Học đạo tại Toàn Chân giáo hai năm, hầu như cùng cô ấy sớm chiều bầu bạn bên nhau.
Quỳ bái một người làm thầy, cũng không màng đến sống chết.
Mối liên kết đầu tiên của chúng tôi là tình cảm sư đồ, sau đó mỗi người đều thức tỉnh, khai mở ra mệnh cung Sát Phá Lang.
Tuy rằng tôi không còn gọi cô ấy là sư phụ, nhưng tình cảm lại bền chặt hơn trước đây rất nhiều.
Tôi trùng sinh ở núi Không Minh quay về Hàn Hoang, khi nhìn thấy trong phòng cô ấy treo đầy ắp cấm bộ, tôi mới biết cô ấy bận lòng về tôi như thế nào.
Phần tình cảm này không hề liên quan đến tình yêu, tất cả đều là tình thân.
Đáng tiếc, đây chỉ là suy nghĩ của một mình tôi mà thôi, ngay giây phút tôi thấm thía sai lầm của mình, Khương Tuyết Dương đã rời khỏi nhân thế rồi.
Khương Tuyết Dương chần chừ không hạ quyết tâm, chính lúc đó Bạch Hà Sầu đi vào.
“Lâm tướng quân, toàn quân đệ tử Ma đạo đều đã vào vị trí, chuẩn bị xuất phát.
”“Tốt lắm, chuẩn bị tác chiến.
” Thùy Họa ra lệnh.
Bước ra khỏi quân trướng của Khương Tuyết Dương, tôi nhìn thấy đệ tử Ma đạo tôi đã dàn trận sẵn sàng.
So với lúc rời khỏi Ngọc Môn, Ma đạo hiện giờ không thể được gọi là một đại quân.
Khoảng một vạn đệ tử người âm nay chỉ còn lại không đến năm ngàn người, bốn ngàn chiến sĩ Hồ tộc Thanh Khâu gần như toàn quân bị tiêu diệt.
Mười vạn đại quân vong hồn đã hy sinh một nửa ở trận chiến hẻm núi Hắc Phong, trải qua cuộc đụng độ hôm qua còn sót lại bốn vạn người.
Ngoại trừ bốn vị tướng Phong Lâm Hỏa Sơn ra, toàn bộ đều được Long Hồn Hạo Kỳ của Thùy Họa thu vào bảo dưỡng tinh thần tập trung lực lượng.
Chiến tranh giữa Ma đạo và Âm Sơn, vốn dĩ đều xem vong hồn làm chủ lực.
Nếu không chỉ dựa vào đệ tử người âm Ma đạo và Hồ tộc Thanh Khâu, căn bản không có sức mạnh để khai chiến.
Khương Tuyết Dương mới đầu vẫn không thể hạ được quyết tâm, nhưng ra khỏi quân trướng liền phát hiện đệ tử Ma đạp đã chuẩn bị sẵn sàng ra trận, trong lòng chỉ còn cảm giác xúc động ngậm ngùi.
Ma đạo không có Khương Tuyết Dương, sẽ phải đối diện với nhiều gian nan thử thách khi tìm cách tiếp tục sinh tồn sau khi thời đại Mạt pháp kết thúc, những đệ tử Ma đạo đang đứng trước mặt đồng thời cũng sẽ hy sinh nơi sa trường, chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi, về điểm này Thùy Họa vừa mới nhắc qua với cô ấy rồi, chỉ là vì cô ấy mềm lòng vẫn không đồng ý chấp nhận mà thôi.
“Phía trước chính là Lang Sơn, Thùy Họa bằng lòng cùng chư vị cùng chung hoạn nạn!” Thùy Họa đứng trước đội quân, hướng thanh đao về hướng Lang Sơn dõng dạc tuyên bố.
“Đệ tử Ma đạo, vạn thế thiên hồng!”Chúng tướng sĩ đồng thanh hô lên, âm thanh chấn động trời xanh.
Không hề có bất kỳ nghi hoặc nào, chính là đạo thống lĩnh quân đội của tướng Phá Quân Ma đạo, cũng là tín ngưỡng chiến tranh mà Phá Quân ngưng kết được.
Chỉ cần Phá Quân vẫn còn đứng tại đây, Ma đạo chưa từng thiếu hụt chiến ý.
Lang Sơn, cung Lang Vương.
Cung chủ cung Ma Dục Lạc Thủy tiên tử và Can Diện La Sát đang đứng bên ngoài mật điện sâu thẳm trong cung Lang Vương, mặt không cảm xúc lắng nghe những tiếng hét than khóc thảm thiết của các đồng nữ thốt lên.
Bên trong mật điện, Lang Xuyên Quân toàn thân lõa thể, hai tay tóm lấy một đồng nữ, điên cuồng rút cạn nguyên âm của đồng nữ.
Theo sự phát triển từ những thứ tà ác xấu xí ghê tởm của hắn, thân thể non nớt của đồng nữ bắt đầu xuất hiện vô số phù văn đen xì, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, bởi vì quá đau đớn mà méo mó, yết hầu không tự chủ phát ra những tiếng kêu gào thảm thiết.
Cuối cùng đôi mắt đột nhiên trừng lớn, thất khiếu đồng thời chảy ra máu đen.
Thấy vậy, Lang Xuyên Quân đem đồng nữ ném xuống đất, bên dưới không biết đã có bao nhiêu xác đồng nữ chất chồng lên nhau, vị đồng nữ kia chính là người cuối cùng.
Hắn không tham chiến, bởi vì Ma công Cửa Chuyển Nguyên Âm mà hắn tu luyện đã đi đến bước đột phá quan trọng nhất.
