Chuyện ở Sơn Hải Quan người trong thiên hạ đều để mắt tới, sự sống chết vinh nhục của A Lê, là nút thắt trong tim tôi.
Giờ khắc này binh sĩ của Ma Đạo chỉ có thể dùng được ba mươi ngàn người, hai ngàn âm nhân, đệ tử của Hồ tộc Thanh Khâu và mười ngàn vong hồn.
Trận Sơn Hải Quan đã là thương vong hơn mười ngàn, còn lại bốn mươi ngàn vong hồn được thu trong hạo kỳ Long Hồn đã theo Thùy Họa đi đến thành Chết Oan.
So với cái danh cả triệu binh sĩ của Âm Sơn Pháp Mạch, thì Ma Đạo chút ít chiến lực này không là gì cả.
Không những không đủ về số lượng, mà cả về chiến lực đỉnh cao cũng thiếu hụt nghiêm trọng, A Lê bị Thiên Diện La Sát bắt đi Âm Sơn, Ngạo Phong tới giờ vẫn lưu lại Trường Thành dựa vào long khí của Trường Thành mà dưỡng thương, như vậy chỉ còn lại tôi, Kiêm Hà, Khương Tuyết Dương ba người cảnh giới nửa bước thiên tôn mà thôi.
Trong đó Kiêm Hà linh hoạt có thừa nhưng sát tâm không đủ, còn Khương Tuyết Dương mặc dù đạt cảnh giới nửa bước thiên tôn, nhưng không thích hợp để trở thành một vị tướng tiên phong xung trận.
Phong Thần chỉ truyền cho cô ấy một số thuật pháp hệ gió, mà chưa truyền cho cô ấy bốn loại pháp tắc của gió.
Ban đầu tôi còn cho rằng đạo mà cô ấy hợp chắc sẽ liên quan đến gió, nhưng lại quên mất cô ấy là nhập mệnh cung Tham Lang, đại đạo cũng chỉ có thể là Tham Lang.
Tham Lang là thuật ngữ của Tử Vi Đấu Số, bắt nguồn từ sự sùng bái tự nhiên đối với các vì sao của người dân cổ đại, là chủ tinh của Tử Vi Đấu Số.
Trong truyền thuyết thần thoại cổ đại, khi Tham Lang hóa thành người thì là Tham Lang Tinh Quân, hóa thành thú thì là Kim Ngao.
Lý do lúc đầu Tổ Đình của Ma Đạo lại đặt tên là Đảo Kim Ngao, chính là dựa tên húy của Tham Lang Hộ pháp Thiên Tôn mà đặt.
Mà Tham Lang Hộ pháp Thiên Tôn, cũng đã dùng tâm huyết cả một đời để bảo vệ Tổ đình của Ma Đạo, mãi cho đến khi trận Vạn Tiên bị phá, bà ấy mới cùng với đảo Kim Ngao mà chìm xuống.
Vì vậy đạo Tham Lang của Khương Tuyết Dương, chính là đạo của sự bảo vệ, Không phải thực lực cô ấy không đủ, mà là Ma Đạo tôi binh lính có thể dùng không nhiều và lực chiến đấu cũng không mạnh.
Nếu không vào ngày chiến đấu với Dã Tiên, chỉ dựa hai trận Phong Dương, Vân Thùy của cô ấy cũng đã đủ ngăn cản sự sát phạt của một triệu đại quân Dã Tiên.
Khương Tuyết Dương tu hành dựa trên trận pháp, không chỉ có thể bày binh bố trận, mà còn có thể mượn pháp trận để tế luyện pháp khí, là một nhân tài hiếm có trong Đạo môn.
Lúc đó Đạo Đức Thiên tôn của Nhân đạo đã từng nói một câu như thế này: Phá Quân tương đương hàng triệu binh lính, mà Tham Lang thì có thể chặn được hai Phá Quân.
Mặc dù lực chiến thiếu hụt nghiêm trọng, nhưng trận này vẫn phải đánh.
Ngày hôm sau, tôi quyết định hành quân về phía Bắc.
