Phong Thập Bát đã sở hữu bốn loại năng lượng pháp tắc của gió, thường được sử dụng chính là Đông Phong Sinh nắm giữ sự hồi sinh của vạn vật, nên mới quen và kết duyên với Huyền Minh phụ trách gieo mưa xuân cho trời nắng hạn.
“Ông ấy đã thân hóa hi di, đồng quy cùng trời đất, cô làm vậy có đáng không chứ?” Huyền Minh hỏi.
“Nếu không phải từng chăm chú nghe đại đạo chân chương của ông ấy, Phong Thập Bát ta dựa vào đâu mà ba ngàn năm vẫn chưa chết, lại làm thế nào mà giành được thần vị Phong Thần.
Khi ông ấy còn sống ta không thể gọi ông ấy một tiếng sư phụ, chỉ đành trả lại ân tình này cho Ma đạo.
” “Nói đi nói lại vẫn là tình cảm xưa cũ, không lẽ tu vi đến cảnh giới như cô, vẫn không thể đạt được Thái thượng vong tình sao?”“Huyền Minh, là cô không biết.
Đừng nói cảnh giới hiện tại của ta chênh lệch quá nhiều với Thái Cổ Phong Thần, ngay cả khi một ngày nào đó ta đến cảnh giới như bà ấy, vẫn không thể đạt được Thái thượng vong tình, bởi vì Thái Cổ Phong Thần cũng là một người đa tình.
” Phong Thập Bát tiu nghỉu nói.
“Được rồi, ta sẽ không khuyên cô nữa.
Chỉ là thời đại Mạt Pháp của Nhân gian vẫn chưa kết thúc, cảnh giới hiện tại của cô đã đạt được đến đỉnh cao Thiên Tôn, nếu như trực tiếp ra tay, ta sợ rằng cô sẽ bị trời phạt.
” Huyền Minh lo lắng nói.
Sự lo lắng của Huyền Minh không phải vô cớ, dù rằng bây giờ Thiên đạo đã bị Quy Khư kéo vào tai họa, nhưng Thiên đạo pháp tắc thì vẫn còn.
“Ta biết, thời đại Mạt Pháp chưa kết thúc, ta sẽ không can thiệp vào chuyện ở Nhân gian, lần này ta cũng chỉ muốn đáp lại lời cầu cứu của học trò Tuyết Dương và ban cho cô ấy một tia thần niệm.
”“Nếu đã như vậy, thì cô cần gì trở mặt với Phi Liêm, bí mật đưa cô ấy là được, Phi Liêm dù có biết cũng không làm gì được cô ấy.
” Huyền Minh không hiểu được, hỏi.
“Trận chiến với Âm Sơn không đơn giản như vậy, ta nghi ngờ Âm Sơn Lão tổ căn bản chưa chết.
Ma đạo đến dẹp hang ổ của ông ấy, nếu ông ấy ra tay, Thiên đạo sẽ không can thiệp.
Ma đạo tuy vẫn còn hai vị Thiên Tôn, nhưng họ chưa chắc sẽ là đối thủ của Âm Sơn Lão tổ.
” “Tôi hiểu rồi.
”Phong Thập Bát lần này có thể thông qua thí luyện sinh tử của Chư Thần Hoàng Hôn, hoàn toàn là nhờ vào sự xuất thế của Quy Khư ban cho.
Nếu không, với những gì cô ấy đã làm trong quá khứ, Thiên đạo không những không để cơ duyên như vậy cho cô ấy, mà còn tăng nặng thêm kiếp nạn của cô ấy.
Quy Khư xuất thế, Thiên đạo rơi vào tai họa, dần dà nhiều chuyện vượt xa khỏi tầm kiểm soát.
Thật ra, vào thời khắc Quy Khư xuất thế, thì ván cờ của Thiên đạo đã loạn rồi, rất nhiều con cờ đã trốn chạy khỏi bàn cờ.
Dưới chân núi Âm Sơn, Khương Tuyết Dương chân trần xõa tóc, tay cầm lấy kiếm pháp sư Trai Trám, phổ cáo cửu thiên.
Nhưng lời cầu nguyện của cô ấy không nhận được bất kỳ hồi âm nào.
Không có thần linh nguyện ý ra tay giúp đỡ Ma đạo, điện Phong Thần cũng không hề có động tĩnh gì.
Lúc đầu, cô ấy còn nhận được từ Vũ Thần Huyền Minh một tia thần niệm an ủi, nhưng rồi tia thần niệm đó cũng biến mất.
Tôi thấy sắc mặt cô ấy ngày càng nghiêm trọng, trong lòng liền biết chuyện này có lẽ sẽ không thành.
Thời gian trôi qua từng chút một, mắt thấy thời khắc phùng ma sắp đến.
Sát khí trên Lang Sơn ngày càng nồng đậm, không biết Lang Xuyên Quân đã tập hợp bao nhiêu đại quân nữa.
Lúc này đây, Thùy Họa và bốn vị chiến tướng Phong Lâm Hỏa Sơn đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Pháp trận do Bạch Hà Sầu cùng các vị tướng lĩnh âm nhân phụ trách cũng bắt đầu hoạt động, chiến ý của các tướng sĩ Hồ tộc Thanh Khâu dưới trướng Lưu Phong Vũ cũng ngày một tăng lên.
Trận này, Ma đạo toàn quân tham chiến, đại quân vong hồn của Thùy Họa trấn giữ khu vực ở trung tâm.
Trận pháp mà Bạch Hà Sầu cùng Kiêm Hà phụ trách đồng thời giữ lối bên trái, tôi và Lưu Phong Vũ cùng tướng sĩ Hồ tộc Thanh Khâu áp chế lối bên phải.
Lần này Ma đạo bố trí không còn là trận pháp phòng thủ, bảo vệ nữa, mà là trận pháp Kinh Vận Trận và Cự Phong Trận theo thế trận tấn công, phong vân hội tụ sẽ tạo ra khả năng rung chuyển càn khôn.
Cuối cùng, chỉ cách thời gian hoàng hôn phùng ma một tia ánh sáng nữa thôi.
Tôi rất có lòng khuyên Khương Tuyết Dương bước xuống tế đàn, bởi vì trận pháp Cự Phong Trận do cô ấy phụ trách vẫn chưa bắt đầu khởi động.
Đúng vào lúc này, gió từ bốn phương tám hướng tụ tập lại trên tế đàn, thổi đạo bào của Khương Tuyết Dương bay phồng lên, mái tóc dài tung bay loạn xạ.
Cô ấy vốn là một đạo cô tuyệt mỹ, giờ đây đứng trong gió, lại có một mỹ cảm khác biệt.
Gió đến từ bốn phương, khí tức đương nhiên sẽ khác.
Gió đông ôn hòa, gió tây khốc liệt.
Gió nam thì nóng, gió bắc lại lạnh.
Thật bất ngờ ở giây phút cuối cùng trước khi vào thời khắc phùng ma, Khương Tuyết Dương cư nhiên lại cùng một lúc triệu tập hết lực lượng bốn loại pháp tắc của gió đến bên trên tế đàn.