Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 448 - Chương 448: Biển Máu Ở Dương Quan (2).

Chương 448: Biển Máu Ở Dương Quan (2).

Một kiếm của tôi đối đầu với bốn cao thủ có cảnh giới của nửa bước thiên tôn, hình kiếm khí không cách nào thoát khỏi tay bọn chúng để hóa rồng.

Cuối cùng tôi chỉ có thể dựa vào tốc độ thân pháp thần tốc của mình đọ sức với bọn chúng, đồng thời không ngừng xúc tác sự kết hợp mới giữa sức mạnh của Thất Sát pháp tác và Ma kiếm.

Không điên cuồng thì khó mà sống được, sức mạnh to lớn của Ma kiếm ở chỗ càng chiến càng hăng.

Mắt tôi đỏ rực lên, mái tóc dài đã xõa ra khỏi búi tóc, nhảy múa cùng với thanh kiếm.

Cùng với lợi thế đến từ phong thần chúc phúc của Khương Tuyết Dương, thân pháp và tốc độ kiếm của tôi đã cùng lúc đạt đến đỉnh cao.

Nhờ sự kích thích của tim ma, thức thần của tôi trở nên điên cuồng, thần niệm dồi dào ồ ạt trút vào hình kiếm khí.

Tôi nhắm chuẩn thời cơ, phi thẳng lên trời.

Khoảnh khắc thoát khỏi vòng vây của bốn tên nửa bước thiên tôn, tôi bèn nhanh chóng phóng thích mấy chục luồng hình kiếm khí có sức mạnh hủy diệt ngay giữa không trung.

"Thuần Dương Toàn Thịnh, Kháng Long Vô Hối!"Sau khi đọc ra Ma kiếm ngự long quyết, hàng chục hình kiếm khí có sức hủy diệt cực mạnh liền hóa thành một con Thương Long, nó gầm rít và cuộn người lao về phía bốn người bên dưới.

Để ngưng kết được con Thương Long này, tôi đã phải hao tổn gần một nửa thần lực của mình.

Mấy chục hình kiếm khí tuy ít nhưng mỗi kiếm đều có sức hủy diệt chí cương chí dương, để tạo ra nó tôi đã dùng huyết khí dương cương của người sống kết hợp với sát ý của thần niệm.

Trong Kinh Dịch đã từng nhắc đến Thượng Cửu, Kháng Long Hữu Hối.

Có nghĩa là việc gì cũng có giới hạn của nó, khi phát triển đến cực điểm thì sẽ chuyển hoá theo hướng ngược lại, đây là lý do vì sao người đời lại nói Mãn Nguyệt Tắc Khuy.

Nghĩa là Trăng tròn sẽ khuyết, khuyên mọi người nên biết kiềm chế dục vọng của mình.

Nhưng áo nghĩa của Ma kiếm lại bắt tôi phải vượt qua cực điểm của mọi thứ, làm lơ những quy định pháp tắc, giống như tiễn của A Lê vậy.

Thương Long quét qua bốn người ở dưới, ngay lập tức giết chết hai tên nửa bước thiên tôn.

Can Diệt La Sát thấy tình hình bất lợi liền muốn bỏ trốn, nhưng không may trên đường chạy trốn lại đụng phải loan đao của Bạch Vô Nhai.

Một chiêu Liệt Viêm của Ngân Hồ Bạch Vô Nhai đã chém cơ thể cô ta thành từng mảnh, đến thần hồn cũng không thoát nổi, trực tiếp thân tử đạo tiêu.

Tên cầm đầu sau khi liên tiếp mất đi hai phần hồn, cuối cùng bản tôn cũng bị giết chết.

Thương Long khiến Cửu Âm Câu Hồn Thủ bị thương nặng, nhưng người này nhờ đạo hạnh uyên thân nên vẫn thoát được.

Đến khi tôi từ trên không đáp xuống, cầm kiếm đánh với hắn, sau vài kiếm đã thành công hạ gục Cửu Âm Câu Hồn Thủ.

Hiện giờ hai vị đồ đệ giỏi nhất của Lang Xuyên Quân đều đã tử trận, mà hắn vẫn đứng im trên lầu thành, không hề có chút động tĩnh.

Sau khi phá được Âm Sơn pháp mạch có thể nhắm vào sát trận của tôi, tôi không hề kiêng nể mà phóng thích tất cả hình kiếm khí, diệt sạch hết đệ tử chính tông của Âm Sơn.

Đến lúc biển kiếm của tôi thành hình, Khương Tuyết Dương ở phía sau lưng tôi cũng bắt đầu thể hiện uy lực, cuồng phong nổi lên, thổi vào biển kiếm tạo nên những cơn sóng lớn dữ dội, trong chốc lát đã tiêu diệt không biết bao nhiêu đệ tử Âm Sơn.

Bản thân kiếm khí là vô hình và không màu, sở dĩ gọi biển kiếm là chỉ khu vực được bao trùm bởi kiếm khí.

Điều khiển một biển kiếm lớn như vậy đã khiến thần niệm của tôi cạn kiệt, lúc trước ép buộc thi triển Kháng Long Vô Hối đã hao tổn hơn nửa thần niệm, giờ lại càng kiệt quệ.

