Trong lòng hoang mang, tôi cũng không biết là mình đã múa kiếm bao nhiêu lâu rồi nữa.
Tới lúc toàn bộ hình kiếm khí trong huyền quan của tôi kiệt quệ, tôi mới ngừng lại.
Thức thần trở lại thân thể, tôi cảm thấy mệt mỏi rã rời.
Đứng không vững, kiếm Vấn Thiên tôi cắm trên đất, quỳ một gối xuống để ổn định lại thân hình.
Lúc này bầu trời quang đãng.
Ác phong và Quỷ Tụy toàn bộ bị hủy hoại, mà xung quanh không còn một tàn dư nào.
Quỷ Thành vẫn còn trước mặt tôi, trước thành một bóng quỷ cũng không có.
Thanh ôn Quỷ Tụy không thể ngăn cản kiếm khí Ma kiếm tôi có thể hiểu được, nhưng Thanh ôn Quỷ Vương tại sao lại chưa truyền ra thần niệm? Lúc tôi cảm thấy không biết làm thế nào, tôi nghe thấy tiếng Thùy Họa nói vọng ra từ sau lưng : “Tạ Lan, anh đã giết tất cả Thanh ôn Quỷ Tụy, bao gồm cả Thanh ôn Quỷ vương.
” Thùy Họa vừa nói dứt câu, toà Thanh ôn Quỷ Thành bao la đó sụp đổ, biến thành Quỷ Thận chi khí sau đó nhanh chóng tiêu tan, bị hủy hoại giữa trời đất.
“Em đến bao lâu rồi?” Tôi hỏi.
“Kiêm Hà vừa về tới là em đã bay thẳng tới đây, vốn dĩ là muốn ra tay giúp anh, về sau mới phát hiện là không cần em ra tay, anh có thể tự mình giải quyết.
Tạ Lan, Nhất Kiếm Đồ Nhất Thành, chiến lực của anh bây giờ không còn dưới em nữa.
”“Vong Ngã Duy Kiếm trong truyền thuyết võ đạo thực sự rất mạnh, có thể làm cho hình kiếm khí trong huyền quan của anh phát huy hết sức sinh động.
” Tôi nói.
“Tuy là Vong Ngã Duy Kiếm rất mạnh, nhưng không phải chính đạo.
Kiếm dù sao cũng phải do con người kiểm soát nó, kiếm kiểm soát con người thì là điều đại kỵ.
Có thể tu hành Ma kiếm, nhưng nếu như biến thành Kiếm Ma thì cái mất nhiều hơn cái được rồi.
” Thùy Họa nói, ban đầu Ma Đạo Tổ Sư tuy là tu hành Ma kiếm, nhưng kiếm của ông ấy bình tĩnh ung dung tự tại, chưa bao giờ thoát khỏi bản tâm, mà vừa rồi tôi ở trạng thái đồng phong ma ban rất dễ bị rơi vào ma chướng.
Lúc đầu tôi không nhận ra, sau khi nghe kỹ lời nói của cô ấy tôi mới nhận ra hành động vừa rồi của tôi điên rồ tới mức nào.
Thức thần là hiện thân của mệnh hồn con người, tôi đem thức thần nhập vào huyền quan, cho phép hình kiếm khí điều khiển cơ thể đã là một việc cực kỳ nguy hiểm.
Vì như thế có thể khiến tôi mất đi khả năng phán đoán của mình, thậm chí nếu như đối diện nguy hiểm tôi cũng không thể nào đưa ra lựa chọn khôn ngoan được.
Tu đạo là tu thức thần, trừ lúc ngồi thiền ra, thức thần không thể dễ dàng tách khỏi thể xác.
Thật may mắn, hình kiếm khí chỉ cần bị tôi phát huy ra, thì có thể lưu lại trong ký ức trong thể xác.
Nói cách khác thì, những hình kiếm khí trong huyền quan của tôi hiện giờ đã trở thành công cụ của riêng tôi, đây chính là thu hoạch lớn nhất của tôi.
Chỉ là, nắm được hình kiếm khí không phải là đã nắm hết toàn bộ bí ẩn Ma Kiếm.
Kiếm đạo là bất tận, những hình kiếm khí này chỉ là mở thêm cánh cửa cho tôi thôi, còn về việc tôi có thể đi được bao xa, thì phụ thuộc vào sự hiểu biết của mình.
Tiếp đó, tôi ngồi thiền tại chỗ điều chỉnh hơi thở để hồi phục.
Màn múa kiếm điên cuồng của Vong Ngã Duy Kiếm đã tiêu hao của tôi tất cả chân khí và thần niệm, nếu không phải sức sống mãnh liệt trong tim ma, căn bản không thể đủ để hình kiếm khí trong huyền quan của tôi toàn bộ múa may tới kiệt sức.
Lần đánh này tới tối mới xong, trong huyền quan với sự giúp đỡ của ngọn gió phục hồi và ánh sáng Nguyệt Ma, thân xác của tôi cũng quay lại trạng thái đỉnh cao.
Ngọn gió phục hồi có thể đánh thức sinh cơ cũng có thể kích thích cơ thể sản sinh chân khí, mà Thái Cổ Nguyệt Ma có ánh sáng mặt trăng trong huyền quan của tôi, thì có thể giúp tôi nhanh chóng phục hồi thần niệm, điểm này ban đầu tôi không biết, dần dần về sau mới lĩnh hội được.
Thái cổ Phong Ma, Thái cổ Nguyệt Ma, đều là đại cơ duyên của tôi, hơn nữa Ma Đạo Tổ Sư ban đầu cũng không có cơ hội có được cơ duyên này.
Còn có tim ma, chúng đều là những thứ mà Đạo Tổ không có.
Đến hôm nay tôi đã bước vào ngưỡng cửa của Ma Kiếm, Ma Đạo Tổ Sư để lại cho tôi cái bóng cũng không phải là ngoài tầm với nữa rồi.
Chỉ là sức mạnh của Ma Đạo Tổ Sư ở ngay bản thân, còn những thứ tôi có đều là gặp may.
Về sau có người nói với tôi, gặp may bản thân nó cũng là một loại sức mạnh, còn là loại sức mạnh không có cách nào phản bác được.
Lúc tôi ngồi thiền, Thùy Họa luôn ở bên cạnh bảo vệ tôi.
Mặc bộ áo giáp xương cốt Hắc Kim, đầu đội mũ Trĩ Kê Linh, lưng treo bốn mặt Long Hồn Chiến Kỳ.
Không phải chỉ riêng cô ấy bảo vệ tôi, còn có đại quân Ma Đạo mười vạn vong hồn trong Long Hồn Chiến Kỳ.
Đêm thật yên tĩnh, trăng mọc lên từ sa mạc, lúc này đại quân Ma đạo của tôi cuối cùng cũng đến từ phía sau.