“Thùy Họa vẫn chưa trở lại, Ma Đạo bây giờ chỉ có thể cố thủ mà không thể manh động.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Ma Đạo không thể chịu nhục.
” Tôi nói.
“Nhịn một lúc, sống một đời, cậu chọn cái nào? Cậu không phải Thùy Họa, cô ấy có thể cản uy của đại quân, cậu thì lấy cái gì để chặn?” Tôi trầm mặc, giữa biển kiếm trong huyền quan, tôi quả thực có chút lĩnh ngộ với kiếm đạo, nhưng còn lâu mới đạt được đến cảnh giới một kiếm có thể ngăn cả triệu cao thủ.
”Đừng nói đến triệu, ngay cả trăm ngàn quân uy cũng đã đủ trấn áp đến nỗi tôi không thể xuất kiếm.
Sát Phá Lang tam phương tứ chánh mỗi người một nhiệm vụ riêng, Thất Sát chính là chủ của hỗn loạn, Phá Quân mới có thể trấn áp tam quân.
Nếu mà Ma Đạo nhân tài đông đúc còn đỡ, bây giờ địch mạnh ta yếu, tác dụng của Phá Quân quan trọng hơn Thất Sát, Tham Lang nhiều.
Nếu không vậy thì, sau khi Ma Đạo Tổ Sư lập nên Ma Đạo cũng không đến thành Thải Vân thỉnh Phá Quân Hộ pháp Thiên Tôn của năm đó giúp ông ấy đi đánh giang sơn rồi.
Không có quân uy sát phạt của Phá Quân, chỉ dựa vào bản thân của Ma Đạo Tổ Sư vốn dĩ không có khả năng khiến Ma Đạo phất lên về sau được.
Quyết chiến giữa hai quân không phải việc đấu pháp luận đạo, trừ khi đã đạt được đến cảnh giới Thiên Tôn, như chiến cục của hiện tại thì không thể chỉ dựa vào lực chiến của một cá nhân mà xoay chuyển càn khôn được.
Sự việc Ma Đạo nhận thua tại Sơn Hải Quan, không chỉ nhanh chóng truyền khắp giới tu hành, mà còn kinh động cả cao tầng của Nhân tộc.
Trưởng khoa Khoa Linh Dị đến thăm hỏi, ý định khi đến của ông ấy là rất rõ ràng, một là đến tế bái những linh hồn anh dũng chiến tử của Ma Đạo, gửi cho Ma Đạo một lượng lớn vật liệu pháp khí và các vật tư khác xem như an ủi.
Hai là muốn xác nhận xem khi nào Ma Đạo sẽ điều quân ra Bắc.
Sau khi biết Ma Đạo hiện tại có kế hoạch tiến lên phía Bắc, Hoàng Hiểu Huy im lặng một lúc, rồi lấy ra một hồ sơ tuyệt mật của Khoa Linh Dị.
Hồ sơ này ghi chép về Âm Sơn Phá Mạch và Quỷ Vương Tông, Quỷ Tu Môn, Ma Dục Tông, vân vân… các tà đạo tàn hại Nhân tộc, và các hành vi xấu xa phản nhân loại.
Thông qua hình thức tẩy não mà thu nạp tín đồ, thu tiền bất hợp pháp, giết người đoạt hồn, lấy máu, lấy âm bổ dương, tội ác ghê tởm, nhiều không kể xiết.
Trong một bức ảnh, tôi thấy một nhóm đồng nữ trạc khoảng tám, chín tuổi, theo cha mẹ đến Âm Sơn.
Đồng nữ không hề gì, nhưng cha mẹ của họ thì trông đờ đẫn, trong mắt họ không có bất kỳ biểu cảm nào.
Người của Quỷ Tu Môn giỏi thao túng thần hồn, tuy họ không muốn như Quỷ Vương Tông cướp đoạt đồng nữ một cách trắng trợn, nhưng lại càng ác độc hơn cả bọn kia.
Khống chế thần hồn của cha mẹ đồng nữ, rồi khiến bọn họ tự mình đưa đồng nữ đến Âm Sơn, cứ như vậy cho dù bị Nhân tộc phát hiện đi nữa, cũng không có cách nào ngăn cản.