“Nếu có Ngạo Phong thì tốt rồi, cho dù là Yêu Ma hay Huyết thú đều bị khống chế bởi uy áp Tổ Long, Nhân tộc đáng ghét đến hôm nay cũng không hề hồi âm thỉnh cầu của tôi.
” Tôi thở dài nói.
“Vạn Lý Trường Thành là nền móng của Nhân tộc, yêu cầu của anh lại là long khí, Ma đạo chưa thực sự vùng lên, họ không tin chúng ta thì làm sao có thể đưa được.
Đợi đó mà xem, đợi Ma đạo đánh thắng Âm sơn, đừng nói một thành, hai thành họ cũng bằng lòng nữa.
” Thùy Họa nói.
“Cho dù không có Ngạo Phong áp trận, trận chiến Thổ Mặc Xuyên cùng lắm là làm nhụt chút ý chí của Ma đạo.
Tôi lo lắng nhất là hẻm núi lớn Hắc Phong, vào thời điểm đó chắc chắn tứ tọa Quỷ Thành còn lại của Âm Sơn sẽ xuất hiện cùng nhau, sát cơ thiên giáng!” Khương Tuyết Dương nói.
“Vậy có gì sợ, Âm Sơn có thể xuất tứ tọa Quỷ Thành, tôi càng tế xuất Phong Lâm Hỏa Sơn.
Để tôi xem xem Quỷ Quân của Âm sơn pháp mạch, có thể lôi Tử Thần tôi xuống thành Thần Đàm không!” Thùy Họa nói.
“Nói cũng đúng, tôi suýt thì quên cô không những là tướng Phá Quân Ma đạo, mà còn là Tử Thần danh tiếng của Tam giới.
Tạ lan, cậu phong thần Thùy Họa mới là bước ngoặt lớn nhất để Ma đạo chiến đấu với Âm Sơn, không hổ là Thất Sát làm nhiễu loạn thế giới, cũng không hiểu sao cậu có thể nghĩ ra, nó đúng là nước đi thiên tài.
” Khương Tuyết Dương nhìn tôi nói.
“Tôi cũng không còn cách nào khác, trước khi nhận được kiếm phổ của Đạo Tổ, tu hành kiếm đạo của tôi không tiến mà lùi.
Phong thần là đại sự duy nhất tôi có thể làm vì Ma đạo, đáng để lấy tính mạng ra đặt cược.
” Tôi nói với nụ cười gượng gạo.
“Nói tới lúc phong thần đúng thật là vạn phần nguy hiểm, Tử Phủ Chân Lôi có thể lấy mạng cậu bất cứ lúc nào.
Tôi thật sự toát mồ hôi lạnh vì cậu, chỉ sợ cậu bất kể ra sao mà cứ ngoan cố làm theo ý của mình.
Cũng may cuối cùng Quy Khư xuất thế, Thiên đạo dừng lại.
” “Hoặc cũng có thể đó là vận mệnh của Ma đạo.
” Tôi nói Vận mệnh tồn tại nơi nào đó, có thể dùng Nhân tâm kết tụ, nhưng cái cốt yếu nhất vẫn chưa được biết đến.
Cờ Chiêu Hồn trong huyền quan của tôi chỉ thấy được vận mệnh hiện tại của Ma đạo, hướng về vận mệnh tương lai, lên hoặc xuống, Thiên đạo cũng không có cách nào đoán được.
Phong thần kịp lúc Quy Khư xuất thế, mệnh bàn Sát Phá Lang tam phương tứ chính thành hình rồi không thể đảo ngược, Thiên Đạo chỉ có thể chọn dừng lại.
“Nói tới vận mệnh, anh có thể chém trước Thanh ôn Quỷ Thành, đối với Ma đạo mà nói đó là một điều rất may mắn, chắc hẳn Lang Xuyên Quân tiếc đứt ruột rồi.
” Khương Tuyết Dương nói, giá trị chiến lược lớn nhất của Ngũ Ôn Quỷ Thành chính là bộ hạ Ngũ Quỷ quyết sát đại quan phòng thủ Âm sơn tổ đình.
