Kiêm Hà ở phía trên an ủi cậu bé, còn tôi lách người nhảy xuống phía dưới.
Đúng vậy, tôi đã sớm phát hiện ra có sinh cơ tỏa ra từ lối vào này.
Chỉ là địa mạch đã ngăn cách mất thần niệm nên không thể biết được chính xác nằm ở đâu.
Căn hầm này rõ ràng là mới được mở rộng gần đây, bốn vách tường đều là đất mới.
Đi được khoảng bảy tám trượng, bên trong đột nhiên mở ra.
Tôi nhìn một lượt, có khoảng không dưới mười người đang trốn ở đây.
Ánh đèn dầu lờ mờ chiếu vào từng khuôn mặt vừa sợ hãi vừa tuyệt vọng, chúng đều là trẻ em, đứa lớn nhất cũng chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi.
Nhìn những khuôn mặt bất lực này, lòng tôi tràn đầy căm phẫn, thở dài nặng nề.
Kể cả Kiêm Hà, người mang trong mình huyết mạch của Huyễn Ma cũng đã rơm rớm nước mắt.
Sau đó, cậu bé đã kể cho tôi về những sự việc xảy ra ở đây.
Vào một tháng trước, khu vực này đã bắt đầu có biến, mới đầu là trẻ con liên tục bị mất tích, sau đó phụ nữ trong thôn cũng bắt đầu biến mất không rõ tung tích.
Mới đầu thôn dân còn tưởng là do bọn buôn người, đến lúc trình báo mới được biết vùng này đã có không dưới trăm người mất tích rồi.
Sau đó chính phủ liền ra thông cáo động viên người dân di dời đến chỗ khác.
Nhưng rất nhiều người vẫn còn lưu luyến quê hương, thôn này lại là vùng hẻo lánh nên rất khó tiến hành kế hoạch, chờ đến lúc dân làng quyết tâm rời đi thì đã quá muộn rồi.
May thay, một ngày trước khi ngôi làng bị yêu ma vây khốn, trẻ con trong làng đã được đưa đến căn hầm ở sân sau nhà cậu bé.
Tính thời gian thì những đứa trẻ này cũng đã ở đây được mười ngày rồi.
Thức ăn hằng ngày của chúng chính là phô mai và thịt khô dự trữ, thậm chí chúng còn không dám nhóm lửa nấu cháo.
Một đám trẻ con, vừa không thể đi đến thành thị, ở ngoài xác chết khắp nơi, chúng cũng không dám đi ra.
Nếu tôi và Kiêm Hà không phát hiện được chỗ này còn thoi thóp sự sống thì những đứa trẻ cũng chẳng gắng gượng được mấy ngày nữa.
Ở đây đã có người bắt đầu phát sốt và xuất hiện triệu chứng nhiễm trùng máu, chẳng mấy chốc sẽ xuất hiện dịch bệnh.
Còn những người thi hóa kia cũng có thể giết chết bọn trẻ bất cứ lúc nào.
Lát sau tôi bèn đưa đám trẻ ra ngoài, sau đó ngự kiếm bay đến thành phố gần nhất, liên hệ với người của khoa Linh Dị, nhờ bọn họ đến đón những đứa trẻ này đi.
Theo lời người của khoa Linh Dị, những ngày gần đây đã có hơn trăm vạn người dân bị Âm Sơn Pháp Mạch làm hại rồi, đặc biệt là sau khi nghe tin Ma đạo đang điều quân về phía Bắc, Âm Sơn Pháp Mạch lại càng điên cuồng tàn phá hơn.
Muốn chiến đấu cần phải có đủ vật tư dự trữ, pháp khí, binh khí, áo giáp, lương thực vân vân.
Trong khi trong Long Hồn Hạo Kỳ của Thùy Họa có âm khí của long mạch núi Trường Bạch nuôi dưỡng mười vạn vong hồn thì Âm Sơn Pháp Mạch lại không có được pháp bảo nghịch thiên như vậy, đồ dự trữ mà bọn họ chuẩn bị cho quỷ quân chỉ có máu tươi và hồn phách của loài người, bọn họ vung tay tàn sát chính là để chuẩn bị cho cuộc chiến.
Nghĩ đến đây tôi mới biết lí do vì sao Hoàng Hiểu Huy cứ luôn giục Ma đạo tiến quân về Âm Sơn.
Xử lý xong chuyện ở đây, tôi và Kiêm Hà tiếp tục di chuyển về phía dưới chân Âm Sơn.
Chạng vạng tối, chúng tôi đến hoang mạc Khố Lâm, nơi đây cát bay mù mịt, bầu trời ảm đạm, nhìn không khác gì địa ngục.
Ở đây lại không thể ngự không nên chúng tôi đành phải nín thở đi bộ.
Truyền thuyết kể rằng có một thành phố bị chôn dưới hoang mạc, trong thành phố đó có vô số vong hồn, lúc đêm xuống còn có thể nghe thấy tiếng hát của những vong hồn truyền ra từ đó.
Dưới đó có thành phố nào hay không tôi không rõ, chỉ biết rằng khi tôi và Kiêm Hà đến hoang mạc Khố Lâm, trong biển cát bỗng xuất hiện một tòa quỷ thành do Quỷ Thận chi khí hóa thành.
Quỷ Thành bập bềnh trên không, trên tường thành là những quỷ binh với tướng mạo xấu xí hung tợn, sát khí ngút trời.
Quỷ Thành tiếp đất bằng một tiếng động rung trời, sau đó hàng loạt Quỷ Thận chi khí bao vây lấy tôi và Kiêm Hà.
Tôi cảm nhận được có một vạn quỷ binh trong thành, ngoài ra còn có một vạn quân binh khác đang ẩn náu trong Quỷ Thận chi khí ở xung quanh.
Lúc trước Khương Tuyết Dương chỉ nói với tôi về quân lực hiện tại chứ không hề nhắc đến căn cứ chiến đấu của Âm Sơn, về sau nhờ có những tư liệu mà khoa Linh Dị cung cấp mới có thể nắm rõ được toàn bộ tình hình của Âm Sơn.
Ở Âm Ty cũng có năm toà thành giống như Quỷ Thành, đệ tử Âm Sơn giỏi nuôi quỷ, hầu như ai cũng có thể triệu hồi ngũ quỷ hộ pháp.
Có quỷ hộ pháp ắt sẽ có quỷ vương hộ pháp, năm tòa Quỷ Thành của Âm Sơn Pháp Mạch hẳn sẽ do năm quỷ vương hộ pháp canh giữ.
Chỉ một tòa thành đã có sức chiến đấu đáng gờm như vậy rồi, huống gì bọn chúng còn có thể kết hợp lại tạo thành Ngũ Quỷ Tuyệt Sát Đại Trận, lô cốt đầu cầu để bảo vệ Âm Sơn.
Không ngờ rằng tôi và Kiêm Hà còn chưa bước vào Âm Sơn mà đã gặp được một tòa Quỷ Thành của Âm Sơn tại đây rồi.