nữ Oa, sợ nhân duyên trên đá tam sinh cũng dần trở nên mơ hồ, càng lúc càng thêm mờ nhạt.
Ngay lúc sợi nhân duyên ấy sắp đứt đoạn, Cửu U Nữ Đế đẩy nhẹ đá Tam Sinh, từ đầu ngón tay của bà ấy vẽ ra một tia máu, giúp kết nối nhân duyên của tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ lại lần nữa.
“Tạ Lan, vì ngươi mà Cô đã hao tổn hết tâm tư rồi…” Cửu U Nữ Đế lẩm bẩm một mình, sau đó trong mắt lại ánh lên tia quỷ quyệt ranh ma, “Cũng không phải tất cả đều vì ngươi, Cô thật muốn xem màn kịch hay giữa ngươi và Mộ Dung Nguyên Duệ sẽ diễn biến ra sao.
Ha ha ha…” Nhờ Cửu U Nữ Đế đã ra tay hỗ trợ, thần hồn đã bị rút cạn đến hao mòn của tôi ngay tức thì trở nên ổn định vững chắc, một nguồn năng lượng linh hồn bỗng chốc từ trong cơ thể tôi tập hợp vào bia Thất Sát, thay thế cho phần hồn lực đã được tôi kích phát nhờ thiêu cháy thần hồn của chính mình Tôi vẫn đang cảm thấy nghi hoặc không hiểu chuyện gì, bất chợt nghe thấy tiếng nói vô tình lãnh khốc của Nữ Oa vang lên: “Không biết là vị đạo hữu nào đã ra tay hỗ trợ hắn thế?” Không ai đáp lời, Nữ Oa lạnh lùng hừ một tiếng rồi niệm chú: “Vạn Khí Tông Nguyên, Hồng Bàng Bổn Căn, Vô Lương Tạo Hóa, Yêu Chấn Càn Khôn!” Niệm ra câu chú ngữ này xong, thần niệm phân thần của Nữ Oa bay vút lên cao, chớp mắt nhấn chìm hoàn toàn thần niệm của Ma Đạo Tổ Sư.
Dưới sự bức bách hung hãn do sức mạnh thần niệm của Nữ Oa chà đạp lên người, khiến ngũ cảm lục thức của tôi xuất hiện ra ảo giác mơ hồ, tựa như đang chôn thân trên nền đất mênh mông vô tận, tiếng quái thú gầm gừ ào ạt truyền đến từ bốn phương tám hướng.
Mặt đất chấn động, sấm sét ầm ầm, không gian như đảo lộn không thể phân biệt rõ vầng trăng hay vì sao.
Mới đầu thần thú Tam Đại Hỗn Độn rút lui ra khỏi mảnh trời đất này, do Nhân tộc chưa kịp khai hóa, thế giới vẫn nằm dưới ách thống trị của Yêu tộc, mà Nữ Oa chính là đệ nhất đại yêu đứng sau hậu duệ Tổ Long, Nguyên Phượng, và Thủy Kỳ Lân.
Giờ khắc này đây cái mà phân thần đại diện chính là yêu tính của bà ta, nói cách khác đó chính là phân thần lợi hại nhất của Nữ Oa.
Khi Nữ Oa bại lộ yêu tính của bản thân, trên bia Thất Sát dần dần sinh ra một vết nứt đầu tiên.
Vết nứt vừa xuất hiện, thoáng chốc phía trên tấm bia đã trở nên chằng chịt như lưới nhện Có lẽ tôi đã cược thua rồi, vì tôi đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng nhất.
Ma Đạo Tổ Sư đã hóa thành hư không rời khỏi nhân thế, thần niệm của ông ta cũng biến thành vật chết, không tăng cũng chẳng giảm, chỉ còn sót lại chút sức mạnh khi ông ta khắc tấm bia Thất Sát này.
Mà ngược lại phân thần của Nữ Oa sở hữu thần niệm mãnh liệt vô tận, ngoài ra còn có thể trực tiếp hấp thu năng lượng bên trong bổn tôn bà ta.