Nhưng cổng Dương Quan đã đóng, hiện giờ đệ tử Âm Sơn đã không còn đường lui, chỉ có thể liều chết chiến đấu, nếu tôi không liều mạng thì người phải đổi mạng sẽ là đệ tử vong hồn của Ma đạo.

Khương Tuyết Dương ở phía sau cũng đang cố hết sức, muốn dậy lên sóng to gió lớn trong biển kiếm mênh mông như vậy, cần phải có lực gió cực lớn.

"Trường Phong Phá Lãng Hội Hữu Thời, Trực Quải Vân Phàm Tế Thương Hải!" Dịch nghĩa, Thời cơ theo gió lướt sóng sẽ tới.

Đến lúc đó nhất định sẽ giương buồm vượt biển xanh.

Cùng với tiếng thét lớn của Khương Tuyết Dương, cuồng phong ập vào biển kiếm tạo ra một cơn sóng thần, cuồn cuộn tận trời xanh dìm hết tất cả đệ tử của Âm Sơn.

Đệ tử Ma đạo tạm ngừng tấn công, để cho cơn cuồng phong tàn sát đại quân đệ tử Âm Sơn.

Chờ đến lúc sóng tan, mấy vạn đệ tử cuối cùng của Âm Sơn Pháp Mạch đã tan đàn xẻ nghé, ý chí chiến đấu cũng mất sạch.

"Giết!" Bạch Vô Nhai hét lớn sau đó dẫn theo đệ tử Ma đạo diệt sạch quân tàn dư.

Sát Thần Lâm Thanh Thủy cũng không hề chùng tay, bắt đầu cuộc đua tàn sát với Bạch Vô Nhai.

Âm Sơn Pháp Mạch từ lâu đã là một mối họa của nhân gian, mấy năm gần đây lại trở thành mối họa lớn nhất, có chết cũng chưa hết tội.

Sau khi đã giành được phần thắng trong cuộc chiến Dương Quan, Khương Tuyết Dương, Bạch Hà Sầu, Lưu Phong Vũ và những người khác lập tức chạy đến đồi bên phải để tiếp ứng cho Kiêm Hà.

Chỉ còn lại một mình tôi ở giữa trận với thân thể mệt mỏi rã rời, hướng mắt về phía Lang Xuyên Quân đang ở trên lầu thành.

Lúc nãy khi tôi bị bốn tên nửa bước thiên tôn bao vây, nếu lúc đó Lang Xuyên Quân và Lạc Thủy tiên tử cũng tham chiến, chắc chắn tôi sẽ đấu không lại bọn họ.

Tôi không hiểu nổi vì sao hắn ta lại trơ mắt nhìn đệ tử mà mình yêu quý chết thảm, đại quân đệ tử Âm Sơn bị giết sạch mà lại không chịu tham chiến.

Hồ Vỹ đạo tôn cũng không tham chiến.

Ngay khi đại quân đệ tử Âm Sơn rơi vào thế yếu, hắn ta liền ra lệnh cho người đóng cửa thành lại, sau đó cũng không hề có động tĩnh nào nữa.

Đến lúc bình minh, cuộc chiến ngoài Dương Quan cuối cùng cũng kết thúc.

Ma đạo tổn thất hai vạn đệ tử, giết được gần năm vạn đệ tử của Âm Sơn.

Máu tươi chảy thành sông, đến thi thể cũng nổi lên trên, tường thành Dương Quan nhuốm một màu máu đỏ thắm.

Khi cuộc chiến Dương Quan vừa kết thúc, Khương Tuyết Dương và Kiêm Hà cũng kết thúc trận chiến phía bên phải và đi về phía tôi.

Hiện giờ chỉ còn trận chiến giữa Thùy Họa và Âm Sơn thập nhị sứ vẫn chưa ngã ngũ, một khi Hoàng Đạo Thập Nhị Cung Âm Cực Sát Trận được kích hoạt, nó sẽ biến nơi đây thành một vùng đất chết, nên chúng tôi không thể chen vào cuộc chiến giữa họ.

"Yên tâm đi, Thùy Họa sẽ không sao đâu.

" Khương Tuyết Dương nói.

"Tôi biết.

" Tôi đáp lại.

Cuộc trò chuyện của chúng tôi vừa kết thúc, bóng của Thùy Họa đã lấp ló ở đằng xa.

Khoảnh khắc Thùy Họa xuất hiện đại diện cuộc chiến giữa Ma đạo và Âm Sơn đã có thể hạ màn.

Đại chiến kết thúc, nhưng đại họa của Sát Phá Lang mới chỉ bắt đầu.

Tối mai chính là ngày ánh sáng của ban đêm biến mất, mà lúc tôi quay lại nhìn Khương Tuyết Dương, trong lòng đột nhiên dâng lên một nỗi buồn không tên.

Tôi luôn lo rằng Khương Tuyết Dương sẽ khó mà thoát khỏi hiểm cảnh.

Bình Luận (0)
Comment