Quỷ tu môn rất giỏi câu hồn, sau khi đã câu được hồn của người sống, sẽ lấy thi thể thi triển tà thuật biến thành hành thi.
Hành thi có sức mạnh vô hạn, khả năng phòng thủ cũng không kém, tuy là lực chiến đấu không bằng huyết thú, nhưng cũng giống như huyết thú không chết không thôi vậy.
Hơn nữa, hành thi có thể chịu sự điều khiển bằng tà thuật của Âm Sơn, và lập thành chiến trận do thi vương thi tướng thống lĩnh, chỉ bàn về sức tàn phá thì mười vạn hành thi còn không bằng ba vạn huyết thú nữa, nhưng phải đối quyết với đại quân, như vậy so với huyết thú sẽ khó đối phó hơn.
“Đích hệ của Âm Sơn không có động tĩnh sao?” Tôi lại hỏi.
“Đích hệ của Âm Sơn không phải thứ Lang Xuyên Quân có thể tùy tiện điều động được, chỉ cần Ma đạo không tấn công lên đến tổ đình Âm Sơn thì bọn chúng sẽ không dễ dàng xuất hiện đâu.
Hơn nữa đằng sau trận chiến giữa Ma Đạo và Âm Sơn có một Âm Ti như hổ đói rình mồi, Âm Sơn pháp mạch sẽ không dồn toàn bộ chiến lực cho một mình Ma đạo.
”“Nói như vậy, thì trận này có vẻ dễ đánh.
Chiến lực của đệ tử Quỷ vương tông còn không bằng huyết thú, còn về đại quân hành thi, ý thức thấp kém, cũng không khó đối phó.
” Bạch Hà Sầu nói.
“Không nhất định, phải xem Lang Xuyên Quân phái ai dẫn quân nữa.
Nếu là Huyết Y Quỷ Vương cùng Câu Hồn Chân Quân dẫn binh, thì chúng ta thắng không cần bàn cãi, nhưng nếu người dẫn binh là Hoàng Kiêu thì lại là chuyện khác rồi.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Nhân Ma Hoàng Kiêu thực sự vẫn còn sống sao?” Bạch Hà Sầu cau mày hỏi.
“Cụ thể chi tiết thế nào thì không biết, chuyện này Tạ Lưu Vân là rõ nhất.
”Truyền thuyết kể rằng Hoàng Kiêu đã lãnh đạo Hoàng Cân Quân nổi dậy vào cuối triều đại nhà Đường, giết người không ghê tay, cuối cùng thì bị con cháu của Lý Thuần Phong bố cục vây giết.
Lý Thuần Phong chính là kiếp trước của Tạ Lưu Vân, Hoàng Kiêu rốt cuộc đã chết hay chưa, Tạ Lưu Vân trong lòng tự có đáp án.
Chỉ đáng tiếc ông ta và Mộ Dung Nguyên Duệ đang ở Đông Hải tranh hùng, căn bản không có ở đây.
Cả một buổi chiều Lang Sơn vẫn không thấy động tĩnh, Ma đạo cũng không dám lơ là một phút, dưới sự chỉ huy điều động của Khương Tuyết Dương, các pháp trận lớn dần dà được hình thành.
Lúc này đã là cuối thu, gió tây lành lạnh, thổi cờ trận bay phấp phới.
Khương Tuyết Dương lên đàng làm phép, phổ cáo cửu thiên.
Mặc dù Phong Thập Bát đã tiến vào Chư Thần Hoàng Hôn bắt đầu thí luyện sinh tử, nhưng trên cửu thiên không phải chỉ có mình cô ấy là Phong Thần.
Khương Tuyết Dương là đệ tử chân truyền của Phong Thập Bát ở nhân gian, mà Phong Thập Bát lại là sự tồn tại chói chang nhất trong tộc Phong Thần, chỉ dựa vào thân phận này thì cô ấy cũng có đủ tư cách để xin nhận chúc phúc của Phong Thần.
Trên cửu thiên, thần điện Phong Thần.
Tuy là quyền năng của Phong Thần vô hạn, có thể thổi đến đất đá bay mù trời, trời đất u ám, nhưng bên trong thần điện Phong Thần này lại là sự yên tĩnh vô cùng, ngay đến sự lưu thông của không khí cũng không có.
Hơn chục vị thần linh hệ gió vì yêu cầu giúp đỡ của Khương Tuyết Dương mà bắt đầu thảo luận, đúng lúc này có một vị Vũ Thần từ ngoài thần điện đi vào.