Lang Xuyên Quân cũng không hề hy vọng Hoàng Kiêu có thể giúp hắn đánh thắng cuộc chiến với Ma đạo, Hoàng Kiêu chẳng qua chỉ là quỷ chết thay mà hắn kéo vào, thay hắn tranh thủ một chút thời gian.
Mà giữa lúc Hoàng Kiêu đang thống lĩnh đại quân quyết một trận sống chết với Ma đạo, Lang Xuyên Quân vẫn luôn trốn trong mật điện điên cuồng rút cạn nguyên âm của đồng nữ.
Tính cách Lang Xuyên Quân nham hiểm độc ác, sớm đã cấu kết với Hồ Vĩ Đạo Tôn chuẩn bị ứng phó, mười vạn đích hệ tinh anh đã tụ tập đầy đủ tại Âm Sơn tổ đình, chỉ đợi hắn ra hiệu lệnh bất cứ lúc nào cũng có thể giết thẳng xuống Âm Sơn.
Hai cô ả kia đã đợi khá lâu, đến tận khi trong mật điện không còn tiếng gào thét, rồi Lang Xuyên Quân mới từ trong mật điện sải bước ra ngoài.
“Xuất phát, theo ta đến tổ đình bái kiến Lão Tổ!”Âm Sơn, trên quảng trường thánh điện Lão Tổ, mười vạn đệ tử đích hệ Âm Sơn đã chờ đợi sẵn sàng.
Những kẻ này mới thật sự là đội quân chủ lực của Âm Sơn, vượt xa đám tà môn ngoại đạo mà Lang Xuyên Quân đã sử dụng trước đó.
Đám ô hợp này nắm giữ những pháp thuật thần thông cao thâm nhất của Âm Sơn Pháp Mạch, cũng hưởng thụ nguồn tài nguyên tu luyện quý giá nhất của Âm Sơn Pháp Mạch.
Chiến lực của mỗi tên đều đạt cảnh giới hợp đạo, mỗi một tên trong số chúng đều có sức mạnh đại đạo pháp tắc của riêng mình.
Cho dù có là Nhân đạo và Tiên đạo cũng tập hợp được mười vạn đoàn quân hợp đạo, Âm Sơn làm được là bởi vì Âm Sơn không tham gia cuộc chiến phong thần.
Ưu thế của Nhân đạo và Tiên đạo do họ sở hữu nhiều cao thủ đỉnh phong và nắm rõ nội tình bên trong, nếu chỉ xét về chiến lực đạo binh, khi thời đại Mạt pháp chưa kết thúc thì hai bên vĩnh viễn không sánh bằng Âm Sơn.
So về cao thủ đỉnh phong, thì Âm Sơn Pháp Mạch thua kém xa rồi.
Nhân đạo Tam Thập Lục Động Thiên đều là những cường giả nửa bước thiên tôn xuất sắc, đương nhiên Tiên đạo Thất Thập Nhị Phúc Địa cũng tương tự như vậy.
Ngoại trừ những điều này, nghe nói Tạ Lưu Vân đã nhận được Thiên kiếm chân truyền Kiếm Tiên Lữ Thuần Dương, mà Mộ Dung Nguyên Duệ dựa vào ba phần pháp thân đã chạm ngưỡng đỉnh phong nửa bước thiên tôn.
Hải ngoại tiên sơn, đạo tàng ghi chép lại vô số pháp bảo pháp khí cũng bị Nhân Tiên hai đạo tranh giành phân chia.
Dù suy bại nhưng ảnh hưởng của họ vẫn còn dai dẳng ở nơi này, cho dù tổ đình hai đạo Nhân Tiên không mở, mỗi bên đều tự có năng lực xóa sổ sự tồn tại của Âm Sơn.
Bọn họ đều có biện pháp xử lý, chỉ mỗi Ma đạo tôi không hề có những lợi thế, nhưng mà Thiên đạo cứ muốn giao kiếp nạn này vào Ma đạo một mình giải quyết, đoạt cơ duyên trong Quy Khư về tay hai đạo Nhân Tiên.
Thời khắc này, Hồ Vĩ Đạo Tôn trong Thập Nhị Sát đã đợi trong thần điện Lão Tổ hồi lâu.
“Lão Tổ có phản ứng gì không hả?” Lang Xuyên Quân hỏi.
“Thắp hương nhưng ngài không nhận.
” Hồ Vĩ Đạo Tôn đáp.
“Để ta thử xem sao.
”Nói rồi, Lang Xuyên Quân đi đến phía trước tượng thần Lão Tổ, quỳ hai gối xuống đất, thắp lên ba nén nhang.
Lửa nhang chỉ cháy trong thoáng chốc đã ngay lập tức bị dập tắt, Âm Sơn Lão Tổ không nhận.
“Đây là có ý gì?” Lang Xuyên Quân hỏi.
“Hai ý, hoặc là Lão Tổ không bằng lòng dùng thần niệm bảo hộ chúng ta, hoặc là đang nói trận chiến này chúng ta không thể thắng được.
”“Không thể nào có chuyện chúng ta thua, Ma đạo chỉ còn sót lại vài vạn tàn binh, làm sao có thể so sánh với đại quân đích hệ của Âm Sơn chúng ta chứ.
Công yếu thủ mạnh, làm sao có thể bại trận được?”“Phàm chuyện gì cũng sẽ có biến số, tướng Phá Quân Ma đạo đã ngưng kết ra thân thể bất tử của Tử Thần, Đạo Tổ Tạ Lan có vận mệnh trên người, cuộc chiến này có biến số vô cùng khó lường.
” Hồ Vĩ Đạo Tôn suy nghĩ một chút rồi nói.
“Chỉ cần kiềm chân Ma đạo sáu ngày thôi, Sát Phá Lang ắt có kiếp nạn diệt thân.
”