Vì thế, tấm bia Thất Sát thứ ba của Ma Đạo Tổ Sư không thể chống đỡ đòn tấn công từ phân thần của Nữ Oa.
Bia Thất Sát sắp vỡ vụn thành từng mảnh, dù cho tôi đau xót tột cùng trước cảnh tượng ấy, nhưng cũng chỉ đành bất lực đứng yên một chỗ chứ không nghĩ ra cách nào giúp nó phục hồi cả.
Cuối cùng, bất thình lình phát ra tiếng nổ vang trời, bia Thất Sát nổ tung thành bột vụn bay tứ phía.
Bia Thất Sát vỡ tan thành trăm mảnh tạo ra một chấn động lớn ảnh hưởng đến cả Tam giới.
Trước đá Tam Sinh, Cửu U Nữ Đế mở miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Lẩm bẩm nói: “Đã ba ngàn năm, cuối cùng huynh cũng chịu để ta gặp huynh lần cuối rồi sao?” Nói xong, Cửu U Nữ Đế ngước mặt lên nhìn trời, đôi mắt của U Minh từ Âm ti bay thẳng tiến đến nhân gian.
Hàm Cốc Quan, động Lão Quân, Đạo Đức thiên tôn từ từ mở mắt, nhẹ nhàng thở dài rồi nhập định lần nữa.
Tại Thiên đình thần hồn của Ngọc Hoàng lay động nhẹ, rồi niệm lên một câu: Phụng Thiên Thừa Vận, Nghịch Thiên Tắc Vong.
Dưới núi Tiểu Bạch, nghe thấy tiếng nổ lớn trong Đại Miếu, thân thể Khương Tuyết Dương nghiêng ngả không đứng vững, sau đó trực tiếp hướng về phía Đại Miếu quỳ xuống.
Thùy Họa dìu Kiêm Hà đã rơi vào hôn mê chầm chậm quỳ xuống.
Trên gương mặt già nua của Bạch Hà Sầu đã đẫm lệ, kéo Phụng Lâu Nguyệt quỳ xuống.
Chúng đệ tử Ma đạo tuy không hiểu đã phát sinh ra chuyện gì, cũng trong giây phút ấy đồng loạt quỳ xuống.
Chỉ có A Lê mang thần sắc hoảng hốt nhìn về phía đại miếu, không dám động đậy.
Trên đám mây, sắc mặt Tạ Lưu Vân khẽ biến, sau đó triệu hoán đám đệ tử Nhân đạo hạ xuống đất, khom người hành lễ về phía Đại Miếu.
Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn thong dong như cũ.
Phía đông trời đổ cơn giông bão, tây bắc tuyết bay mù mịt trên nền đất, một nỗi bi thương thảm thiết chưa từng thấy bao trùm cả nhân gian.
Tại thần điện Nữ Oa, sau khi bia Thất Sát vỡ vụn thành mây khói, Nữ Oa ngước nhìn tám chữ lớn cổ sơ mờ mịt đang trôi bồng bềnh trên không trung, lạnh lùng niệm một câu: “Kẻ đã lìa đời như các ngươi, lấy cái gì tranh với Cô!” Mà ngay thời khắc bà ta vừa cuồng vọng phát ra lời ấy, tám chữ “Quỷ Thần Minh Minh, Tự Tư Tự Lượng” đột nhiên xảy ra biến hóa.
Các ký tự mờ nhạt méo mó biến thành một luồng ánh sáng, sau đó luồng ánh sáng ấy tiếp tục biến đổi, dần dần hợp lại thành một bóng hình.
Thân mặc đạo bào màu đen tuyền, eo mang một thanh kiếm Vô Danh.
Ở vị trí của tôi chỉ nhìn thấy bóng lưng của ông ta, hoàn toàn giống hình dáng tôi nhìn thấy tại Tuyết Vực Bí Cảnh, và bên trong huyền quan của Huyễn Ma.
Thật không ngờ Ma Đạo Tổ Sư thế mà lại lưu giữ một đạo kính tượng thần niệm trong bia Thất Sát.