Vũ Thần này tên là Huyền Minh, thân mặc một bộ nghê thường xanh lục, mặt mày mịn màng, ngũ quan thanh tú hoàn hảo, đôi mắt trong suốt, thủy khí miên man, cả người tựa như xuất thủy phù dung, duyên dáng vô cùng.
Cô ấy để lộ đôi chân trắng nõn, như thể là đang đi trên mặt nước vậy, bộ bộ sinh liên, mỗi một bước chân đặt xuống đất, đều sẽ xuất hiện từng vòng tròn hoa văn sóng nước sáng lên.
Thời gian đầu, Khương Tuyết Dương không chỉ nhận được sự dạy dỗ từ Phong Thập Bát, còn nhận được sự khai sáng từ Vũ Thần Huyền Minh, nếu không thì cô ấy cũng không lĩnh ngộ được kiếm Phong Vũ.
Giống như các vị thần hệ gió, các thần linh hệ mưa cũng không tham gia vào cuộc chiến phong thần năm đó.
Khi nổ ra cuộc chiến phong thần, các thần linh tinh tú tham gia nhiều nhất, các thần linh hệ khác bởi vì địa vị chênh lệch lớn với thần linh tinh tú, vả lại chiến lực cũng không mạnh bằng, nên mới không bị cưỡng ép lôi vào cuộc chiến.
Nhưng thần linh hai hệ gió và mưa không tham gia vào cuộc chiến không phải vì bọn họ không mạnh, mà là do chủ thần của hệ sấm là Đẩu Mẫu Nguyên Quân đã lựa chọn gia nhập vào trận doanh của Nhân đạo.
Thần linh hai hệ gió, mưa không muốn đắc tội với Thiên đạo phụng thiên thừa vận, càng không muốn đắc tội với thần linh hệ sấm có giao tình sâu nặng với họ, nên đã quyết đoán giữ thái độ trung lập.
Chủ thần hệ sấm Đẩu Mẫu Nguyên Quân là thiên tôn hàng đầu có tiếng trong tam giới, sánh vai cùng với chiến thần Cửu Thiên Huyền Nữ, sấm và sét không chia ra, hai thần tộc lớn đều do bà ấy chưởng quản.
Ngay cả khi bà ấy trong trận chiến phong thần lựa chọn phe Nhân đạo, sau khi Tiên đạo quản lý Thiên đình, cũng không hề làm gì bà ấy, thần linh hai hệ gió, mưa cũng không dám công khai đối đầu với bà ấy.
Nhìn thấy Vũ Thần Huyền Minh tiến vào, các vị thần gió có mặt tạm thời ngừng thảo luận, đồng loạt nhìn về cô ấy, bị thu hút bởi vẻ đẹp của cô.
Vũ Thần Huyền Minh trực tiếp đi thẳng đến trước chỗ ngồi của chủ thần hệ gió, Phong Bá, cúi người hành lễ xong nói: “Vũ Thần Huyền Minh, gặp qua Phong Bá.
”Phong bá, tên gọi là Phi Liêm, là một vị Phong Thần cổ đại.
Rất lâu trước khi Thiên Đạo chưởng quản thế giới này thì đã có thần vị trên thân, lúc ấy đã từng tham chiến vào đại chiến Hồng Hoang Nhân tộc.
Sơn Hải Kinh - Đại Hoang bắc kinh có ghi, Xi Vưu thảo phạt Hoàng Đế, cho mời Phong Bá, Vũ Sư để làm mưa to gió lớn.
“Có lễ rồi, không biết vì chuyện gì mà đến đây?” Phong Bá Phi Liêm không hề đứng dậy, sau khi trả lời cho có thì hỏi lại một câu.
“Ái đồ Khương Tuyết Dương của Phong Thập Bát đăng đàng phổ cáo cửu thiên, ta đã đồng ý ra tay tương trợ cho cô ấy, không biết trong các vị Phong Thần có ai nguyện ý cùng ta giúp cô ấy giành thắng lợi trong trận chiến với Âm Sơn không?”“Ba ngàn năm trước cả tộc Phong Thần không lựa chọn phe phái, giờ đây cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện của Ma đạo.
” Phi Liêm thờ ơ nói.
“Mạo muội hỏi một câu, đây là thái độ của một mình Phong Bá ngài hay là thái độ của tất cả thần linh hệ gió đây?”“Lời của ta, có thể đại diện cho tất cả thần linh hệ gió.
”