Âm Sơn Pháp Mạch tuy rằng rất tự tin với sức mạnh của mình, lại có thể phái Ngũ ôn Quỷ Thành tới tiền tuyến tuần tra.
Ngũ ôn Quỷ Thành chính là ảo ảnh của Quỷ Thận, dễ dàng di chuyển nhanh chóng, mỗi tòa đều có hàng vạn Quỷ Binh và một tên Quỷ Vương bảo vệ với sức mạnh nửa bước Thiên tôn, nó thực sự có thể hoạt động như một trạm gác di động tuần tra tiền tuyến.
Đáng tiếc Thanh ôn Quỷ Thành phía đông xuất quân không thuận lợi, theo dõi thân phận của Ma Đạo Tổ Sư, ý đồ vây giết tôi.
Nhưng ngược lại bị tôi phá hủy.
Ngũ ôn Quỷ Thành cần năm tòa để bày bố trận, việc này nếu Lang Xuyên Quân có muốn liệt trận để bảo vệ Âm sơn cũng không thể làm được.
Ngày thứ hai, đại quân Ma đạo tiến vào sa mạc Thổ Mặc Xuyên.
Hồi tiểu học tôi đã từng học Mộc Lan tham gia quân ngũ, trong đó có câu: Sắc Lặc Xuyên, Âm Sơn Hạ, Phong Xuy Thảo Đê Kiến Ngưu Dương.
Sắc Lặc Xuyên ở đây là chỉ sa mạc Thổ Mặc Xuyên ngày nay, biển xanh thành nương dâu, Thổ Mặc Xuyên hôm nay chỉ còn lại toàn cát vàng, sỏi đá.
Ở đây gió rất mạnh, thổi muốn bay mái tóc dài, mắt mở cũng không nổi.
Gió có mang theo tà khí, vong hồn cũng có thể bị thổi bay.
Tôi và Thùy Họa đi cạnh nhau phía trước, thường xuyên cảnh giác với những biến động trong không gian ở xung quanh.
Đi tầm khoảng chừng nửa ngày, từ đầu chí cuối không chút động tĩnh, chỉ tới lúc tôi và Thùy Họa sắp đi ra khỏi sa mạc Thổ Mặc Xuyên, mũi tôi ngửi thấy một mùi tanh của máu rất nồng nặc nhưng cũng rất quen thuộc.
Đích thị là mùi của Huyết Thú! Vừa nghĩ tới đây, bỗng nghe thấy tiếng gầm của vô số con thú.
Tiếp đó hàng vạn con thú lao tới, huyết khí cực mạnh.
Rầm rầm, chấn động khắp nơi.
Dẫn đầu là Huyết Thú Đào Ngột, Độc Nhãn Phi loài di sản của Hồng hoang, đằng sau là ba vạn Huyết Thú yêu tộc biến chất, như là: Huyết mãng, Huyết Tích Dịch, Huyết Lang, Huyết Báo có ngoại hình đáng sợ khủng khiếp, trông như thể bị lột một nửa da, nhìn thấy màu đỏ của máu, trong đám đang chạy có Huyết Lâm Li khi chạy vẫn còn nhỏ máu tươi.
Trong luồng gió quét tới, trông giống như thủy triều đỏ, cuồn cuộn từ đằng trước xông tới tôi và Thùy Họa.
Không chỉ Huyết Thú Phí Đằng, còn có cả quân uy Dã thú đem tinh thần giết chóc tiến tới.
Đám Huyết Thú xông tới từ phía trước, đằng sau từ hai cánh bật ra hàng vạn Yêu Ma.
“Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn, sát!” “Kiếm Khí Tung Hoành Ba Vạn Dặm, Nhất Kiếm Sáng Lạnh Thập Cửu Châu, sát!” Với hai tiếng hét, tôi và Thùy Họa một đao một kiếm xông tới giết đám Huyết Thú, giống năm đó Ma đạo tổ sư và Phá Quân của thành Thải Vân!